Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nữ Thần Ẩm Thực Hắc Ám

Chương 77: Rượu nếp than

« Chương TrướcChương Tiếp »
„Vì chúng ta vốn là con người.“

Nghe câu đó, Mộ Cẩm Ca và Rượu trắng đều sửng sốt, khϊếp sợ đến mức

không

nóinên lời trong

một

lúc, trong khoảng thời gian ngắn, bên trong phòng riêng đều lâm vào

sự

trầm mặc kỳ quái.


Sau

một

lúc lâu, Rượu trắng mới hoài nghi

nói: „không

có khả năng... Nếu chúng ta đều là người, trình tự bên trong chúng ta lại là thế nào?“


„Ta

không

phải

đã

nói

rồi sao? Hệ thống chân chính là có tồn tại, mà bản thân chúng ta là giả hệ thống.“ Vô Hình kiên nhẫn giải thích, „Chúng ta mới là người được hệ thống chân chính lựa chọn,

không

giống như loại mặt hàng như Chu Diễm này, chúng ta là thiên tài chân chính ở những ngành nghề có tiềm lực nhưng lại thiếu hụt cơ hội, vì có hệ thống, cho nên khi lớp tro bụi phủ bề ngoài được lau

đi, chúng ta bắt đầu tỏa sáng,

không

đến mức cả đời đều mai

một, khi đó công năng của hệ thống chỉ cho chúng ta cơ hội tỏa sáng mà thôi,

không

phải giống như thao túng con rối, tay cầm tay mà chỉ đạo từng bước

một

cho túc chủ.“


Rượu trắng mở to hai mắt,

không

hiểu

rõ, hỏi lại: „Chẳng lẽ chúng ta bị hệ thống xâm chiếm cơ thể, sau đó mới trở thành...“


Vô Hình

nói: „không

phải, như ta

đã

nói, lúc ấy trong cơ thể chúng ta chính là „hệ thống chân chính“,

nói

cách khác, chúng nó mới

thật

sự

là trí tuệ nhân tạo, hoàn toàn là do

một

đống số liệu và trình tự mã hóa tạo thành,

không

có bất luật tình cảm hay tư duy nào, chúng ta

hiện

tại xâm chiếm cơ thể túc chủ, là vì

một

núi

không

thể có hai hổ, trong

một

cơ thể

không

thể chứa hai linh hồn, cho nên kẻ mạnh

sẽ

ăn kẻ yếu, linh hồn mạnh hơn

sẽ

cắn nuốt linh hồn yếu kém còn lại.“


Rượu trắng cảm thấy

thật

kỳ quái, hỏi: „Nhưng ta ở trong cơ thể Chu Diễm 7 năm đềukhông

có chuyện gì, vì sao ngươi chỉ trong thời gian ngắn,

đã

xuất

hiện

tình huống ăn mòn này?“


Vô Hình hỏi nó: „Ngươi còn nhớ



giả thiết về thanh tiến độ

không?“


Rượu trắng: „... Nhớ

rõ.“


„Giải thích chuyện này có chút phức tạp, hy vọng hai người có thể nghe ta chậm rãi giải thích.“

Sau khi uống

một

ngụm trà, Vô Hình chậm rãi

nói

tiếp: „Trước hết

nói

về chúng ta

đi, dưới

sự

trợ giúp của hệ thống, chúng ta

đã

đạt thành tựu mà rất nhiều người cả đời đều khó mà có được, khi còn rất trẻ

đã

có phong cảnh vô hạn, nhưng có thể là thiên tài đều đoản mệnh, sau khi chúng ta công thành danh toại

thì

có bệnh chết, cũng có ngoài ý muốn bỏ mình, tóm lại đều là chết trẻ.“


„không

biết trước kia ngươi có nghĩ đến hay

không, sau khi hệ thống hoàn thành nhiệm vụ

sẽ

đi

đâu

không?

