Chương 39: Nhiệm Vụ (3)

Editor: Tulabachu1316

Bùi Hạ Quân thật sự rất lợi hại, có thể thường xuyên mua đồ ăn thức uống cho cha mẹ, lại vẫn tiết kiệm được khoản tiền lớn để cưới vợ.

Khoản tiền này tạm thời chưa dùng đến, Khương Khê cũng không dám cầm trên tay, lục tung hòm tủ tìm chỗ cất giấu.

2200 đồng ở thời đại này thật sự là một khoản tiền rất lớn, chờ sau này buôn bán mở cửa, cần nhanh chóng đi mua nhà đầu tư, nếu không sẽ rất lãng phí.

*

Khương Khê giống như chuột cất giữ đồ.

Mẹ Bùi xách theo ấm nước đã bỏ đường vào đưa đi cho bạn già.

Địa điểm làm việc không gần, đi bộ lúc lâu mới đến, mẹ Bùi đưa ấm nước qua, cha Bùi cũng đã khát đến mức đang định đi uống nước dưới hồ liền đón lấy ấm nước, tu ừng ực.

Uống hai ngụm, đỡ khát hơn rồi, cha Bùi chẹp miệng, mặt kinh ngạc: “Sao lại ngọt thế?”

Mẹ Bùi liếc nhìn ông: “Tiểu Khê nói ông làm việc mệt, cần uống nước đường cho khỏe.”

Cha Bùi liền cười, gương mặt gầy gò đầy nếp nhăn, nhưng cũng không giấu nổi niềm vui trong ánh mắt, ông lại uống thêm hai ngụm nữa, nói: “Được rồi, bà về đi, trong nhà còn thịt nữa không? Buổi tối nấu chút thịt, con bé Tiểu Khê nhìn cũng quá gầy gò.”

“Còn một ít, là đặc biệt cất lại.” Mẹ Bùi gật đầu, giờ đang nắng gắt, bà cũng không ở lại nữa, quay người rời đi.

Trên đường gặp được người quen liền chào hỏi.



“Ô, đến đưa nước cho chồng uống à!”

“Đúng vậy, là ông già đi vội không đem theo ấm nước, tôi đành phải đưa đến.” mẹ Bùi cười phàn nàn.

Chờ bà đi khỏi rồi, những người ở lại xúm vào thì thầm bàn tán, người phụ nữ đội khăn hoa xanh: “Chao ôi, thật sự là khác hẳn, hai ngày trước còn mặt mũi cau có, khóc sưng cả mắt, hôm nay thì cười tươi vui vẻ.”

Người phụ nữ mặc áo sơ mi hoa bên cạnh cong môi: “Ai mà không biết hai thằng con trai đều không thân cận với bà ấy, chỉ hy vọng vào thằng út, trước đây thì có chỗ nào mà vui cho được? Tôi còn tưởng bà ấy coi như xong rồi, kết quả ông trời lại tặng cho cô con dâu tốt, thật đúng là có phúc.”

Lúc này một người phụ nữ mặt nhìn như trái khổ qua nhăn mặt nói: “Tốt chỗ nào chứ? Có con gái nhà nào mà nhẫn tâm giống cô ta, không quan tâm gì đến mẹ ruột, cậu ruột, cái gì cũng không cần liền gả vào nhà người ta.”

Người phụ nữ mặc sơ mi hoa cười chế giễu: “Nếu cô ấy thật sự nhẫn tâm mà còn dẫn theo hai em gái để nuôi dưỡng chúng? Mẹ và cậu cô ấy như thế nào thì trong lòng chúng ta đều hiểu rõ, nếu sau này con dâu tôi mà có nhà chồng như vậy, tôi có chết cũng không cho nó vào cửa! Cô xem trước đây cuộc sống của Khương Khê như thế nào? Cha vừa mất, trong nhà đều bị đào khoét cho đến rỗng không rồi, tôi vẫn nghĩ cô ấy làm rất tốt!”

Người phụ nữ mặt như trái khổ qua sầm mặt: “Các người quá nhẫn tâm, dù sao cũng là người một nhà ——”

Cô ta đang định mắng đối phương, phía trước lại phát ra tiếng hô sắc bén: “Cô đúng là đứa con dâu chết tiệt, cả ngày lười biếng, cưới cô về là để xem cô lười biếng sao?! Công điểm hôm nay không cần nữa sao?!”

Người phụ nữ mặt trái khổ qua lộ ra vẻ buồn bã đồng cảm, không dám lên tiếng.

Người phụ nữ mặt sơ mi hoa bên cạnh than thở: “Tạo nghiệp mà, nương Hỉ Sinh lại mắng con dâu, hôm nay tôi thấy sắc mặt vợ Hỉ Sinh không tốt, còn nôn mấy lần, cho về nghỉ mà cô ấy không chịu, kết quả vẫn còn bị mắng!”

Người phụ nữ đội khăn hoa xanh cũng nói theo: “Hỉ Sinh cũng thật vô dụng, để nương mắng vợ xa xả như vậy, đúng là bị ép cho chết, để xem sau này ai dám gả cho Hỉ Sinh!”

Trong khi bọn họ vẫn đang than thở, mẹ Bùi cũng bị chuyện náo động bên đó mà dừng bước chân, liếc mắt nhìn liền thấy người phụ nữ sắc mặt tái nhợt, thân hình cao cao gầy gò trơ xương, nằm ghé vào bờ ruộng liên tục nôn mửa.