Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nữ Phụ Thuần Khiết Bị Bắt Làm Bá Tổng

Chương 7

« Chương TrướcChương Tiếp »
Đông Liễm cúi thấp người hơn, lại tiến gần Du Chỉ Duệ.

“Đại tiểu thư.”

“Cô đang sợ gì sao?”

Du Chỉ Duệ nuốt nước bọt, nhìn thấy khuôn mặt Đông Liễm phóng to ngay trước mắt, hơi thở cũng trở nên rối loạn.

Cô cố gắng nén lại, mím chặt môi, lắc đầu.

“Tôi… tôi không sợ…”

Nhưng giọng nói yếu ớt như sắp tan vỡ.

Đông Liễm khẽ cười, áp môi lên má Du Chỉ Duệ.

“Thật sao.”

Cô cọ xát một lúc.

Cảm giác mềm mại và lạnh lẽo dừng lại trên làn da.

Du Chỉ Duệ lập tức đỏ mặt, giọng nói lộn xộn: “Đông… Đông Liễm! Nếu cô còn tiếp tục như vậy, tôi… tôi thật sự sẽ ép cô vào tường mà hôn đấy!”

Vì hoảng loạn nên cô không kiềm chế được âm lượng, bên kia, người phụ nữ tóc ngắn dựng tai nghe lén lập tức mở to mắt không tin nổi, cùng với vài tên thiếu gia ngốc nghếch khác, chân trái đạp lên chân phải, ngã nhào xuống đất.

“??!”

Cái gì chứ! Vậy ra chị Duệ của bọn họ thật sự là một tay chơi?

Nói muốn dạy dỗ Đông Liễm… nhưng thực ra là đang… huấn luyện???

… Rốt cuộc là ai đã tung tin đồn rằng mối quan hệ của hai người này rất tệ hại!?

Vì sợ thế lực của nhà họ Du, mấy tên thiếu gia này không dám đắc tội với Du Chỉ Duệ, dù vừa rồi bị Đông Liễm bắt nạt cũng chỉ có thể nuốt xuống.

Còn Du Chỉ Duệ vẫn không hiểu được suy nghĩ của họ, vẫn ngẩng đầu lên, tưởng mình đang hăm dọa Đông Liễm với vẻ ngoài uy nghiêm lắm.

Nhưng giây tiếp theo, Đông Liễm lại đưa tay, dùng đầu ngón tay nâng cằm Du Chỉ Duệ, giọng chắc nịch nói.

“Cô không dám.”

? Ai không dám.

Du Chỉ Duệ vừa xấu hổ vừa tức giận, mở miệng định phản bác, nhón chân lên định cắn môi Đông Liễm, nhưng nữ chính Đông Liễm vẫn không đổi sắc mặt, thậm chí còn cúi đầu xuống, tiến lại gần cô hơn.

Mắt thấy hai người sắp hôn nhau.

Khoảng cách giữa hai đôi môi chỉ còn lại một li.

Du Chỉ Duệ nín thở, nghiêng đầu sang một bên, bước chân hơi chênh vênh, rồi tránh né.

Một lúc sau cô mới lấy lại bình tĩnh, Du Chỉ Duệ thở dài, lại bắt gặp ánh mắt nửa cười nửa không của Đông Liễm.

“……!?”

Cô… Tôi? Hệ thống! Nữ chính trong tiểu thuyết này… có gì đó không ổn đúng không?!

Hệ thống giả vờ chết, không trả lời cô.

Cuối cùng, Du Chỉ Duệ bất lực, vừa tức giận vừa nhút nhát nói: “Tôi… tôi không phải sợ cô…”

“Chỉ là không muốn hôn ở nơi công cộng thôi…”

Đông Liễm nhìn cô một cái, không gật đầu cũng không lắc đầu.

Cô cầm ly rượu, bước đi trên đôi giày cao gót, hướng về phía ngược lại.

Du Chỉ Duệ thở phào nhẹ nhõm.

“Chị… chị Duệ?” Người phụ nữ tóc ngắn cất tiếng gọi.

Theo gợi ý của hệ thống, Du Chỉ Duệ nhận ra rằng chị tóc ngắn chính là Phó Miểu – người đã nhắn tin cho cô trước đó.

Cô tiến lại gần hơn, nói với Phó Miểu: “Sau này tránh xa Đông Liễm ra một chút.”

… Vì sự an toàn của chính mình.

Nhưng không ngờ Phó Miểu lại vô thức nâng cao giọng, gật đầu liên tục: “Ừ ừ ừ! Trước đây không biết Đông Liễm là người của chị Duệ! Giờ thì biết rồi! Đừng nói là tránh xa——”

“Ngay cả việc đưa Đông Liễm lên giường chị Duệ cũng không thành vấn đề!”

Chị gái tóc ngắn như cái loa phát thanh. Giọng nói còn to hơn cả còi báo động.

Đông Liễm vốn đã đi xa một đoạn, gần như sắp biến mất ở góc khuất, dường như nghe thấy lời này, bước chân cô khựng lại, rồi từ từ quay đầu lại, từ xa nhìn về phía Du Chỉ Duệ, làm khẩu hình với cô.

"!" Du Chỉ Duệ gần như muốn lập tức tống chị gái tóc ngắn kia đi khỏi đây.

Cô lại cười gượng với Đông Liễm vài cái, nhìn thấy Đông Liễm không chút do dự đổ phần rượu còn lại trong ly vào thùng rác ở góc phòng, rồi rời đi.

Phải đến khi Đông Liễm đã đi được một lúc, Du Chỉ Duệ mới ngớ ra.

Đông Liễm vừa làm khẩu hình với cô hình như là —— “Không cần đưa. Tôi tự lên.”

... Đông Liễm nói là sẽ tự mình leo lên giường cô sao??!

Du Chỉ Duệ đỏ bừng cả mặt, hít sâu thở mạnh, nói.

Hệ thống!? Cậu có đang nghe không đấy?! Nữ chính ngôn tình này thật sự rất kỳ quặc đó!!
« Chương TrướcChương Tiếp »