Chương 6

Mắt của Dư Vãn Du và Chung Tiến Bắc sắp trợn tới rớt ra ngoài, bọn họ thật sự không nghĩ ra nổi mấy cái video này từ đâu mà ra, rõ ràng hai người họ đã làm chuyện này kín như vậy, rõ ràng đã kiểm tra qua không có camera theo dõi, dù sao cũng không phải có bệnh, làm gì có ai muốn quay video lại lúc mình làʍ t̠ìиɦ và bàn chuyện bí mật đâu?

Trong video, Khương Tri Dao bình tĩnh yêu cầu ly hôn với Chung Tiến Bắc nhưng mà lúc bà lên xe đi về nhà cũ nhà họ Khương thì xảy ra tai nạn, xe trực tiếp lao ra khỏi vòng bảo hộ rớt vào trong sông.

Cô nhìn vào màn hình hai mắt nóng rực, nhớ đến việc ông ngoại luôn nghĩ rằng mình đã hại chết mẹ cô, mắt cay cay nhưng lòng hận thù càng sâu sắc hơn.

"Hệ thống, những thứ này có đủ để đưa họ vào tù không?"

Hệ thống:...

"Ký chủ, có bao giờ cô nghĩ rằng đây thực ra là công nghệ đen tôi tạo ra chưa, dù tôi có đưa ra đi chăng nữa thì đến lúc đó cô giải thích như thế nào về nguồn gốc của chúng đây? Nói rằng cô có một hệ thống kèm bàn tay vàng, biết thế giới cô đang sống là một cuốn sách và cô là nữ phụ trong sách còn Chung Thanh Nhược là nữ chính sao?"

Hơn nữa, hiện tại họ không thể đập chết Chung Thanh Nhược, giữ được những thứ thuộc về mình mới là điều quan trọng nhất.

Rõ ràng Khương Thời Chi cũng hiểu điều này là không thể nhưng những tài liệu trong USB và giấy tờ mà hệ thống đưa cô vẫn có thể nộp cho cảnh sát và các phương tiện truyền thông có quan hệ tốt với tập đoàn nhà họ Khương để công khai, còn về những công nghệ đen không dễ giải thích ra kia... Tin chắc rằng nhiều người ở đây sẽ không giữ kín miệng, có lẽ không cần đợi đến khi buổi tiệc tan, tin tức đã có thể lan ra khắp mạng xã hội rồi.

Cô hít một hơi thật sâu, làm cho nụ cười mỉa mai trên mặt càng rõ hơn: "Đừng vội, chuyện khiến các người còn vội hơn đang ở phía sau nữa."

Theo tiếng nói của cô, màn hình bắt đầu phát video về Chung Tiến Bắc mua chuộc luật sư kèm một số quản lý của tập đoàn Khương thị và các phương tiện truyền thông lớn để họ tung tin về chuyện Khương Thời Chi không rõ sống chết, còn có video và nhiều giao dịch chuyển khoản cho thấy ông ta giao dịch với người chăm sóc để theo dõi Khương Thời Chi, bất kể tình huống gì xảy cũng phải báo cáo cho ông ta, nhất định không để cô rời khỏi bệnh viện.

Một số tài liệu này có thể làm bằng chứng nộp cho cảnh sát, vì chúng được để lại bởi những người mà Chung Tiến Bắc muốn mua chuộc.

Sau khi video và hình ảnh kết thúc, gia đình ba người của Chung Thanh Nhược vẫn bị bảo vệ giữ chặt không thể động đậy,dưới sự hộ tống của vệ sĩ, Khương Thời Chi đi qua họ mà không thèm liếc mắt.

Cô cầm micro mà Chung Tiến Bắc vừa cầm, nhận lấy chiếc khăn tay từ bảo vệ để lau sạch rồi mới nói: "Kính thưa quý vị, chào buổi tối, tôi là Khương Thời Chi."

Nói xong, cô liếc nhìn Chung Tiến Bắc, cười một cái: "Người thừa kế duy nhất của Tập đoàn Khương thị."

"Vì nhiều lý do nên tôi thực sự ít khi xuất hiện, nhân cơ hội này tôi muốn chào hỏi các chú, bác trưởng bối một câu."Khương Thời Chi nói xong, cúi chào sâu, nhưng vì cơ thể quá gầy yếu nên khi đứng thẳng người lên cô lảo đảo một cái, nếu không có vệ sĩ kịp thời đỡ lấy, có lẽ cô đã ngã nhào xuống sàn.

Những người mang tâm tư khác nhau ở phía dưới vào lúc này cũng không nhịn được mà cảm thấy đau lòng, Khương Ái Quốc là một ông lão mạnh mẽ như vậy, kết quả là ông vừa đi chưa đầy hai tháng cháu gái của ông đã bị người ta bắt nạt đến mức này. Giám sát, cướp quyền, và còn công khai nhận con ngoài giá thú trở về. Dù nói là con kế, nhưng họ cũng có thể thấy rõ đó là con ngoài giá thú.

Nhưng nếu Khương Thời Chi không tỉnh lại hoặc không thoát khỏi bệnh viện, có lẽ Chung Tiến Bắc đã thành công rồi.

“Tại đây, tôi cũng muốn nói với các chú, bác và các người thừa kế rằng, không có chuyện Chung tiên sinh, Dư nữ sĩ, hay Chung tiểu thư đại diện cho Khương Thị. Nếu họ lấy danh nghĩa Khương Thị để hứa hẹn hay ký kết gì đó, tôi và Khương Thị sẽ không công nhận.”

“Ngoài ra, nếu trong số các thiếu gia và tiểu thư ở đây có người nào có quan hệ cá nhân với Chung tiểu thư và muốn giao dịch ngầm dưới bất kỳ hình thức nào, thì đó là chuyện riêng của Chung Thanh Nhược.”