Chương 9: Rèn luyện

Rốt cuộc đã hai tháng, Dương Cảnh Tuyên ra cửa, hai tháng ở trong cô được lợi không ít, trừ bỏ tu vi bên ngoài cô phát hiên một con đường tu luyện khác, tập được mấy lực công kích như sấm sét thuật, lôi võng thuật thậm chí còn có thể làm lôi quang đầy trời.Cô nghĩ, bây giờ hẳn là đi tham gia một chút thực chiến.

Dương Cảnh Tuyên theo lẽ thường đi vào động phủ Tang Hầu Hải, mình muốn đi ra ngoài rèn luyện như thế nào cũng phải nói với sư phó một tiếng, lúc cô nói cho Tang Hầu Hải mình muốn nhận nhiệm vụ săn gϊếŧ ma thú thì Tang Hầu Hải kịch liệt cự tuyệt.

"Cái gì?! Ngươi muốn nhận nhiệm vụ săn gϊếŧ ma thú?!"

"Không được, tuyệt đối không được!"

"Ngươi mới Luyện Khí tầng tám, nhiệm vụ nguy hiểm như vậy ngươi đi xem náo nhiệt làm gì, nghe sư phó, đi nhận nhiệm vụ gieo trồng linh thảo hoặc đi nghe giảng đạo của tu sĩ cấp cao." Tang Hầu Hải có chút bất đắc dĩ, tốc độ tu luyện đồ nhi mình quá nhanh, mới qua hai tháng, tu vi từ Luyện Khí tầng bốn nhảy tới Luyện Khí tầng tám, tốc độ như vậy không phải không có gặp qua nhưng cũng là số một số hai.

Cô bé này còn nghĩ đi ra ngoài rèn luyện chém gϊếŧ, việc này mình như thế nào có thể đáp ứng, nếu không cẩn thận một cái thì đệ tử có tư chất song tu tuyệt đỉnh chết bên ngoài mình sẽ hối hận chết mất.

"Sư phó!"

Dương Cảnh Tuyên đã nghĩ tới sư phó cự tuyệt đề nghị của mình nhưng không nghĩ sư phó sẽ kịch liệt như vậy, xem ra sư phó thật sự để ý mình a nhưng Dương Cảnh Tuyên đã quyết định, sư phó cũng không thể ngăn cản cô.

Để có thể đại đạo, trừ bỏ tu luyện đương nhiên còn phải có kỹ xảo thực chiến, đây cũng là nhu cầu cấp bách của Dương Cảnh Tuyên cho nên cô sẽ không sợ hãi, càng không lùi bước.

"Sư phó, thân là một người tu luyện, sao lại có thể không đi ra rèn luyện, tuy ta mới Luyện Khí tầng tám nhưng ta đem pháp thuật đều đã thông hiểu đạo lí, hơn nữa ta sẽ chú ý an toàn, ngài cho ta đi đi."

Dưới sự cầu xin đau khổ của Dương Cảnh Tuyên, Tang Hầu Hải rốt cuộc đồng ý bất quá hắn cho Dương Cảnh Tuyên mấy trương truyền tống phù trân quý có thể trực tiếp truyền tống hắn đến bên người, đưa truyền tống phù cho Dương Cảnh Tuyên Tang Hầu Hải rốt cuộc yên tâm.

Được sư phó đồng ý, Dương Cảnh Tuyên tâm tình rất tốt đi vào nhiệm vụ điện, cô nhìn nhiệm vụ chỉ có Luyện Khí tầng tám mới có thể hoàn thành, nếu thật sự không có nhiệm vụ nào thích hợp với mình thì cũng có thể tìm một đội ngũ cùng nhau hành động, như vậy có thể gia tăng quan hệ lại có thể hoàn thành nhiệm vụ, một công đôi việc.

Nhìn một chút nhiệm vụ liệt kê, quả nhiên, nhiệm vụ săn gϊếŧ thích hợp Luyện Khí tầng tám ít đến đáng thương tuy có ma thú nhưng tất cả đều là một ít tiểu thứ ở bên ngoài rừng môn phái, tu vi ma thú mạnh nhất chỉ cần tu sĩ Luyện Khí tầng bốn năm có thể giải quyết được cho nên cô chuyển hướng sang chiêu mộ đội viên, cô chỉ có Luyện Khí tầng tám nên không có người tiến lên mời cô cùng nhau làm nhiệm vụ, cô là đệ tử thân truyền thì làm sao, nhiều nhất chỉ làm người hâm mộ, Tu chân giới chủ yếu xem tu vi, chỉ có tu vi cao mới có thể làm người thuần phục.

Cô quan sát thật lâu rốt cuộc nhìn chằm chằm vào một đội ngũ, lấy ánh mắt nhiều năm xem người, trong đội ngũ ba nam một nữ đều là người tâm tư thuần khiết, tuyệt đối sẽ không làm điều gì ác, hơn nữa đội ngũ bọn họ nhận nhiệm vụ gϊếŧ ma lang Trúc Cơ kỳ, vừa vặn hợp với mình.

Tâm động không bằng hành động, cô chủ động đến trước mặt họ dò hỏi:" Xin hỏi các vị nhận nhiệm vụ săn gϊếŧ ma lang này rồi sao? Có thể cho ta gia nhập không?"

Một vị nữ tu tên Lịch Uyển Mạn nhận ra Dương Cảnh Tuyên là ai, nàng kinh ngạc nói:" Không nghĩ ngắn ngủi mấy tháng sư muội đã tu luyện tới Luyện Khí tầng tám rồi, chỉ là tu vi hiện tại của sư muội có phải hay không thích hợp đi săn gϊếŧ ma lang Trúc Cơ kỳ, đi ra ngoài không an toàn, hy vọng sư muội nghĩ thêm."

Lịch Uyển Mạn tuy là đệ tử ngoại môn nhưng nàng là Trúc Cơ kỳ, kêu Dương Cảnh Tuyên một tiếng sư muội cũng không sao, ba nam một nữ này tu vi thấp nhất là vị Lịch Uyển Mạn, ba nam tu đều là tu vi Trúc Cơ trung kỳ.

"Sư tỷ, tuy ta mới Luyện Khí tầng tám nhưng ta muốn ra ngoài rèn luyện mình, sư tỷ, ngươi đáp ứng đi, ta tuyệt đối sẽ không chọc phiền toái." Dương Cảnh Tuyên ỷ vào mình tuổi còn nhỏ, cười hì hì hướng Lịch Uyển Mạn làm nũng.

Nghe Dương Cảnh Tuyên nói, Lịch Uyển Mạn mang theo ánh mắt dò hỏi nhìn ba nam tu, trong đó một người nhìn qua rất thành thục là nam tu dẫn đầu nhìn Dương Cảnh Tuyên, tự hỏi một chút, cuối cùng gật đầu.