Chương 2:(2) Lãnh khốc phu quân × Nuông chiều nương tử

"Phu nhân, phu nhân......” Trong hoa viên rộng lớn, một tì nữ có khuôn mặt tròn bị ánh mặt trời chói chang chiếu vào làm đỏ cả mặt, cô cùng phu nhân đứng ở nơi đây nửa giờ, nhưng dường như phu nhân của cô không cảm giác được ánh mặt trời thiêu, đốt tì nữ cảm thấy nếu mình còn ở đây thêm một lúc nữa thì cô sẽ thành thịt nướng luôn mất , lấy hết cam đảm của mình mạo hiểm kêu một tiếng khe khẽ cho phu nhân thế nhưng là phu nhân không phản ứng chút nào thế là cô phải lấy hết sự cảm đảm còn sót lại khều phu nhân một chút nhầm để cho phu nhân hoàn hồn. Nhưng trời ơi phu nhân lúc đầu còn đứng thẳng mà giờ phu nhân đã ngất xỉu về hướng cô rồi.“Có ai không, phu nhân té xỉu rồi......” Trong hoa viên tràn ngập tiếng hô hoán sợ hãi của tỳ nữ, cô nghĩ, cô chết chắc nhưng mà phu nhân té xỉu cũng không phải cô tạo nên , cô chỉ là đυ.ng nhẹ vào người phu nhân một chút thôi đó......

"A, nước......” phát ra âm thanh khàn khàn . Tô Nhan cảm thấy mình sắp thành con ma chết khô rồi, sao cô lại nằm đây rồi mới vừa rồi còn đang tiếp thu cốt truyện mà ? Đang nghĩ ngợi, liền có một đôi tay đỡ cô dậy đang rót nước cho cô, nước vừa mới chạm vào cổ họng, Tô Nhan cảm giác cô thoải mái hơn hẳn. Trước mắt cô là một cô bé mặt tròn vừa mới đưa nước khi nãy lập tức nhớ tới bên trong nội dung cuốn tiểu thuyết có nhắc đến tỳ nữ này ,tỳ nữ này tên là Hồng Điều đối với cô rất trung thành và tận tâm .“Tôi đây là bị gì à?” Uống hết mấy ngụm nước Tô Nhan cuối cùng cũng không phát ra mấy âm thanh khàn khàn nữa.

Tỳ nữ Hồng Điều hoảng sợ lập tức nhanh chân quỳ xuống, đem sự việc kia nãi diễn tả lại vừa nói vừa khóc để Tô Nhan tha cho cô, không nên phạt cô quá nặng.Tô Nhan không biết làm sau, nguyên chủ phải nói là cực kỳ ác độc vì chút chuyện cỏn con không đáng nhắc tới mà đánh chết tỳ nữ hả trời?

“Hồng Điều mau đứng dậy đi,là tôi suy nghĩ quá nhập tâm chuyện này chả liên quan tới cô.” Nói xong liền đuổi Hồng Điều đi ,Tô Nhan nổi giận đùng đùng hướng về phía hệ thống chất vấn:

“Cậu biết rõ ràng là tiếp thu kịch bản cần thời gian lâu thiệt là lâu như vậy, tại sao không nhắc nhở tôi???”

“Tô Nhan là cô không hỏi tôi nha!” Hệ thống khốn nạn giải thích.

Tô Nhan tức giận sôi máu não dẫn đến lại bất tỉnh luôn rồi.

“ Cậu nói Tô Nhan ngất đi sao?” âm thanh trong trẻo lạnh lùng hỏi mặc dù là hỏi thăm người ta nhưng chả có tí gì là quan tâm như là hỏi cho có lệ.

"Hệ thống , hiện tại đây là ở thời điểm nào trong cốt truyện ?”

Vừa mới tỉnh lại Tô Nhan lập tức hướng về hệ thống hỏi. Chuyện quan trọng như vậy cô thế mà quên cho được.

“Bây giờ là ở thời điểm một tháng sau khi phủ Thừa Tướng vừa mới bị xét xử cả nhà .”

Tô Nhan lâm vào trong suy tư, hệ thống yêu cầu tẩy trắng Tô Nhan, chăm sóc tốt Đồng Đồng, muốn tẩy trắng Tô Nhan, chỉ cần để cho người xung quanh không còn nghĩ cô là nữ nhân ác độc là được rồi điểm này trong thời gian ngắn không cách nào thay đổi, vậy trước tiên chăm sóc tốt Đồng Đồng thừa dịp con bé còn nhỏ, không mang thù cô. Còn ông nam chính đại nhân kia, bên trong nhiệm vụ không có yêu cầu phải đối đãi với hắn như thế nào, vậy kệ mẹ hắn đi, bình an hoàn thành nhiệm vụ.

“Tôi muốn gặp Đồng Đồng của tôi, các người vì cái gì cấm tôi?”

Đồng Đồng viện lạc phía trước, Tô Nhan mất hứng hỏi. Cô vừa mới nghĩ ra biện pháp hoàn thành nhiệm vụ, liền chạy đến thực hành thế nhưng cái thằng thị vệ thế nào mà ngăn cô không để cô đi vào!

“Xin lỗi, phu nhân"

“Xin lỗi, phu nhân đây là tướng quân phân phó, thuộc hạ cũng không dám vi phạm.”

“Đã như vậy, vậy tôi cũng sẽ không làm khó dễ cậu.” Tô Nhan nói xong câu đó sau, liền ảo não rời đi. Nếu là Phong Kỳ phân phó, xem ra cô muốn gặp Đồng Đồng, còn phải đi gặp cái mặt của hắn.

“Tướng quân, phu nhân cầu kiến.”Phong Kỳ cong cong khóe môi, đang suy nghĩ cô đang có thủ âm mưu xấu gì, bây giờ thì đến luôn rồi , có âm mưu gì xem đi rồi biết, thế là hắn cất giọng nói:

“Để cho cô ta vào đi.”Tô Nhan mới vừa vào cửa liền ngửi thấy khí lạnh xông vào mũi, cẩn thận ngửi lại phát hiện là mùi mực, không nghĩ người như Phong Kỳ một người võ tướng như thế mà lại âm hiểu việc này nhìn kỹ bày trí trong phòng này , ngoại trừ án thư đối diện giường , cũng chỉ còn dư mấy giá sách lớn , trên giá sách bày đầy sách, xem ra Phong Kỳ cũng là một người yêu sách Treo trên tường một cây cung cùng mấy tấm tranh chữ, lại không còn lại trang trí thêm gì nữa. Xem ra là theo tính tình của hắn mà trang trí thật là lạnh lùng