Chương 2

Bạch Miểu chưa đọc tiểu thuyết, nhưng hệ thống chỉ mới kể phần đầu, cô đã đoán được phần tiếp theo của cốt truyện.

Chắc chắn là nữ chính dần dần yêu mến sư phụ lạnh lùng mạnh mẽ trong suốt thời gian ở chung, nhưng vì trở ngại sư đồ, nàng không thể bày tỏ tình cảm cấm kỵ này, chỉ có thể âm thầm chịu đựng, giấu kín tình cảm thiếu nữ trong đáy lòng.

Đến một ngày, nàng uống chút rượu, lý trí sụp đổ, cuối cùng bất chấp tất cả xông vào phòng sư phụ, bá vương ngạnh thượng cung* sư phụ của mình.

*Bá vương ngạnh thượng cung: “bá vương” chỉ những người siêu mạnh mẽ, “ngạnh thượng cung” tạm hiểu là “xuất ra uy lực còn mạnh hơn cung nỏ”, hiểu nôm na là dùng sức mạnh cưỡиɠ ɠiαи 😊))

Nữ chính tưởng rằng sư phụ sẽ đẩy nàng ra, nhưng sư phụ không làm vậy. Đương nhiên rồi, vì sư phụ chính là nam chính. Sư phụ nhìn thấy thiếu nữ đẫm lệ, ánh mắt u tối, khó lòng kiềm chế, cuối cùng phản thủ làm công…

Sau một đêm, sư phụ nhận ra lỗi lầm không thể cứu vãn, đề nghị cắt đứt mối quan hệ sư đồ với nữ chính. Nữ chính không đồng ý, lúc này một tiểu phản diện kịp thời xuất hiện, vu cáo nữ chính liên kết với ma đạo, ăn trộm pháp khí của tông môn, bằng chứng xác thực, tội phải xử chết. Sư phụ nổi giận, nhưng cuối cùng vẫn không nỡ gϊếŧ nữ chính, vì vậy đã tiêu tán toàn bộ tu vi của nàng, đuổi khỏi sư môn…

Hệ thống nghe xong thì sững sờ.

[Sao ngươi biết tất cả vậy?]

“Có gì khó đâu.” Bạch Miểu thờ ơ nói: “Sư đồ luyến lúc nào chả theo kịch bản này?”

Hệ thống: […Nếu ngươi đã đoán được tám chín phần rồi, thì ta sẽ nói ngắn gọn.]

[Nữ chính gốc đã bất ngờ tử vong. Cốt truyện đã bắt đầu nên không thể tạm dừng, vì vậy ta đã đưa ngươi đến để đóng vai nữ chính. Là nhân vật chính của câu chuyện này, ngươi phải theo đúng cốt truyện để hoàn thành, mới có thể sống sót.]

Bạch Miểu đã hiểu ra.

Ý nghĩa của câu này là, nàng không chỉ phải yêu nam chính mất não đó, còn phải bị hắn ngược thân ngược tâm, phải trải nghiệm hết các tình tiết máu chó trong sách, mới coi như hoàn thành nhiệm vụ.

Thời điểm nàng xuyên vào, nguyên chủ chỉ vừa gia nhập Phù Tiêu Tông, được nam chính nhìn trúng trong số những đệ tử mới có thiên phú không tệ, nhận làm đệ tử duy nhất của mình.

Chuyện này không phải vì nguyên chủ có thiên phú vượt trội hơn người khác, mà vì thể chất của nàng không tốt bằng người ta, lại không có ưu điểm nổi bật, cho nên bị rớt lại.

Nam chính không quá quan tâm đến những điều kiện bên ngoài, lại thấy nàng đơn độc đứng trong điện không ai quan tâm, nhìn rất đáng thương, nên đã nhận nàng về.