Chương 33: Hệ Thống (1)

Editor: Tulabachu1316

Nhìn thấy tình hình không ổn, những người xung quanh nhanh chóng chạy qua giúp đỡ.

Khương Khê cũng nhanh chân chạy qua.

Cô dáng người nhỏ nhắn, nhanh nhẹn, trực tiếp đi thẳng vào, nhanh như cắt ôm giành lấy đứa trẻ bị mẹ vỗ vào lưng kia, trong ánh mắt kinh ngạc của đám đông, nhanh chóng ôm xoay lưng đứa trẻ về phía mình, hai tay ôm chặt nó, tay trái nắm lại, tay phải nắm vào cổ tay trái, chạm vào vị trí phía trên rốn, dùng lực nhấn xuống.

“Cô làm gì vậy?!” Người mẹ đang sốt ruột đột nhiên bị đẩy ra, định thần lại muốn giành con trai về.

Nhưng may thay thứ mắc trong khí quản của đứa trẻ không quá to, Khương Khê ấn xuống hai lần thì thấy đứa trẻ ho phun ra, cô buông lỏng đứa trẻ ra, nương Thạch Đầu nhanh chóng ôm con trai, lại muốn tiếp tục vỗ: “Nhanh nôn, nôn ra!”

“Khụ khụ khụ….Nương! Đau quá!” Thạch Đầu bị đánh đau, ho hai tiếng, tiếng nói phát ra khàn khàn.

Nương Thạch Đầu sửng sốt, người bên cạnh lên tiếng: “Nôn ra rồi, vợ Hạ Quân làm cho nó nôn ra rồi, Thạch Đầu không sao rồi!”

“Chao ôi, dọa chết tôi rồi, sắc mặc lúc nãy của Thạch Đầu đúng là dọa người, tôi còn nghĩ là xảy ra chuyện rồi!”

“Vợ Hạ Quân giỏi thật, vừa nãy tôi không thấy cô ấy làm thế nào, đột nhiên mà Thạch Đầu nôn được thứ trong họng ra, một viên thịt to!”

Những người xung quanh đang nói chuyện, nương Thạch Đầu nhìn con trai, sắc mặt đỏ bừng và đôi mắt đỏ ngầu đã dần dần hồi phục, đôi mắt bà đỏ hoe, hai chân mềm nhũn ngồi thụp xuống đất, ôm con trai vào lòng vẫn chưa hết sợ hãi: “Dọa nương sợ chết khϊếp rồi!”

Thạch Đầu cũng rất sợ hãi, ngoan ngoãn không nói lời nào.



Cha của Thạch Đầu cũng nhẹ nhõm giọng nói run rẩy cảm ơn Khương Khê: “Vợ Hạ Quân, cảm ơn cô, cảm ơn rất nhiều!”

“Đúng! Cảm ơn cô nhiều lắm!” Nương Thạch Đầu được đỡ đứng dậy, vội vàng nói lời cảm ơn Khương Khê, lại nói: “Vừa nãy do tôi sốt ruột quá, không phải tôi cố ý đẩy cô, mong cô đừng giận.”

Khương Khê xua tay: “Không sao đâu, thằng bé không sao là tốt rồi.”

Mẹ Bùi trong lòng vẫn còn chút sợ hãi, nếu như trong tiệc rượu tại nhà mà xảy ra chuyện, e là hai nhà sẽ kết thù oán, may mắn là giờ không sao, bà ra đỡ Khương Khê, ngoảnh về phía nương Thạch Đầu cười nói: “Không sao, không sao, các người cẩn thận trông nom, nhắc nhở con không được ăn quá nhanh, nếu như không phải con dâu tôi biết chút y thuật, thì thực sự là xảy ra chuyện rồi.”

Nương Thạch Đầu càng thêm háo hức: “Còn biết cả y thuật sao? Tôi nói sao mà giỏi được như thế, lúc nãy tôi có vỗ thế nào cũng không tác dụng gì cả, thế mà cô ấy mới động vào cái là được rồi!”

Mẹ Bùi có chút đắc ý: “Đúng vậy, hôm qua tiểu Khê còn chữa khỏi cánh tay bị trật khớp cho con trai nhà Thiết Ngưu, có điều chỉ biết chút ít thôi.”

“Còn biết chữa trật khớp sao?” Một bà thím của nhà họ Bùi vừa kinh ngạc vừa ngưỡng mộ: “Thế thì nhà các người thật có phúc quá rồi, sau này có đau đầu nóng sốt gì thì cũng không phải lo nữa.”

“Phải vậy không? Ôi, không nói nhiều với mọi người nữa, vẫn còn phải đi chúc rượu nữa, mọi người ăn uống tự nhiên, đừng khách sáo!” Mẹ Bùi gật đầu theo, có điều cũng không ở lại đó lâu, kéo theo Khương Khê tiếp tục đi chúc rượu.

Những người khác vẫn tiếp tục bàn luận: “Vợ Hạ Quân xem ra cũng có năng lực!”

“Nghe nói còn biết chữa trật khớp, không khéo về sau đau đầu nóng sốt cũng không cần lên thị trấn khám nữa!”

“Nói mới nhớ, hôm qua nương Thiết Ngưu nói với tôi chuyện này, tôi còn nghĩ là nhà họ Bùi khoe khoang, nghe nói còn theo học thầy Đông y, không biết chừng sau này thật sự trở thành thầy thuốc nông thôn đó.”

“Đúng thế, nhà họ Bùi xem như là khổ tận cam lai, lại cưới được người con dâu tốt như vậy, chả trách nhà mẹ đẻ cô ấy không chịu từ bỏ, vẫn may là con bé này hiền lành, phúc hậu.”