Chương 125: Tự mình chọn

Tần Tư Sương trào phúng nhìn sắc mặt thay đổi liên tục của lão phu nhân, chẳng nói câu nào.

Ân Tố Tố nhìn quanh một lượt, người hầu trong phòng không ít, nhưng đến một người dâng trà cũng không có, xem ra lão phu nhân hạ quyết tâm chuẩn bị ra oai với họ đây.

Lão phu nhân nhìn chằm chằm Tần Tư Sương, hừ một tiếng: “Cô rõ ràng là không thật lòng muốn để Trình Nhi ghi dưới tên mình, cô đây là…”

“Con đây là thay con mình trả thù”. Tần Tư Sương bình thản tiếp lời.

Đúng, bà vốn dĩ là bị ép mà.

“Tổ mẫu có thể để Ân Nguyên Trình tự chọn, quyền lựa chọn là ở trong tay đệ ấy, dù sao ca ca con đúng là đã chịu tai bay vạ gió, vừa được thả từ nhà lao Đại Lý Tự ra, giờ lại sắp phải thi lại ngay trước triều trong cung, nỗi khổ của ca ca thì ai chịu thay?” Ân Tố Tố nói.

“Chỗ này làm gì đến lượt ngươi lên tiếng?” Lão phu nhân đem lửa giận trút lên người một tiểu bối như Ân Tố Tố.

“Mẫu thân việc gì phải trút giận lên A Man, chẳng qua là muội muội ruột thay ca ca ruột đòi công bằng thôi”. Tần Tư Sương nói, kéo Ân Tố Tố đứng dậy, “tốt nhất là mẫu thân bảo Ân Nguyên Trình nhanh chóng đưa ra quyết định, bởi vì con đã phái người đến Hạ Hà Uyển rồi”.

“Cô! Cô đợi đã!” Sắc mặt lão phu nhân tái mét, nhưng không thể không chịu thỏa hiệp nói: “Để Trình Nhi đến cáo biệt với di nương của nó một câu, ngoài ra, chuyện này cứ tính cho ta, nếu cô và Trình Nhi trở thành mẫu tử thì không nên vì chuyện này mà sinh ra khoảng cách”.

Tần Tư Sương hành lễ xong thì trực tiếp đưa Ân Tố Tố đi luôn.

“Hừ!” Lão phu nhân vỗ bàn, hận đến nghiến răng nghiến lợi.

Lần này bà quay về, xem như là được lĩnh giáo sự lợi hại của nữ nhân này rồi!

Ân Nguyên Trình ở căn phòng phía sau đi ra, trên mặt nhẹ nhõm trong chốc lát, nhưng sau khi nhìn thấy khuôn mặt nổi giận của lão phu nhân bèn chạy nhanh qua, nằm trong lòng lão phu nhân, vừa nâng mắt lên thì nước mắt ào ào chảy xuống.

“Tổ mẫu, tổ mẫu đừng giận, vì Trình Nhi không đáng”. Ân Nguyên Trình vừa khóc vừa nói.

“Trình Nhi, là tổ mẫu vô dụng, không bảo vệ được di nương của con, con đi cáo biệt với di nương một câu đi”. Lão phu nhân thở dài, bà già thật rồi, cảm giác mình không đấu lại nữ nhân kia nữa.

“Tỗ mẫu, tỗ mẫu đừng sợ!” Ân Nguyên Trình lau nước mắt, kiên định nói, “sau này có Trình Nhi ở đây, sẽ không để bất kì ai ức hϊếp tổ mẫu. Hôm nay tổ mẫu vì Trình Nhi chịu ấm ức, Trình Nhi đều biết”.

Lão phu nhân lau nước mắt vương ở khóe mắt, đau lòng mà vỗ nhẹ tay Ân Nguyên Trình.

Sau khi Tần Tư Sương và Ân Tố Tố ra khỏi Hồng Lư Uyển thì gọi người đến thì thầm dặn dò mấy câu, sau đó phái người đến Hạ Hà Uyển.

“Mặc kệ con trai cô ta muốn diễn kịch kiểu gì, lựa chọn đau khổ ra sao, ta chỉ cần nhắc trước cho Liễu di nương chuyện này là được”. Tần Tư Sương trào phúng.

Ân Tố Tố khẽ cười, ngăn cách giữa đôi mẫu tử này là chắc chắn rồi, chỉ là chắc Ân Nguyên Trình không hề để ý đâu nhỉ, dù sao thứ nó muốn chỉ là thân phận đích thứ tử.

Khó trách kiếp trước nó nịnh hót Lãnh Nguyệt, không thèm quan tâm mẫu thân ruột, chẳng qua là một kẻ âm hiểm ích kỷ thôi.

Sau khi Ân Tố Tố tiễn mẫu thân về Ngô Đồng Uyển thì quay về Thanh Trúc Viện của mình.

Dược liệu lần trước Tiểu Nha và Thường An mua giúp cô vẫn chưa kịp dùng, vừa hay bây giờ có thể đem ra xử lý một chút, sau khi nghiền dược liệu thành bột thì từ từ điều phối.

Ngày mai ca ca phải lên triều rồi, cho nên cô hy vọng qua ngày mai, vụ án đang điều tra tốt nhất cũng nên có tiến triển.

Lúc này Mặc Mặc đột nhiên truyền âm đến.

【Kí chủ, Trần Viên Viên sư tỷ truyền thông tin mới nhất về tổng bộ rồi.】

“Theo dõi Phùng Văn Tấn có tiến triển rồi?” Ân Tố Tố vui mừng, đúng là thời cơ tốt.

