Chương 22: Quá không dễ dàng! Thật là quá không dễ dàng!

Tuy rằng chợ đêm phần lớn đều mở đến khuya, nhưng trước đó anh đã đi dò la trước, quán thịt kho của Hương Trầm là trường hợp đặc biệt, mỗi ngày cô đều mở quán lúc 6 giờ tối trễ nhất là 8 giờ đã đóng cửa, thời gian quy luật buôn bán của cô còn đúng giờ hơn so với người đi làm công ăn lương như anh.

Kỳ thực trợ lý Đặc có nghĩ đến việc đến tận nhà tìm cô, nhưng mỗi lần anh đến thì trong nhà lúc nào cũng không có người.

Trợ lý Đặc suy đoán Hương Trầm có thể là thuê phòng dọn ra ngoài ở, anh cũng phí thật lớn sức lực mới tìm được địa chỉ chỗ ở mới của Hương Trầm, nhưng khi đến gõ cửa nửa ngày mới biết rằng bên trong không có ai.

Trợ lý Đặc chết lặng tại chỗ.

Sau gần một tuần lăn lộn, anh rốt cuộc cũng tìm được cơ hội đến sớm trước quầy bán thịt kho, lúc Hương Trầm còn chưa tới mở quán, anh đã có mặt ở đó nằm vùng trước quầy thịt kho của cô, kết quả ngày hôm đó trời đột nhiên đổ mưa to nên là Hương Trầm không có tới.

Trợ lý Đặc: “……”

Anh thật sự không hiểu rõ ràng cả hai người đều sinh sống trong cùng một thành phố, Hương Trầm còn cố định mỗi ngày tới quầy bán thịt kho thế mà anh lại không kiếm được bất kỳ cơ hội nào để nói chuyện với cô còn khó hơn việc đưa Bạch Nương Tử ra khỏi Lôi Phong Tháp!

Trong lần này, anh cuối cùng cũng đã nghĩ thông suốt, tiền tài mở đường dùng hai ngàn tệ mới mua chuộc được một nguyện ý nhường hàng lại cho anh.

Ở thời điểm đứng trước mặt Hương Trầm, vị trợ lý Đặc cảm thấy nước mắt muốn chảy thành dòng.

Quá không dễ dàng!

Thật là quá không dễ dàng!

Anh nước mắt lưng tròng mà nhìn Hương Trầm, trong lúc nhất thời nỗi lòng ngũ vị tạp trần. Mỗi ngày đứng xếp hàng đều nghe mọi người khen ngợi thịt kho của cô ngon như thế nào, trợ lý đặc biệt đã sớm nhớ kỹ từng lời để chuẩn bị mở miệng ngọc phun châu, cho nên lúc nghe được Hương Trầm hỏi “Muốn mua cái gì”, anh phi thường thuận miệng tiếp lời: “Nửa ký đầu heo, nửa ký thịt heo, một phần giò heo, lại thêm hai phần đồ ăn kèm.”

Hương Trầm: “Cầm lấy, tổng cộng của anh là 92 tệ 8, làm tròn thành 92 tệ là được, anh muốn quét mã hay đưa tiền mặt?”

Trợ lý Đặc: “Quét mã đi.”

Hương Trầm: “Được, mã quét bên này. Vị khách đằng sau muốn mua cái gì?”

Sau khi trợ lý Đặc nhanh nhẹn lấy di động thanh toán tiền xong liền xoay người rời đi quầy bán, đi được một lát anh mới ý thức được gì đó thì đột nhiên dừng bước.