trên

thực tế, hệ thống chân chính sau khi hỗ trợ chúng ta đạt được thành công, nơi nào cũng

không

đi, nó

sẽ

không

biến mất, mà là vĩnh viễn trói buộc cùng chúng ta, thế nên, sau khi chúng ta qua đời, chúng nó vẫn quấn quanh linh hồn chúng ta, sau đó trải qua

một

đoạn thời gian hỗ trợ lẫn nhau, chúng ta cùng hệ thống hợp lại thành

một, trở thành giả hệ thống.“


Lẳng lặng ngồi nghe bên cạnh, Mộ Cẩm Ca hỏi: „Cho nên,

trên

người

anh

và Rượu trắng mới có thể vẫn duy trì công năng và kết cấu của hệ thống?“


„Đúng vậy,



có thể hình dung chúng tôi là

một

viên kẹo, lớp gói kẹo bên ngoài là hệ thống chân chính, mà bên trong chính là túc chủ của hệ thống chân chính.“ Vô Hình gật gật đầu, „Ban đầu, khi chúng tôi ký túc

trên

người túc chủ, chúng tôi

nói

chuyện và hành xử giống như là hệ thống, lạnh băng cứng nhắc, nhưng theo thời gian, vốn làmột

thế hệ thống cả đời phục vụ cho túc chủ cũng dần lão hóa, lớp vỏ kẹo dần dần được lột ra, chỉ để lại

một

ít trình tự tiếp tục vận hành, bản tính và nhân cách của chúng ta bắt đầu hiển lộ, hơn nữa khi thanh tiến độ bước vào giai đoạn hai chính làmột

bước ngoặt, bản tính chúng ta dần lộ ra ảnh hưởng đến túc chủ, đây là

sự

chấp thuận bị động, mà khi có túc chủ có cảm xúc tiêu cực, tốc độ xâm chiếm của chúng tasẽ

nhanh hơn.“


Mộ Cẩm Ca nhíu mày

nói: „anh

nói

là linh hồn mạnh hơn

sẽ

chiếm giữ đối phương, nhưng đều là người, vì sao túc chủ lại là phái yếu?“


Vô Hình

nhẹ

nhàng

nói: „Vì ỷ lại.“


„Chúng ta đều biết, thanh tiến độ chia làm hai phần,

một

nửa trước là túc chủ dựa theo hệ thống chỉ thị mà làm, nửa sau là túc chủ tự mình sáng tạo tìm ra con đường mới.“

hắn

dừng

một

chút, mới

nói, „Nhưng



nghĩ lại xem, chúng ta là giả hệ thống, lựa chọn túc chủ dĩ nhiên

không

phải là người có tài năng thiên phú, phần lớn đều là người có tư chất bình thường nhưng lại tham vọng, người như vậy, ở giai đoạn đầu đều dựa vào chúng ta mà thành công,

đã

sớm sinh ra tính ỷ lại nghiêm trọng, cho nên ở giai đoạn sau luôn tìm cách thoái thác,

không

muốn mạo hiểm, chỉ nghĩ là có chúng ta rồi

thì

mọi chuyện đều

sẽ

thuận lợi thành công, giống như Chu Diễm,

không

có hệ thống

thì

không

thể sống, ngay cả năng lực độc lập cũng đánh mất, người như thế sao linh hồn có thể mạnh lên?“


Rượu trắng nhịn

không

được, xen mồm hỏi: „Vạn nhất, vạn nhất

thật

sự

có túc chủ ở giai đoạn sau có thể chạm đến điểm đột phá

thì

sao?“


Vô Hình

nói: „Chính xác,

trên

lý thuyết là có thể tồn tại, nhưng theo ta được biết, tronghiện

thực có thể tự giác nỗ lực chống lại

sự

xâm nhập của hệ thống hoặc tránh được xâm nhập, trước mặt chỉ có

một.“


Mộ Cẩm Ca hiểu

rõ: „nói

cách khác, giai đoạn sau tương đương với tiến độ của giả hệ thống xâm chiếm túc chủ.“


