Chương 38

Diệp Tiếu run rẩy nói: "Cô giáo, đó là do cậu ta đột nhiên tự vấp ngã, nếu không thì hậu quả khó mà lường được! Lúc đó nhiều bạn học nhìn thấy như vậy, cậu ta muốn hủy hoại dung nhan của em!"

Diệp Băng Đồng càng sốt ruột hơn: "Bùi Việt chỉ là nhất thời hồ đồ, cậu ấy chỉ muốn dọa cô một chút thôi, không có ý định ra tay thật! Hơn nữa, là cô có lỗi với cậu ấy trước mà."

Tôi có lỗi với anh ta?

Diệp Tiếu nghe vậy, lập tức phát điên.

Cô kéo tay giáo viên, gào khóc: "Cô giáo, em thật sự là oan uổng mà! Diệp Băng Đồng và Bùi Việt lén lút qua lại, chồng sắp cưới của cô ta phát hiện mình bị cắm sừng nên muốn hủy hôn ước. Cô nói xem, chuyện này liên quan gì đến em? Cũng không phải em ép bọn họ hôn nhau!"

Trong lớp lập tức vang lên một trận cười.

Giáo viên nghe mà ngơ ngác.

Học sinh bây giờ chơi lớn vậy sao??

"Em biết tại sao Bùi Việt lại muốn hủy hoại dung nhan của em! Em cũng có chút lỗi." Diệp Tiếu rưng rưng nước mắt.

"Lỗi gì?" Giáo viên theo bản năng hỏi.

Diệp Tiếu hít mũi, thản nhiên nói: "Em quá xinh đẹp! Em xinh đẹp như vậy, Diệp Băng Đồng làm hoa khôi trường này thật sự là danh bất chính, ngôn bất thuận, cô ta nhìn thấy em một lần là ghen tị một lần. Bùi Việt vì muốn dỗ dành bạn gái nên muốn ra tay độc ác với em! Cô giáo, loại người này hoàn toàn là nhân vật nguy hiểm, chúng em yếu đuối như vậy, cậu ta ở lại trường học chẳng khác nào sói vào đàn cừu!"

Nửa đoạn trước của Diệp Tiếu nghe có vẻ rất vô lý, nhưng cô nói năng hùng hồn, khiến người ta nghe xong cũng cảm thấy có lý.

Nghe đến đoạn sau, sắc mặt giáo viên hoàn toàn nghiêm trọng.

Mặc dù Diệp Tiếu có vẻ hơi cường điệu, nhưng cô đã nghe nói đến chuyện của Bùi Việt.

Anh ta không chỉ đánh nhau, gây rối mà hình như còn tham gia băng đảng nào đó ở bên ngoài.

Loại người này mà ở lại trường học thì còn ra thể thống gì nữa?

Nói đến đây, ban đầu Bùi Việt không phải như vậy. Nếu không thì cũng không thể thi đỗ vào trường này, chỉ là sau đó, gia đình cậu ta gặp chút biến cố nên tính cách mới thay đổi lớn như vậy.

Nhà trường thương cảm cho cậu ta nên cũng bao dung hơn.

Nhưng mà!

Bây giờ cậu ta lại muốn động dao!

Cho dù chỉ là dao nhỏ thì cũng vượt quá giới hạn chịu đựng của nhà trường rồi.

"Bùi Việt, Diệp Băng Đồng." Giáo viên nghiêm mặt nói: "Theo tôi đến phòng giáo vụ."

"Cô giáo, cô chính là Bao Thanh Thiên, nhất định phải làm chủ cho em nha cô!" Diệp Tiếu sáng mắt lên, lập tức kêu lên.

*Bao Thanh Thiên: Nhân vật lịch sử nổi tiếng thời Bắc Tống, là vị quan thanh liêm, chính trực, được người đời xưng tụng.

Giáo viên nhíu mày, vẫn dịu giọng nói: "Diệp Tiếu, em cũng đến đó, kể lại toàn bộ sự việc."

Diệp Tiếu ưỡn ngực: "Cô yên tâm, em nhất định sẽ kể lại rõ ràng rành mạch!"

Hừ!

Ban đầu, cô không muốn dây dưa với cặp nam nữ chính này.

Dù sao thì tự bản thân họ cũng đã đủ rắc rối rồi.

Nhưng nam chính cứ thích gây sự với cô.

Cô cũng chỉ đành đáp trả.

Chỉ tiếc cho một chữ kia của cô!

Cô vốn chỉ còn một chữ dự trữ, dùng xong rồi lại phải bắt đầu tích lũy lại.

Tên nam chính chết tiệt này có biết điều này đã gây ra tổn thương lớn đến mức nào cho cô không?

Cậu ta có thể bị đuổi học, có thể lại bị vào đồn cảnh sát.

Nhưng cô!

Lại mất đi một chữ A a !

Diệp Tiếu nhìn Bùi Việt với ánh mắt có chút hung dữ, như thể bản thân mới là người chịu uất ức lớn nhất.

Bùi Việt: "..."

Rốt cuộc ai mới là người đáng thương đây?

Sau một hồi náo loạn, cuối cùng cảnh sát cũng được gọi đến.

Diệp Tiếu kể lại toàn bộ sự việc xung đột vào buổi sáng, cảnh sát cũng tìm một số bạn học hỏi han, đối chiếu với lời khai của Diệp Tiếu, xác định Diệp Tiếu nói thật.

Bùi Việt vốn đã có tiền án cố ý gây thương tích, lần này lại trực tiếp định hành hung ngay trong trường học.

Lần trước cậu ta đánh người là do nạn nhân tha thứ nên mới được thả ra.

Lần này...

Diệp Tiếu không thể nào tha thứ cho cậu ta!