Chương 50

Trong lúc mọi người còn đang tiêu hóa tin tức, vội vàng báo tin cho nhau thì gia đình ba người của Hoắc Tử đã đi ra một cách hiên ngang.

Sau khi lên xe, mẹ Hoắc kể lại sự việc với giọng đầy xúc động.

Cha Hoắc khi nghe điều này đã rất tức giận: "Không phải nhà họ Sở đang tính bắt nạt người khác sao? Thật vô liêm sỉ! Vợ ơi, em đã làm rất tốt.”

Mẹ Hoắc khoanh tay và say sưa nói: "Yến Thục tính là cái gì? Còn không phải đánh không lại tôi?”

Cha Hoắc: “Sở gia và Yến gia đều tính là thứ gì!”

Mẹ Hoắc: "Họ đều là những người bại trận dưới tay tôi."

Hoắc Tử: "...” Có phải hơi thổi phòng quá không?

Có vẻ như họ đã dẫm lên nhà họ Yến bằng chân trái và nhà họ Sở bằng chân phải, và sắp kề vai sát cánh cùng mặt trời.

Mẹ Hoắc đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, hỏi Hoắc Tử: "Lúc mẹ đang nói chuyện trong đại sảnh đã xảy ra chuyện gì vậy? Xung quanh đó hình như tụ tập đông người"

"Không có gì ạ, có người đã đánh đổ thứ gì đó.” Hoắc Tử che giấu đổi chủ đề khác: "Mẹ thật lợi hại.”

"Dĩ nhiên!"

Tin tức về bữa tối nhanh chóng lan truyền, đám người Hoắc Tử còn chưa về đến nhà đã nhận điện thoại của ông nội Hoắc gọi tới:

“Hoặc Chấn Phi. Anh định chọc tôi tức chết à?"

Mặc dù bố Hoắc không bật loa ngoài nhưng Hoắc Tử vẫn nghe thấy tiếng gầm gừ của ông.

“Bố, đây là chuyện cả đời của Tiểu Tử, sao có thể ép buộc được? Muốn kết hôn thì cứ để ai đi cũng được. Dù sao Tiểu Tử nhà con cũng không đi. Hơn nữa Sở gia đã đi quá xa, còn tính ức hϊếp ngược lại chúng ta." Cha Hoắc tự tin như đứng trên cao của nền tảng đạo đức.

Vẻ mặt không ăn năn của ông càng khiến ông Hoắc tức giận hơn.

Trong điện thoại vang lên giọng nói của bác Hoặc Tử, Hoặc Chấn Phương: “Chấn Phi, đi xin lỗi nhà họ Sở đi."

Bố Hoắc: "Không thể đi được.”

“Nhiều năm như vậy, nếu không có cống hiến gì cho gia tộc, mấy người sẽ không bao giờ nhận được thêm một xu từ công ty nữa”- Hoắc Chấn Phương nói.

Điện thoại tới đây cũng ngắt kết nối.

Cha Huo đặt điện thoại xuống và xoa tai. Ông đã quen với kiểu trừng phạt kinh tế này từ khi con nhỏ và không hề để tâm đến nó.

Nhìn mẹ Hoắc một lần nữa, bà vẫn đắm chìm trong cảm xúc "Mẹ thật lợi hại" kia, không sao cả.

Nhưng Hoắc Tử lại lo lắng,

Nếu bọn họ cứ như vậy, sau này nhà họ Hoắc phá sản sẽ ra sao, cha và mẹ rất tốt với cô, cô không có khả năng mặc kệ bọn họ được .

—-----

Sau khi về nhà, cha và mẹ Hoắc vẫn liên tục bành trướng, Hoắc Tử trở về phòng lấy điện thoại di động mở ra xem.

Trang nhóm nhỏ ba người. Ngải Tiểu Tiểu và Hướng Hàm vẫn luôn @ cô.

Ngải Tiểu Tiểu: @Đang lẩn trốn Zeus, không còn bài viết nào về cậu cả

Hướng Hàn: @Đang lẩn trốn Zeus, cậu ấy đi đâu rồi?

Hoắc Tử: Lại có chuyện xảy ra vậy?