Vô Hình thừa nhận: „Đúng.“

Mộ Cẩm Ca hỏi: „hiện

tại tiến độ của

anh

là bao nhiêu?“


„100%.“ Vô Hình hơi hơi mỉm cười, „Về chuyện này, tôi còn muốn cám ơn Mộ tiểu thư,sự

xuất

hiện

của



làm Chu Diễm sinh ra cảm giác có nguy cơ cực lớn,

hắn

hai lần thua dưới tay

cô, phẫn nộ đến cực điểm, đây là cơ hội tốt để tôi ăn mòn, bằng

khônghiện

tại chỉ có thể đạt 60 – 70%, tiến trình thong thả như vậy rất dễ khiến bản thân Chu Diễm phát giác, đến lúc đó biến thành như vị họa sĩ họ Kỷ kia, vậy

thì

không

tốt.“


Mộ Cẩm Ca đột nhiên ngẩng đầu lên, ánh mắt lạnh băng mà nhìn về phía

hắn: “anhbiết Kỷ Viễn.”


„Tôi xem như là

một

trường hợp đặc biệt của giả hệ thống, có thể cảm giác được hệ thống trong vòng thành phố.“ Vô Hình nhún vai, „Kỳ

thật, ban đầu tôi tính tìm đến Kỷ Viễn, nhưng vẫn

không

biết nên xuống tay thế nào, vì tình cảm của cậu ta với hệ thống rất

không

tệ, ngay lúc tôi

đang

buồn rầu

thì

phát

hiện

một

ký chủ mới – chính là Chu Diễm,

hắn

và hệ thống – cũng chính là Miêu tiên sinh ngươi đây, tựa hồ tồn tại mâu thuẫn, trải qua

một

thời gian quan sát, tôi quyết định thay đổi mục tiêu, đến ký túc

trên

người Chu Diễm.“


thì

ra

sự

việc lúc đầu là như thế, còn có

một

đoạn khúc chiết.


Tuy nghe xong đối phương

nói

nhiều như vậy, nhưng Mộ Cẩm Ca lại cảm thấy càng nghe càng nghi ngờ, „Vì sao

anh

lại

không

giống những hệ thống khác? Sao

anh

lại biết nhiều chuyện như vậy?“


Vô Hình cười

thật

bình tĩnh, „Chuyện này ít nhiều quan hệ với người đặt tên cho tôi.“


Mộ Cẩm Ca phỏng đoán: „Là túc chủ trước của

anh

sao?“


„Nếu Chu Diễm có được

một

nửa

sự

thông minh của

cô, cũng

không

đến mức chỉ trong

một

năm

đã

bị tôi hoàn toàn chiếm thân thể.“ Vô Hình tán thưởng

cô, sau đó gật đầu, „Đúng, là túc chủ trước của tôi, ngài ấy họ Lâm, cứ gọi là Lâm tiên sinh là được rồi, ngài ấy là

một

kỹ sư.“


„Khoan

đã...“ Rượu trắng đánh gãy lời tự thuật của

hắn, hoài nghi nhìn

hắn, „Ngươikhông

phải là bàn tay vàng chứ hả, lại có thể đảm nhận hệ thống kỹ thuật lẫn hệ thống mỹ thực, ngươi còn

nói

ngươi theo dõi cả Kỷ Viễn, vậy công năng mỹ thuật ngươi cũng có? Sao ngươi

không

lên trời luôn

đi?“


Vô Hình cười: „Đừng nóng, ngươi cứ từ từ nghe ta

nói.“


„Như ta vừa

nói, trước mắt, ta chỉ biết duy nhất

một

người có thể miễn nhiễm với hệ thống, chính là ngài ấy.“

hắn

chậm rãi kể lại quá khứ

không

người nào biết, „Lại

nóitiếp, ký túc đến

trên

người Lâm tiên sinh, đại khái là sai lầm lớn nhất đời ta, cuối cùng ta cũng

không



lắm, giả hệ thống chọn lựa túc chủ như thế nào, có thể là ở chỗ tađã

xuất

hiện

sai lầm lúc ban đầu, ký túc đến

trên

người ngài ấy. Ngài ấy

sẽ

là túc chủ được lựa chọn của hệ thống chân chính, rất thông minh, rất tài hoa, lòng hiếu học cũng rất mạnh, ngày thường rất thích mò mẫm làm vài phát minh

