Chương 4:

Tôi đang suy nghĩ.

Kết quả là anh chàng này lại không ra bài theo lẽ thường.

Tiến lên với khuôn mặt đen như đít nồi.

Kéo lấy tay của tôi...

Hả, không phải là kéo mà chỉ so với động tác chạm vào còn nhẹ nhàng hơn.

Là dắt.

Anh lập tức nắm tay tôi, đưa đến Cục Dân chính lấy giấy chứng nhận rồi đưa tôi về Lục gia.

Chưa đầy nửa giờ, tôi đã trở thành bà Lục hợp pháp.

Nhìn vào hai cuốn sổ đỏ trên tay.

Đột nhiên rơi vào trầm tư.

{Editor: Hải Yến | Bài dịch thuộc quyền sở hữu bên chuyển ngữ, vui lòng không tự ý repost.}

Trong đầu tôi chỉ có một suy nghĩ.

"Nếu ly hôn, tôi có thể chia một nửa tài sản của anh ấy phải không?"

"Cái này hình như so với ôm bụng bầu chạy còn lời hơn một chút."

"Anh muốn xem em như chim hoàng yến để nuôi sao?

"Em nói cho anh biết, Lục Trạm, em là một người phụ nữ có liêm sỉ, coi tiền như mạng sống! Nếu đưa tiền thì còn có thể xem xét!"

Tôi mở miệng mắng chửi.

Lục Trạm không quan tâm, anh lái xe tới chỗ Lục gia, lúc đậu xe, anh cẩn thận từng li từng tí, sợ làm tôi bị thương sau đó bế tôi đến tận chiếc giường trong phòng ngủ của anh ấy.

Anh kéo lại cà vạt, mặt vô cảm, dặn dò.

"Em ở nhà dưỡng thai cho tốt, tạm thời không cần phải đi diễn."

Nghe thấy lời này tôi liền tức giận.

Tôi có giống kiểu phụ nữ không chịu khó nâng gạch hay chỉ để người khác thao túng mình?

Tôi đứng dậy, lớn tiếng vặn lại:

"Tại sao? Anh nói thế nào thì tôi..."

Bá tổng mặt không biểu tình đưa cho tôi vài tấm thẻ đen không giới hạn.

Tôi lập tức thay đổi sắc mặt, mỉm cười:

"Ồ, tất nhiên có thể, chồng à"

"Chồng! Anh nói sao thì chính là như vậy, chồng à, anh có khát nước không, có đói bụng không, làm việc chăm chỉ như vậy, nhất định là rất mệt mỏi rồi phải không?

Ô ô ô

Nguy hiểm thật

{Editor: Hải Yến | Bài dịch thuộc quyền sở hữu bên chuyển ngữ, vui lòng không tự ý repost.}

Kém chút là đắc tội kim chủ ba ba.

Lục Trạm:

"Còn có đừng đi những nơi có nhiều người tham gia náo nhiệt nữa, em bây giờ đang mang thai, hãy ở nhà dưỡng thai cho tốt, đừng để bị động thai."

Nếu không tham gia náo nhiệt thì cuộc đời còn gì vui?

Tôi nhỏ giọng phản đối:

"Em có thể tham gia náo nhiệt từ phía sau họ được không? Vậy thì không ai có thể đυ.ng vào bụng em được."

"EM !"

Lục Trạm bị tôi làm tức giận đến không nói nên lời, anh bỏ cặp kính gọng vàng xuống, nhéo nhéo lông mày.

"Lần trước tham gia náo nhiệt bị bắt vào cục cảnh sát, mới trôi qua bao lâu, em quên rồi?"

"Em............"

Tôi van nài: "Chồng ~"

Lục Trạm xụ mặt:

"Gọi chồng cũng vô ích, đừng để anh nghe được một chữ "không"!"

Ôi, anh ấy đúng là một bá tổng độc đoán, tôi rất thích.

Bá tổng lại đưa cho tôi thêm vài giấy chứng nhận bất động sản.

Tôi lập tức chạy tới hôn lên khóe miệng anh một cái.

"Cảm ơn chồng, được không."

Tôi vui vẻ đưa tay định lấy giấy chứng nhận bất động sản, nhưng Lục trạm lại kéo một góc của tờ giấy, nhìn tôi với ánh mắt nghiêm túc cảnh cáo.

"Nếu anh phát hiện em lại tham gia náo nhiệt, tất cả thẻ đen của em sẽ bị tịch thu!"

---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Editor: Hải Yến | Bài dịch thuộc quyền sở hữu bên chuyển ngữ, vui lòng không tự ý repost.