Chương 2: Hỗn Độn Ngũ Linh Liên

Theo cốt truyện ban đầu, sau khi gϊếŧ Yến Quyết, nam chính và nữ chính vô tình tìm thấy một viên linh châu hỗn độn trong sân vườn của cô ấy, họ đã lấy được Hỗn Độn Ngũ Linh Liên.

Một trong những luật bất biến của tiểu thuyết là nam chính sẽ không bao giờ tranh giành tài nguyên với nữ chính. Vì vậy, Hỗn Độn Ngũ Linh Liên này cũng hình thành gốc rễ trở thành ngũ linh hỗn độn của nữ chính.

Cố Tri Phi nghĩ, nếu cô muốn tu luyện công pháp bất tử, cô phải có được viên Ngũ Linh Liên này trong tay.

Cô rất quen thuộc với tình tiết cuốn tiểu thuyết của mình, và Ngũ Linh Liên chứa bông sen ngũ linh hỗn độn được giấu dưới gốc cây hoa đào trong sân của cô .

Trong cốt truyện, nam chính Bạch Y Thần có quan hệ với Ma nữ Yến Quyết, mặc dù đó là tình yêu đơn phương của Yến Quyết nhưng vẫn khiến nữ chính rất tức giận.

Vì vậy, sau khi Yến Quyết chết, Lãnh Noãn muốn đem xác cô cho chó ăn. Sau khi Bạch Y Thần cố gắng thuyết phục cô ta, Lãnh Noãn đã mất bình tĩnh và chạy đến lùm hoa đào trong sân.

Sau một hồi tranh chấp, họ phát hiện ra Ngũ Linh liên được chôn dưới gốc cây hoa đào.

Yến Quyết, chủ nhân của vườn sân này hoàn toàn không biết về sự tồn tại của thứ đó. Nhưng với tư cách là tác giả, Cố Tri Phi biết điều đó và còn biết rất rõ.

Cô cao hứng chạy đến rừng hoa đào, nhưng khi tìm được, nàng không khỏi trách mắng.

Trong rừng đào có chín mươi chín cây đào, mỗi cây to ba người ôm, không thể nào tìm được viên Ngũ Linh Liên thần kỳ ở đâu, chỉ dựa vào hai bàn tay của Cố Tri Phi thì chỉ có trắng tay.

Cô không chấp nhận được, càng không muốn để lại chuyện này cho Lãnh Noãn.

Lãnh Noãn với cô có thù sinh tử, cho cô ta thứ gì tốt nghĩa là cô đang tiến một bước gần hơn đến cái chết.

Dạo quanh khu rừng đào, Cố Tri Phi vẫn không thu được gì.



Trong cốt truyện, với một cú đánh của Lãnh Noãn, một cây hoa đào đã bị thổi bay, và một ánh sáng bí ẩn xuất hiện và Bạch Y Thần đã bắt được 1 viên linh châu. Có lý khi Cố Tri Phi chỉ cần đi theo những chi tiết đó và đánh bay một cây hoa đào .

Nhưng vấn đề là cô, Cố tri Phi không phải là Ma đầu Yến Quyết, mà là một Yến Quyết vô dụng, đừng nói là bay cây hoa đào, hay thậm chí là chặt cây hoa đào cô cũng làm không nổi.

Thứ này thật sự sẽ dành cho Lãnh Noãn sao? Cố Tri phi không chấp chận nổi.

“Theo quy luật của tiểu thuyết, đồ vật sẽ được chôn cất ở nơi đặc biệt nhất.” Cố Tri Phi tự nhủ, đi về phía rừng cây giữa.

Các cây đào hầu như đều giống nhau, nếu đặc biệt thì chỉ có cây đào ở giữa là to và tươi tốt nhất.

Rất nhanh, Cố Tri Phi đã biết lý do tại sao cái cây này tươi tốt nhất.

Cây đào khổng lồ nở đầy hoa đào đỏ thắm, thân cây rất to, ước chừng năm người ôm mới xuể. Trên mặt đất, rễ của nó xuyên qua mặt đất, chằng chịt phức tạp, rất nhiều thi thể với các mức độ thối rữa khác nhau nằm ngang trên đó, thậm chí có một số còn lộ ra đầu lâu màu tuyết. Cây đào hấp thụ chất dinh dưỡng của chúng, điều này cũng tạo ra sự thăng hoa cho viên Ngũ Linh Liên

Thứ này có lẽ được cố tình chôn ở đây, nhưng đó không phải là Yến Quyết. Cố Tri Phi có thể chắc chắn về điều này, bởi vì Yến Quyết không có bộ não thông minh như vậy

Xác chết bốc mùi hôi thối, Cố Tri Phi đứng cách đó không xa, bịt miệng và mũi.

Trước khi trở thành nữ ma đầu Yến Quyết, công việc chính của cô là ướp xác, và cô ấy đã nhìn thấy đủ loại xác chết. Chỉ là đây là lần đầu tiên đối với một khu vực rộng lớn như vậy.

Cô cảm thấy hơi buồn nôn, nhưng cô có thể chịu được. Nếu cô không muốn tìm cách lấy được Ngũ Linh Liên thì ngày mai cô sẽ là người nằm đây. Nghĩ đến đây, Cố Tri Phi lấy hết can đảm và nhón chân bước vào đống người chết.

Nàng ngẩng đầu, ánh mắt chỉ dán chặt vào cây đào trước mặt, không hề nhìn đến cảnh tượng dưới chân. Cô ấy sợ rằng nếu cô nhìn vào nó, cô sẽ không thể không nhổ nó ra. Lảo đảo, ít nhất cô đã đến dưới gốc cây đào, Cố tri phi ngẩng đầu lên, một lần nữa cảm nhận được sự tráng lệ của cái cây này.