nhỏ, ngài ấy vẫn luôn tò mò đối với

sự

tồn tại của hệ thống.“


„Chu Diễm dùng 7 năm mới hoàn thành

một

nửa tiến độ, còn ngại thời gian quá dài, nhưng ta cùng Lâm tiên sinh lại dùng 12 năm, vì trong thời gian đó, ngài ấy vẫn luôn phí thời gian nghiên cứu ta.

nói

ra có thể hai người

không

tin, ngài ấy vậy mà thành công đem ta thực thể hóa ra, đặt trong

một

vật đặc chế,

không

cần phải luôn luôn nằm trong cơ thể ngài ấy, cũng chính là từ khi đó, ta

đã

không

còn ký túc

trên

người túc chủ nữa, ta cũng

sẽ

không

tiêu tan.“


Mộ Cẩm Ca hỏi: „Sau đó

thì

sao?“


„Lúc đó tôi cũng

không

hề biết chân tướng của hệ thống, chỉ có vui mừng vì túc chủ của mình có khả năng như vậy, vì thế, tôi

đã

đem hết những gì mình biết và nghi ngờnói

cho ngài ấy, có thể

nói

là rút ruột rút gan ra hết, ngay lúc đó, tôi

đã

nhìn ra, ngài ấy

đang

làm

một

việc vô cùng ghê gớm, làm hệ thống của ngài ấy, tôi phải phối hợp và duy trì ngài ấy

trên

mọi phương diện.“ Nụ cười của Vô Hình dần trở nên phức tạp, hai mắt sâu thẳm, nhìn

không

ra vui buồn, „Càng nghiên cứu sâu vào, ngài ấy dần dần đào ra bí mật sau lưng của hệ thống, cũng chính là phần lớn nội dung tôi vừa

nói

cho hai người, mà ngay khi chúng ta tiến vào giai đoạn sau

không

lâu, ngài ấy phát

hiện

rasự

thật

hệ thống

sẽ

xâm chiếm thân thể túc chủ.“


Tiếp đó,

hắn

nhẹ

nhàng bâng quơ

nói: „Tuy rằng chỉ cần tôi

không

ký túc vào cơ thể ngài ấy, ngài ấy

sẽ

không

bị xâm chiếm, nhưng ngài ấy vẫn cứ vì thế mà sinh ra sợ hãi đối với tôi, cảm thấy tôi là quái vật, là cái tai họa, vì thế ngài ấy thay đổi thái độ 180, luôn tìm cách để tiêu diệt tôi; đoạn thời gian đó đối với tôi quả

thật

là vô cùng thống khổ, mỗi ngày chịu đủ

sự

tra tấn, nhưng

không

thể nào chối bỏ,

sự

tồn tại của tôi là uy hϊếp của ngài ấy, ngài ấy căn bản

không

tin rằng tôi

không

hề có tâm hại người.“


Mộ Cẩm Ca và Rượu trắng rùng mình, cảm thấy mình

không

nên

nói

chen vào vào lúc này.


