Chương 45

Hạ Sơ Nguyên: [Bạn có thực sự cho rằng mình không cần chịu trách nhiệm phát biểu trên mạng không?]

Hạ Sơ Nguyên: [Đợi đó, ngày mai tôi sẽ đến lớp của bạn để tìm từng người một.]

Hạ Sơ Nguyên: [Để xem bạn có thể mạnh miệng như trong nhóm không nhé.]

Nhóm người đột nhiên trở nên im lặng.

Hạ Sơ Nguyên vẫn còn tức giận và đi tố cáo với người chú của thủ phạm.

Hạ Sơ Nguyên: Anh Tẫn, em không thể không nói! Cháu trai của bạn lần này thực sự đã đi quá xa! ! !

Yến Tẫn:?

Hạ Sơ Nguyên: Anh vẫn chưa biết gì phải không? ? Em đã trực tiếp gửi link bài viết được nhiều người xem nhất trên diễn đàn cho anh.

Hạ Sơ Nguyên: Nếu không phải vì anh, em đã đi đòi công lý cho bạn cùng bàn của mình

Yến Tẫn đại khái đọc qua vài bình luận, đã hiểu được toàn bộ câu chuyện.

Tình yêu của cô gái nhỏ hiển nhiên có thể được nhìn thấy qua từng tin nhắn trên mỗi ảnh chụp màn hình.

Nóng bỏng , nồng nhiệt quá.

Hắn cau mày không để ý đến sự khó chịu trong lòng mà nhìn xuống lầu.

Hình dạng màu xanh bạc hà vẫn ngồi đó. Cô nhìn xuống điện thoại, có lẽ đã biết chuyện gì đang xảy ra,

Từ góc độ của mình, hắn không thể nhìn thấy biểu cảm trên khuôn mặt cô. Xung quanh có người đi lại nói chuyện nhưng chỉ có mình cô ngồi im lặng, ngoan ngoãn như một cô bé đáng thương.

Yến Tẫn quay mặt đi ngón tay thon dài lướt nhẹ trên màn hình điện thoại, tìm được một số trong danh bạ. Bấm số xong, anh đưa điện thoại lên tại rồi lại nhìn xuống dưới:

"Xin chào, ai ở đó?"

"Giám đốc Tiền, tôi la Yến Tẫn."

Giám đốc Tiền ở đầu dây bên kia rõ ràng sửng sốt một lúc, sau đó chuyển sang giọng điệu cung kính: "Thiếu gia Tẫn?

Giám đốc Tiền run rẩy. Anh ta chỉ là một giám sát viên nhỏ của bộ phận công nghệ mạng, trong khoảng thời gian này anh ta cũng chỉ mới gặp qua Yến Tẫn, không biết thiếu gia muốn gặp mình để làm gì vào đêm khuya như vậy.

"Đừng lo lắng. Tôi muốn nhờ anh giúp tôi một việc, một việc cá nhân"

—---

Hoắc Tử cảm thấy xấu hổ sau khi đọc chín bức ảnh chụp màn hình.

Những nội dung này thực sự phù hợp với tính cách ban đầu của thân chủ, bia đỡ đạn và liếʍ cẩu.

Đăng lịch sử trò chuyện lên diễn đàn thổ lộ thực sự là trái đạo đức, cho dù Sở Lãm Giang không đăng thì ảnh chụp màn hình cũng bị anh ta rò rỉ ra ngoài.

Đột nhiên mẹ Hoắc gọi điện: "Tiểu Tử, con có gặp bố con không? Lúc mẹ gọi điện ông ấy không bắt máy.”

“Không ạ.” Hoắc Tử cảm thấy mẹ đang tức giận liền hỏi: "Sao vậy mẹ?”