Mặc Mặc dùng một lát mới tiếp tục truyền âm.

【Kí chủ, hình như là lúc Trần Viên Viên sư tỷ theo dõi Phùng Văn Tấn gặp phải Lục Dịch, Lục Dịch cho rằng tỷ ấy là người đứng sau có liên quan với họ, sau này tra ra là sư tỷ của cô thì mới thả người.】

“Lục Dịch cũng đang theo dõi Phùng Văn Tấn?” Ân Tố Tố kinh ngạc, Lục Dịch ra tay từ lúc nào vậy, hơn nữa còn bắt được cả sư tỷ của cô.

【Trần Viên Viên sư tỷ nói hình như Lục Dịch bắt được Phùng Văn Tuyển, sau đó khuyên Phùng Văn Tuyển làm nhân chứng vạch trần Phùng Văn Tấn, buổi thượng triều ngày mai sau khi ca ca thi xong sẽ để họ đối chứng ngay trên triều.】

Ân Tố Tố mở to mắt, đây quả thực giống chuyện Lục Dịch có thể làm ra, nhưng đối chứng trên triều thì phải có sự đồng ý của Hoàng thượng mới được chứ nhỉ, Lục Dịch không phải người không có quy tắc như vậy.

Xem ra Hoàng thượng thực sự muốn mượn lần này triệt để tiêu diệt đám hỗn loạn trong triều.

“Đối chứng trên triều, kiểm tra xem có tài hoa hay không là rõ, cũng có thể phản bác lại những gì Phùng đại nhân nói khi trước. Nhưng chỉ sợ Phùng phủ buông bỏ Phùng Văn Tấn rồi, trực tiếp phủ nhận, nói là Phùng Văn Tấn tự mình làm, vậy thì cho dù có đối chứng trên triều cũng chẳng làm được gì”. Ân Tố Tố không khỏi có chút lo lắng.

【Kí chủ, Trần Viên Viên sư tỷ nói: Tên Lục Dịch đó thông minh xảo trá, hắn nhất định sẽ có cách, sau khi bắt được ta thì lại thả, còn bảo ta chuyển lời tới sư muội tạm thời không cần gấp, ngày mai thượng triều nhất định sẽ có kết quả.】

Ân Tố Tố không khỏi bật cười, nói: “Vậy thì ta không quản nữa, hơn nữa phủ nha bắt người chắc là hắn cũng biết”.

Thật ra điều cô quan tâm hơn không phải là đám người gian lận đó, cũng không phải có những gia tộc tôn quý nào tham gia vào vụ này, dù sao những chuyện này khá xa vời với cô, có Hoàng thượng và Lục Dịch quan tâm rồi.

Cô chỉ muốn nhân cơ hội bắt được Lâu Vọng Các, nếu có thể phế hắn đi thì tốt nhất, cho dù không phế được, cô cũng muốn phơi bày thân phận thật của Lâu Vọng Các cho mọi người biết.

Trước kia Thiên Vũ Các buôn bán tin tức nhưng chỉ tập trung trên giang hồ, nhưng Lâu Vọng Các lại đến kinh thành, rốt cuộc hắn muốn làm gì?

Ân Tố Tố biết Lâu Vọng Các là vì Bạch Như Sương, nhưng những người khác không biết, chắc chắn sẽ cho rằng hắn còn tính toán khác, đến lúc đó tìm cho hắn mấy chuyện phiền phức cũng dễ dàng hơn.

Hơn nữa đây mới chỉ là bắt đầu.

Nếu Lâu Vọng Các vì Bạch Như Sương mà ra tay với họ, vậy thì đừng trách họ phản kích lại.

【Kí chủ, Tư Linh sư phụ nói mạng lưới quan hệ sắp hoàn thành rồi, phát hiện đám gia tộc tôn quý đó đều liên hôn, hơn nữa vô cùng tận tâm với gia tộc.】

“Vấn đề giáo dục thôi, từ nhỏ đã được dạy phải cống hiến tất cả vì gia tộc, mưa dầm thấm lâu, sau này lớn lên tất nhiên sẽ toàn tâm toàn ý vì gia tộc”.

Ân Tố Tố có cảm giác không rét mà run đối với những gia tộc tôn quý này, nhưng càng sợ quy tắc của họ hơn, cảm thấy người nào người nấy đều không phải là con người sống bằng máu thịt, mà là những công cụ có thể chết bất cứ lúc nào vì quyền lợi gia tộc.

“Lần này Hoàng thượng muốn xử lý đống hỗn loạn này, nhưng ta nghĩ tác dụng không lớn, nếu đám gia tộc tôn quý đó hợp sức làm chứng cứ giả thì Hoàng thượng đúng thật là hết cách”. Ân Tố Tố nói.

【Kí chủ, Tư Linh sư phụ nói lúc xây dựng mạng lưới quan hệ phát hiện nhiều lỗ hổng, mà lỗ hỗng chính là nơi quan hệ xảy ra rạn nứt.】

Ân Tố Tố cười, “hóa ra cũng không phải là bền chắc như thép à”.

Chỉ cần lần này thuận lợi cạy mở lỗ hổng, ngày sau nắm bắt thời cơ từng bước xâm chiếm, cũng xem là cơ hội.

Mệnh số của gia tộc tôn quý đến hồi kết rồi, Hoàng thượng sẽ không để bọn họ sống thoải mái nữa đâu, nói không chừng còn lợi dụng kỳ thi lần này để làm chút chuyện gì đó, nhưng tất cả vẫn phải đợi qua ngày mai mới rõ.