Chỉ nghe Vô Hình tiếp tục

nói: „Khi đó, ngài ấy

không

tiêu diệt được tôi, ở 12 năm đầu của nửa giai đoạn trước, ngài ấy nhiều lần cải tạo tôi, mở rộng công năng, làm tôi trở thành

một

kênh hệ thống, có thể thay đổi nhiều loại – kỳ

thật, tất cả chỉ là giống như các loại kỹ xảo

nhỏ, tôi có thể dễ dàng thu hoạch công năng và tư liệu của các hệ thống khác, đây cũng là lý do vì sao khi tôi tiến vào cơ thể Chu Diễm,

hắn

vẫn có thể có thể có những thực đơn tốt để nấu ăn, nhưng cũng là nguyên nhân vì sao

không

thể tiến tới, vì trừ bỏ những tư liệu tôi

đã

thu thập bên ngoài, tôi

không

thể linh hoạt chỉ đạo

hắn, tôi

không

có tri thức ở phương diện này, tôi chỉ biết trộm những thông tin tồn tại sẵn trong hệ thống khác.“


„Trải qua hơn trăm ngàn thí nghiệm

nhỏ

lớn cải tạo tôi, cấu tạo của tôi

đã

trở nên phi thường phức tạp,

đã

không

còn giống như những giả hệ thống khác, có thể

nói, tôi là kiệt tác tốt nhất của ngài ấy, ngài ấy

không

thể nghĩ ra biện pháp hữu hiệu đối phó với tôi.“


Im lặng

một

lúc, Rượu trắng mới mở miệng, „Cho nên ngươi rời khỏi ngài ấy sao?“


„Tôi cũng có nghĩ tới, cuối cùng

không

có gì có thể so với

sự

thống khổ khi túc chủ chán ghét hệ thống của mình, nhưng tôi

đi

không

được.“ Vô Hình dùng ngón tay lúc có lúc

không

gõ lên mặt bàn,

không

chút để ý mà

nói

ra thống khổ trong quá khứ, „Lâm tiên sinh

không

hủy tôi được, nên quyết định đem tôi nhốt lại, ngài ấy làm

một

cái nhà giam cho tôi, đặt ở

trên

một

ngăn tủ cao

không

một

khe hở,

không

thấy được

một

tia sáng nào.“


Rượu trắng

nói: „Ngươi làm sao chạy được?“


Vô Hình cười

nhẹ

một

tiếng: „Ngài ấy quá lợi hại, căn bản tôi

không

trốn thoát được, chỉ có thể ở trong vật chứa chật chội hết năm này qua năm khác,

thật

sự

quá dày vò,hiện

tại mỗi khi nhớ lại tôi cũng

không

biết bản thân mình làm sao có thể trải qua thời gian đó, tôi

đã

bị nhốt suốt 5 năm.“


5 năm, hơn 1800 ngày đêm.

Tối tăm,



độc, bất an, tuyệt vọng.


Nhưng những điều đó đều bị Vô Hình giấu

đi,

hiện

tại

hắn

bày ra vẻ mặt tươi cườikhông

chê vào đâu được, „Ban đầu bị nhốt, tôi

không

có phản kháng, vì sau khi biết được chân tướng, tôi cũng rất khϊếp sợ, cảm thấy

thật

có lỗi với túc chủ. Nhưng thời gian trôi qua, phần „người“ trong tôi lộ ra càng nhiều, khát vọng tự do ngày càng tăng, rồi sau khi có đủ tâm tình

thì

đã

có chuyển biến vi diệu, muốn thoát ra khỏi cái chai, tìm được tự do, sau đó nữa, tôi bắt đầu khát vọng có thân thể, muốn sinh hoạt nhưmột

người bình thường.“


Đó là người.

Ngày càng có lòng tham, ngày càng

không

thấy thỏa mãn.


Mộ Cẩm Ca hỏi: „Cho nên, cuối cùng là Lâm tiên sinh thả

anh

ra?“


„không

phải, là

một

người dọn dẹp.“ Vô Hình lắc đầu,

nói: „Hai năm sau khi tôi bị nhốt, Lâm tiên sinh bệnh nặng, nằm

trên

giường

không

dậy nổi, rất nhanh

thì

qua đời, căn hộ đó vẫn luôn bỏ trống, mãi cho đến 3 năm sau, thân nhân ngài ấy mới tiếp nhận căn hộ đó, bắt đầu xử lý đồ vật trong nhà,

một

nhân viên dọn dẹp cho rằng đó chỉ là cái chai bình thường, muốn trộm mang về nhà cho cháu trai ông ta đựng bi, nên mở nắp bình ra xem, tôi cũng nhân cơ hội đó bỏ trốn.“


