Chương 2:

Trêu đến fan hâm mộ đều trở nên kích động.

Vì bức ảnh này mà tôi bị fan của anh nhận nhầm là bạn gái của anh, còn bị fan của anh đuổi theo và mắng suốt ba con phố, suýt gi.ết ch.ết tôi.

Nhưng, cứu mạng!

{Editor: Hải Yến | Bài dịch thuộc quyền sở hữu bên chuyển ngữ, vui lòng không tự ý repost.}

Đâu ai biết rằng, tôi chỉ là kẻ ăn dưa đến góp vui.

Đầu óc tôi quay cuồng, làm sao chứng minh được mình vô tội.

Lục Trạm, thái tử gia Bắc Kinh luôn trầm tính, tức giận đến mức đăng bài giải thích trên mạng.

"Mẹ kiếp, đó là vợ tôi! Cô ấy chỉ là một bà bầu ngốc nghếch thích ăn dưa mà thôi!"

Lục Trạm, một ông trùm đầu tư ở hậu trường làng giải trí, đẹp trai và giàu có.

Anh ấy gần như không bao giờ xuất hiện, nhưng huyền thoại về anh ấy thì ở khắp mọi nơi trên thế giới.

Cư dân mạng không tin và chỉ trích anh.

"Khi ra bên ngoài, thân phận trên mạng đều là tự mình cho, anh nói đúng liền đúng sao."

Bá tổng hiếm khi phát ra tiếng bíp: "Cụ thể mời xem VCR."

Vừa nói, anh vừa đăng một đoạn video lên mạng, đêm đó tôi đang gặm cái đùi gà, chạy từ xa tới, trốn dưới gốc cây cười nhe răng xem ảnh đế cùng cô bạn gái thần bí hôn môi.

Sau đó, lại thả một đoạn video quay cảnh Lục Trạm cẩn thận đón tôi đi khám thai tại bệnh viện.

Bá tổng tức giận đến hộc máu: "Bây giờ, tin chưa, cô ấy, Lạc Hoan Hoan, là vợ của tôi!"

Em thực sự cảm ơn anh...

Trên mạng lại bùng nổ.

Hướng gió đột ngột thay đổi.

Cư dân mạng: "Ch.ết tiệt, cười chế.t tôi, may là có giám sát, cô nói một cái phụ nữ mang thai như cô không ở nhà dưỡng thai cho tốt, chạy tới xem náo nhiệt làm gì, suýt chút là đánh nhầm người."

"Người chị em này cũng thật khôi hài, dáng dấp xinh đẹp như vậy, kết quả lại chuyên môn đóng những bộ phim ngắn về bá đạo tổng tài vừa khó tính vừa hống hách, không nghĩ tới bản thân lại chính là nữ chính đâu."

"Không phải hai người này là đang diễn bá tổng và tiểu kiều thê đi."

"Không ngờ tiểu kiều thê của Thái tử gia Bắc Kinh lại là cô!"

...

{Editor: Hải Yến | Bài dịch thuộc quyền sở hữu bên chuyển ngữ, vui lòng không tự ý repost}.

Lục Trạm và tôi là cuộc hôn nhân thương mại.

Việc hôn nhân đã được quyết định từ lâu bởi hai gia đình nhưng tôi và anh ấy từ nhỏ liền không hợp nhau.

Anh chê tôi yếu ớt lại thích tham gia náo nhiệt, tôi chê anh luôn ra vẻ lạnh lùng, đối với cái gì đều rất lãnh đạm.

Ngay cả con bạn thân cũng trêu chọc tôi.

"Đối tượng liên hôn đẹp trai như vậy, hơn nữa còn là hệ cấm dục, mày còn chưa hài lòng?"

Tôi lườm cô ấy một cái: "Sớm như vậy mà anh ta đã cấm dục?"

Cô nàng không nói nên lời.

Sau này tôi mới biết không phải anh không muốn mà là anh đã kìm nén nó quá lâu.

Vào ngày tốt nghiệp, cả hai chúng tôi đều uống một chút và kết quả là một đêm hoang đường.

Sau đó, chúng tôi thấy rất hài lòng với nhau.

Tôi đã nghĩ, dù sao bất kể giày vò thế nào thì cuối cùng người kết hôn với tôi đều là anh.

Anh có dáng người tốt, khuôn mặt lại đẹp trai, tôi cũng không có gì để chê.

Cũng không lâu lắm, tôi liền có thai.

Nhưng tôi vẫn không thể thay đổi được bản tính yêu thích ăn dưa của mình.

Tháng trước trên đường có người đánh nhau, tôi chạy tới góp vui, vì cười lớn quá nên bị người đối diện nhầm tưởng là tới giúp đỡ, bị đánh một trận vô ích.

Mặt tôi tràn đầy màu sắc.

Lục Trạm nghiến răng nghiến lợi, đưa luật sư của mình đến đồn cảnh sát để bắt tôi.

"Lạc Hoan Hoan, lần sau, em còn muốn tham gia náo nhiệt nữa không?"

...

---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Editor: Hải Yến | Bài dịch thuộc quyền sở hữu bên chuyển ngữ, vui lòng không tự ý repost.