Chương 28

Mộc Uyển Uyển khẽ mỉm cười duyên dáng, bàn tay trắng lõn nhẹ nhàng vuốt một lọn tóc, ánh mắt nhìn vào sân với quyết tâm.

Cô ta thầm nghĩ, người phụ nữ họ Nhan này suốt chặng đường chẳng thèm để ý đến cô ta, thậm chí còn cảnh giác khiến cô ta không có cơ hội tiếp cận anh Âu Dương. Thật là không biết điều.

Phong Dật liếc nhìn Mộc Uyển Uyển, nụ cười như có như không, nét mặt lạnh lùng không chút thay đổi. Tất nhiên, hắn ta cũng nhận ra ánh mắt không cam lòng thoáng qua của cô ta, nhưng hắn ta cũng không nói gì, chỉ cười nhạt trong lòng.

Cô ta tưởng ai cũng ngu ngốc hết sao? Hay là quá tự tin vào sự quyến rũ của bản thân?

Tuy nhiên, dị năng hệ thủy của Mộc Uyển Uyển không giống với những người có dị năng thủy khác, cộng thêm vận may kỳ lạ của cô ta, điều này đã khiến Phong Dật chú ý. Vì vậy, giữ cô ta bên cạnh sẽ an toàn hơn và mang lại nhiều lợi ích hơn.

*

"Người đàn bà xấu xa, tôi phải gϊếŧ cô ta để trả thù cho chị Tiểu Mặc!"

Thân ảnh thiếu niên Tiểu Nghiêm từ tầng 2 chợt lóe lên đã xuất hiện ở cửa phòng khách, định lao ra ngoài để giải quyết người phụ nữ giả tạo Mộc Uyển Uyển. Nhưng cổ áo sau của cậu cùng lúc bị một bàn tay lớn túm lại, khiến cậu chỉ có thể giẫm chân tại chỗ.

Âu Dương Thanh Việt, như thường lệ, ném cậu nhóc lên chiếc ghế sofa trong phòng khách. Ánh mắt lạnh lẽo dưới vành mũ quân sự liếc qua thiếu niên đang nhanh chóng ngồi dậy, khiến cậu ngoan ngoãn ngồi im không dám động đậy.

"Lo luyện tốt dị năng của cậu trước đã," nói xong, hắn ta chuẩn bị ra ngoài xe tìm thứ gì đó.

Nhan Hoa Nùng kéo cậu nhóc Tiểu Nghiêm đang không cam lòng lại, "Nhóc con, ngoan ngoãn ở yên đây, không thì tôi vứt cậu ở lại đây đấy." Trước tận thế, cô ấy cũng có một người em trai, nhưng khi tận thế đến, cậu ấy đã trở thành thây ma. Dù cô đã trọng sinh, cô vẫn không thể thay đổi số phận của em mình, nên cô ấy không dám thay đổi quá nhiều điều vì cô ấy sợ ông trời sẽ phát hiện, cũng lo rằng nếu thay đổi quá nhiều, cuối cùng ngay cả Mộc Uyển Uyển cũng không xử lý được.

Cậu bé tên Tiểu Nghiêm này, trạc tuổi em trai cô ấy, lúc họ đột phá vòng vây thây ma, thấy "chị Tiểu Mặc" của cậu bị ném ra để thu hút thây ma. Trong lúc hoảng loạn, cậu đã kích hoạt dị năng không gian hiếm có, còn có thể dịch chuyển tức thời đến gần đoàn xe, cố gắng cứu chị gái.

Nhưng với số lượng lớn thây ma, một cậu nhóc như cậu làm sao có thể đối phó lại. Vì vậy, cô ấy đã nhanh chóng dùng dây leo kéo cậu lại và đánh ngất cậu để giải quyết mọi chuyện, xem như làm chút việc tốt cho người phụ nữ đã hy sinh kia, cũng như bù đắp cho nỗi đau mất em trai của cô ấy.

Nhìn cảnh chị em tình thâm của cậu bé này, nếu nuôi dưỡng cậu nhóc này, trong thời kỳ tận thế đầy dối trá và hiểm nguy này, đó cũng là một sự ấm áp hiếm hoi.