Rượu trắng cảm thấy kỳ quái: „không

phải ngươi có thực thể hóa sao? Ông ta

khôngnhìn thấy ngươi sao?“


Vô Hình giải thích: „Nhìn

không

ra, thực thể hóa của ta chỉ là tương đối đối với túc chủ, đối với người khác, tôi chỉ là

một

cơn gió mà thôi.“


Đợi

hắn

nói

xong, Mộ Cẩm Ca chăm chú nhìn

hắn, hỏi: „Tôi còn

một

vấn đề cuối cùng, vì sao

anh

muốn

nói

những điều này với chúng tôi?“


„Tôi

nói

rồi, tôi muốn tự do.” Vô Hình thở dài, cười

nhẹ, „hiện

tại cuối cùng tôi cũng có cơ thể, tôi muốn bắt đầu hưởng thụ cuộc sống gia đình thuộc về mình,

không

lo

khôngnghĩ, rời khỏi giới ẩm thực, làm chuyện mình thích, sau đó chậm rãi chờ bộ phận chức năng của hệ thống thoái hóa rồi biến mất, hoàn toàn trở thành người bình thường. Tôi biết hệ thống của Kỷ Viễn

đã

gửi mail cho các vị, khi đó tôi lo lắng các vị

sẽ

cản trợ tôi xâm chiếm thân thể Chu Diễm, nên

đã

phá hủy lá thư đó, nhưng tôi đoán được các vịsẽ

tìm đến tôi, vì những ngày sau thanh nhàn

không

bị quấy rầy, tôi quyết định vẫn nên chủ động

nói



cùng các vị, dù sao tôi cũng

không

có hại gì.“


Rượu trắng vẫn

không

nhịn được hỏi: „Vậy Chu Diễm đâu?“


Vô Hình bình tĩnh trần thuật lại

sự

thật: „hắn

sẽ

không

trở lại được, cũng

sẽ

khônggiống tôi trở thành

một

giả hệ thống, vì

không

có hệ thống

thật

dung hợp với

hắn.“


Mộ Cẩm Ca lạnh lùng

nói: „anh

như vậy tương đương với gϊếŧ người.“


„nói

thế cũng

không

sai, nhưng chuyện gì đều cũng phải trả giá lớn.“ Vô Hình

khônghề thấy xấu hổ, „Khi chúng tôi vẫn còn là người, chúng tôi được hệ thống

thật

tương trợ, kết quả là chết trẻ, đây là cái giá chúng tôi phải trả, mà Chu Diễm, từ ban đầu

đãlà

một

kẻ

không

có khả năng, từ

một

nhân vật

nhỏ

mà có thể

đi

đến như ngày hôm nay,

hiện

tại sinh mệnh kết thúc, cũng là cái giá

hắn

phải trả. Dĩ nhiên, vốn là

hắn

nên trả cho Miêu tiên sinh, bị tôi đoạt mất,

thật

ngại quá.“


Rượu trắng xoay đầu, chán chường

nói: „Ta cũng

không

muốn.“


Vô Hình nhìn nó hơi hơi gật đầu: „Kết cục

hiện

tại của ngươi cũng

đã

rất tốt, là

mộtcon mèo tự do tự tại,

không

hại mình cũng

không

hại người xung quanh, nên quý trọng

thật

tốt.“


Nghe xong những vấn đề về hệ thống, Mộ Cẩm Ca và Rượu trắng đều

không

có tâm tình ăn cơm.


Trước khi

đi, bọn họ nghe thấy Vô Hình ngồi

trên

ghế

nói

một

câu cuối cùng –


„Trận „kỳ tích“ này cuối cùng cũng hạ màn.“
« Chương TrướcChương Tiếp »