Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nữ Phụ Thuần Khiết Bị Bắt Làm Bá Tổng

Chương 1

Chương Tiếp »
Trong không khí hỗn loạn và u ám, vang lên giọng nữ chua ngoa, cay nghiệt.

“Đông Liễm, bò qua đây, liếʍ sạch sẽ.”

“……” Âm thanh gì vậy?

Du Chỉ Duệ cố nén khó chịu, mở mắt ra, nhìn thấy một người phụ nữ đang quỳ gối.

Cô chưa bao giờ thấy người phụ nữ nào xinh đẹp đến vậy.

Mái tóc dài đen mượt phủ lên cổ, áo xộc xệch, vẻ mặt hờ hững.

Đuôi lông mày không quá nhọn nhưng lại sắc bén, đôi mắt không phải kiểu đào hoa rực rỡ, khi không cười thì toát ra vẻ lạnh lùng xa cách, sống mũi cao thẳng, đường nét rõ ràng, là vẻ đẹp hiếm thấy.

Nhưng… ánh mắt nhìn người của cô ấy thật đáng sợ.

Sâu thẳm không đáy.

Như muốn ăn tươi nuốt sống cô.

Du Chỉ Duệ rụt vai, đột nhiên nghe thấy người phụ nữ đó cười lạnh một tiếng: “Như ý cô muốn.”

“Hả?”

Du Chỉ Duệ há miệng, còn chưa kịp phản ứng.

Người phụ nữ đứng dậy, đi chân trần đến trước mặt Du Chỉ Duệ, cúi xuống nhìn cô.

“Ào.”

Một luồng ẩm ướt lạnh lẽo thấm vào váy cô.

“Cô đang làm gì?!”

Du Chỉ Duệ tức giận ngẩng đầu lên, thấy người phụ nữ đổ nước lên váy mình.

Lạnh buốt thấu xương, sự lạnh lẽo len lỏi từ chân lên đến đùi.

Váy đã bị ướt hết.

Cô thấy Đông Liễm ngẩng cằm, cười lạnh một tiếng:

“Thoải mái không, đại tiểu thư?”

Giọng điệu mỉa mai như ngấm đầy độc tố.

Tiếp theo, Đông Liễm cúi đầu, ghé sát mặt cô, đôi môi chỉ cách vài phân.

Bàn tay lạnh buốt nhẹ nhàng đặt lên cổ Du Chỉ Duệ, bóp nhẹ, nhưng như muốn bẻ gãy cái cổ mảnh mai của cô.

Những lời nguy hiểm rình rập ghé sát bên tai.

Nỗi sợ hãi từ cổ chạy thẳng lêи đỉиɦ đầu, Du Chỉ Duệ hoảng hốt im lặng.

Đột nhiên, những ký ức không thuộc về cô ập đến.

Khi mở mắt ra lần nữa, Du Chỉ Duệ bỗng cảm thấy lạnh toát sau lưng.

“... Hu hu.”

Tại sao cô lại xuyên vào quyển tiểu thuyết tệ hại mà cô vừa đọc đêm qua?! Lại còn trở thành nữ phụ độc ác nữa chứ?!

… Đây là kiểu mở đầu địa ngục gì vậy?! Cô muốn về nhà!

Du Chỉ Duệ nín thở, cảnh giác với Đông Liễm, nhưng lại nghe thấy giọng điệu mỉa mai của Đông Liễm.

“Sao vậy?”

“Đại tiểu thư.”

“Giờ lại câm rồi à?”

Đôi mắt Đông Liễm lạnh lùng đầy ghét bỏ, kèm theo sự căm hận mà cô không hiểu được.

Đột nhiên, bàn tay Đông Liễm siết chặt hơn, áp lực ngày càng lớn, từng chút một tiến gần đến cổ Du Chỉ Duệ.

Du Chỉ Duệ co rúm lại, suýt khóc thành tiếng.

“……” Đông Liễm! Oan có đầu, nợ có chủ! Cô có cảm xúc thì đi xử lý nữ phụ độc ác đi! Sao lại xử lý tôi?!

“Chuyện đó… Đông Liễm… Tôi nghĩ… giữa chúng ta có chút hiểu lầm…”

Du Chỉ Duệ vừa run rẩy vừa nhanh chóng quấn chăn trên giường, định bỏ chạy.

Nhưng lại bị bàn tay lạnh lẽo của Đông Liễm giữ chặt.

Du Chỉ Duệ bị Đông Liễm đè xuống giường, mắt dần dần ngấn lệ.

Cô giãy giụa một chút, nhưng không thể thoát ra.

Đông Liễm cúi thấp người, đến gần hơn, tay nắm cằm Du Chỉ Duệ, đầu gối đè lên giữa hai chân cô.

“Hiểu lầm?”

Lại là một tiếng cười lạnh không cảm xúc.

Du Chỉ Duệ bị buộc phải ngẩng đầu, đối diện với đôi mắt sâu thẳm của Đông Liễm.

“Cô lại muốn giở trò gì nữa?”

Nơi bị Đông Liễm đè lên khẽ động đậy.

“Hu hu…” Du Chỉ Duệ không thể kìm nén được, run rẩy nói trong tiếng khóc: “Tôi… tôi không muốn giở trò gì cả…”

… Trong nguyên tác chẳng phải nói nữ chính Đông Liễm lạnh lùng xa cách, không vướng bụi trần sao?

Dù gì cũng là đóa hoa cao ngạo, tại sao Đông Liễm lại trông biếи ŧɦái như thế này?!

Trong làn nước mắt mờ mịt, Du Chỉ Duệ đối diện với ánh mắt của Đông Liễm, cắn môi nói: “Đông Liễm… xin lỗi… những chuyện xấu tôi đã làm với cô trước đây đều là lỗi của tôi, là tôi bị ma quỷ ám ảnh.”

“Tôi hứa sẽ không như vậy nữa, chúng ta hòa thuận với nhau… được không?”

“Cô dùng gì để đảm bảo?”

Đông Liễm nhìn cô với ánh mắt mỉa mai đầy nghi hoặc.

Du Chỉ Duệ đang định chứng minh bản thân thì bất chợt một giọng nói vang lên trong đầu cô...

“Chúc mừng ký chủ, hệ thống tổng tài bá đạo - nữ phụ độc ác hợp nhất đã được kích hoạt!”

Du Chỉ Duệ trừng lớn mắt.

"…"

Cái gì mà hợp nhất hai trong một?! Một người mà phải chia làm hai để dùng sao? Con lừa trong đội sản xuất cũng không bị sai bảo đến mức này đâu?!

Hệ thống phớt lờ suy nghĩ của Du Chỉ Duệ, tiếp tục nói:

“Xin ký chủ hãy nói với nữ chính: "Đông Liễm, cô là ai mà dám chọc đến Lăng Dục?". Sau đó, dịu dàng hôn cô ấy và nói: "Ngoan nào, Đông Liễm, làm người phụ nữ của tôi.""

Du Chỉ Duệ toàn thân run rẩy: “……?!”

Thần kinh à?! Lúc thì làm nữ phụ độc ác, lúc thì tổng tài bá đạo! Tự mà đọc đi! Không thấy bị phân liệt à!?

Hệ thống lại nói: “Nếu ký chủ không hoàn thành nhiệm vụ, kết cục sẽ là cái chết.”

Du Chỉ Duệ tuyệt vọng nhắm mắt lại.

… Nếu cô có tội, luật pháp sẽ trừng phạt cô, chứ không phải bắt cô dùng hai thân phận để đối mặt với nữ chính biếи ŧɦái trước mặt này.
Chương Tiếp »