Chương 1

Không gian tĩnh mịch bao trùm bởi bóng tối. Một chút ánh sáng cũng khó có thể len lỏi vào được, chẳng phải nơi nào khác mà là lòng đất

-Trạch Quân Phi, ngươi lại phạm tội chống chế mệnh lệnh từ ta?

Tiếng Diêm Vương vang lên, Trạch Quân Phi chính là một trong số những thần chết lì lợm nhất. Anh bị chết sau vụ tai nạn giao thông vì cứu sinh mạng của một đứa nhỏ. Diêm Vương cũng vì thế mà nổi trận lôi đình khi lý ra người mà ông nên bắt về chính là cậu nhóc 5 tuổi chứ không phải một thanh niên đầy sức hút này xuống địa ngục. Chính vì thế mà ông không cho phép Trạch Quân Phi được đầu thai, bắt giữ anh ở lại địa ngục để anh trở thành một thần chết.

Nhưng ông lại đâu biết rằng, khi trở thành thần chết tên này đã gây ra cho ông bao nhiêu phiền phức. Từng sinh mệnh một đều bị anh bỏ qua, không những không bắt người đó đi mà anh còn giúp họ sống khỏe mạnh hơn. Lão Diêm Vương tức đến chết cũng chẳng thể làm gì anh.

Quân Phi chép miệng, xung quanh đều là hàn khí, hạ người xuống chiếc ghế làm từ xương người. Anh khẽ ray ray mi tâm

-Cụ ấy còn quá trẻ không thể chết!!

-Ya cái tên này, ông ta đã 95 tuổi rồi.

-Vẫn còn quá trẻ!!

-Ngươi quả là làm ta tức chết mà. Người đâu, bắt thần chết Trạch Quân Phi vào trại giam cho ta.

Anh đứng dậy thản nhiên bước vào chiếc l*иg giam, những con quỷ xung quanh một khắc cũng không cần động vào anh. Quân Phi cứ vậy đóng l*иg giam lại còn nhướn vai nhìn lũ quỷ

-Khóa lại đi!!

Lão Diêm Vương tức giận đập mạnh tay xuống bàn

-Không cần thiết nữa. Cậu, Trạch Quân Phi!!

-Lão già lại làm sao?

-Cậu … cậu muốn gì?

-Tôi muốn về nhà, muốn làm người.

Diêm Vương thở hắt nhìn xuống anh. Trầm ngâm một chút liền nhíu mày ra lệnh

-Được, nếu cậu tìm được tình yêu thật sự nơi trần thế. Tôi sẽ cho cậu quay về làm người, bằng không cậu phải trở thành một thần chết thật thụ, một sinh mạng cũng không được bỏ xót!!

-Tình yêu trần thế sao? Hoang đường …

-Vậy thì cậu mãi mãi ở lại đây và làm một thần chết.

-Được thôi, nếu tôi tìm thấy được tình yêu thì ông cũng phải giữ lời hứa!

-Được.

Cùng lúc đấy, tại một căn chung cư nằm gần trung tâm thành phố. Khiết Lệ Giai thản nhiên nằm ăn snack coi tivi trên sofa. Ăn xong còn không quên phủi phủi xuống sàn nhà. Nhìn điện thoại đã là 12 giờ đêm, cô khẽ bĩu môi nằm luôn tại sofa mà ngủ.

Khiết Lệ Giai là một luật sư có tiếng tại một công ty luật. Từ nhỏ đã mồ côi cha mẹ, nhưng cô lại rất may mắn khi nhận được học bổng từ các trường theo học. Thi đậu vào đại học luật danh tiếng, cô tuy là luật sư nhưng tính cải cùn thì không ai bằng.

Sáng hôm sau, cô mơ màng tỉnh dậy. Ngáp dài ngáp ngắn vài cái mới tắt được báo thức mà lê lết thân thể vào nhà vệ sinh đánh răng rửa mặt. Khoác lên mình bộ vest trắng, đúng chuẩn của một nữ luật sư. Cô lắc nhẹ đầu nhìn mình trong gương

-Sao phải mặc cái này nhỉ, thật khó chịu!!

Cô tiến xuống sảnh chung cư ăn bừa vài lát bánh mì trứng, uống vội ly sữa rồi lao ra khỏi chung cư như một vị thần.

*Á*

Cô cứ như vậy lao thẳng về phía một nam nhân. Vừa đυ.ng trán vào khuôn ngực cứng rắn của anh ta cô đã hét lớn

-Này cái tên kia, anh đi đường không có mắt sao? Đi cũng phải thấy tôi đang chạy từ trong kia ra chứ? Đã vậy còn để trán tôi đυ.ng vào người anh, mà người anh làm bằng si măng sao? Cứng như vậy làm đau chết tôi, bớt tập gym lại đi chàng trai!!

-Này cô …

Nam nhân chưa nói hết đã bị cô đập thẳng một tấm danh thϊếp lên ngực

-Có gì liên hệ tôi, tôi là luật sư đấy đừng có mà cố cãi, tam biệt.

-Yaaaa cái cô gái này, luật sư gì chứ? Vừa mới quay lại trần thế đã gặp thứ ôn dịch này. Con gái bây giờ cứ như vậy thì đòi đâu ra tình yêu đích thực. Lão Diêm Vương rõ ràng chơi khăm mình mà, bực thật!!

- …