Chương 3

Hệ thống: ...

“Mới vừa rồi đã đầy 80.”

Kỳ nghỉ của nó a!!!!

Hệ thống cảm thấy như sắp chết đi.

Khương Thời Chi cũng hít một hơi lạnh, không còn nghĩ đến chuyện gì khác nữa trong đầu chỉ nghĩ đến việc sau này cô chết đi không ai cúng bái cho cô, mẹ cô và ông bà ngoại của cô. Cô nhanh chóng kiểm tra lại các tài liệu và USB trong túi: "Đi thôi hệ thống, chúng ta đi phá đám họ, tiếp theo phải nhờ vào mày đấy."

Không biết cái hệ thống này từ đâu mà đến nhưng bây giờ cô tin nó là người tốt.

Không đúng, là hệ thống tốt.

Khương Thời Chi lúc này vẫn mặc một bộ đồ bệnh nhân, cô cầm chiếc ô, bởi vì tai nạn xe hơi mà đã nằm hôn mê trên giường bệnh hơn một tháng cho nên bây giờ tư thế đi lại của cô có chút kỳ quặc, trong cơn mưa lớn trông cô có vẻ cực kỳ bất lực.

Nhưng rất nhanh sau khi cô cầm ô bước xuống xe, những chiếc xe phía sau là hàng chục vệ sĩ mặc vest đen, đeo găng tay trắng và kính râm đen lần lượt mở ô và xuống xe, họ hoành tráng như đang đi tham gia một nhiệm vụ bí mật nào đó, lập tức biến sự yếu đuối và bất lực của Khương Thời Chi thành một vị đại lão đầy quyền lực chuẩn bị đi đánh nhau.

Hệ thống: ...

Có phải là vì ba chủ nhân trước kia của nó đều nghèo khó khiến nó quên mất thực ra Khương Thời Chi là một đại gia?

Vậy tại sao nó lại phải lo lắng việc Khương Thời Chi bị người khác bắt nạt chứ? Cô sinh ra đã nắm một cái kịch bản thần thánh rồi. Khó trách khi nhiệm vụ của thế giới này được định nghĩa là kỳ nghỉ, dù Khương Thời Chi là một tiểu thư được cha mẹ bảo bọc quá mức thì cô ấy cũng còn có tiền.

Ừm, nghĩ kỹ lại, lần này tình hình khởi đầu tốt như vậy là vì Khương Thời Chi tỉnh sớm, nếu cô nằm trên giường vài năm giống như trong sách thì đừng nói Chung Tiến Bắc là một phượng hoàng nam, dù hắn là một kẻ vô dụng cũng có thể thao túng Khương thị. Bây giờ ông nội Khương Ái Quốc mới qua đời hơn một tháng, Khương Thời Chi cũng chỉ mới hôn mê hơn một tháng, những người tâm phúc mà ông nội Khương để lại vẫn chưa bị Chung Tiến Bắc thanh trừng hết.

Nhưng nếu kéo dài thêm vài năm nữa thì không nói trước được, nếu cô hôn mê vài năm chưa tỉnh thì những người mà ông nội để lại chưa chắc đã còn trung thành với cô, quan trọng nhất là hai phụ tá đắc lực mà ông ngoại đặc biệt bồi dưỡng cho Khương Thời Chi cũng đã chết trong cùng một vụ tai nạn máy bay.

Chỉ có thể nói rằng hào quang của nữ chính thực sự rất đáng sợ, nó đáng sợ đến mức không chỉ làm người khác giảm trí tuệ mà còn ảnh hưởng đến vận mệnh của người khác.

Hệ thống suy nghĩ lung tung trong khi vẫn không quên chú ý đến tiến độ của Khương Thời Chi bên này, dù sao chút nữa nó cũng còn có nhiệm vụ phải làm mà.

Chỉ thấy chiếc ô trong tay Khương Thời Chi được một vệ sĩ nhận lấy, khi đến cửa thì có vệ sĩ tiến lên giúp cô mở cửa ra.

Trong phòng khách biệt thự, Chung Tiến Bắc vẫn đang diễn thuyết đầy nhiệt tình, hắn đương nhiên không có nói Chung Thanh Nhược là con gái ruột của mình, vì Chung Thanh Nhược bước vào nhà họ Khương với tư cách là con riêng của người vợ thứ hai mới cưới của Chung Tiến Bắc. Nghe hắn kể về nỗi đau và sự yêu thương của mình dành cho Chung Thanh Nhược, nói về sự hiểu chuyện của Chung Thanh Nhược, nói rằng hắn sẽ coi Chung Thanh Nhược như con gái ruột của mình mà yêu thương, còn nói rằng trong thời gian Khương Thời Chi và Khương Ái Quốc gặp nạn, là Dư Vãn Du (mẹ của Chung Thanh Nhược) đã luôn an ủi và khích lệ hắn, nếu không có bà ta hắn đã cùng Khương Ái Quốc đi chết.

Nói đến chỗ xúc động còn rơi vài giọt nước mắt.