Chương 32.3: Ngày kỳ lạ (3)

Chương 32: Ngày kỳ lạ (3)

Từ đó xem việc này như là một lời cảnh báo, tuyệt đối không cho phép các cô công chúa trong cung làm chuyện như vậy.

Nếu như một người đàn ông không yêu bạn thì cho dù có ép gả cho hắn, hắn cũng sẽ không thích bạn.

Tống Đạo Tuyển đang ám chỉ hoàng đế rằng hắn không thích Mang nương tử, nếu xưỡng ép chỉ hôn, hắn có thể cưới vợ, nhưng có lẽ Mang nương tử sẽ sống cả đời một mình, sau đó vì buồn bực mà chết như Vệ dương công chúa.

Thánh nhân nghe hiểu ý trong đó, Hoàng Hậu đương nhiên cũng hiệu, nhưng Mang nương tử thì không.

Mang nương tử và Vệ dương công chúa có một điểm giống nhau, đó là kiếm thức hạn hẹp, không học vấn không nghề nghiệp, thấy thích cái gì thì chắc chắn muốn có nó, ngay cả lời từ chối của người ta cũng không hiểu, còn một hai phải dính chặt lấy Tống Đạo Tuyển, không có chút liêm sỉ nào.

Hoàng Hậu đưa mắt ra hiệu, ả ta làm như không thấy, Hoàng Hậu đơn giản mặc kệ, thánh nhân cũng không nói nên lời. Dù sao Tống Đạo Tuyển cũng mang trong mình dòng máu hoàng gia, nữ nhân cứ dính sát như vậy thật sự làm hắn khó chịu.

Tống Đạo Tuyển thật sự không chịu nổi nữa, nhân cơ hội xin đi thay quần áo, thánh nhân đồng ý. Nhưng Tống Đạo Tuyển đã lâu không trở về, Mang nương tử sốt ruột không thôi, cũng tìm lấy một cái cớ để đi ra ngoài.

Mang nương tử đi tới địa sảng nhìn thấy sau tấm rèm có một bóng người thì vội vàng đi tới, cố ý làm cho quần áo mình xộc xệch để người ta hiểu lầm ả ta và Tống Đạo Tuyển có chuyện bí mật, nên tự nhiên có thể ăn vạ Tống Đạo Tuyển.

Tống Đạo Tuyển cũng cảm thấy nghi hoặc, hắn nghe được giọng nói của Mang nương tử, mới quay đầu lại, thì phát hiện đối phương đang cực kỳ sợ hãi, không nói hai lời cầm lấy bình hoa bên cạnh ném về phía hắn, hắn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra.

“Lúc ấy nàng ta giống như nhìn thấy quỷ, lớn tiếng hét một câu, quỷ! Con cũng không biết nàng ta gặp quỷ thật, hay vẫn là thuần túy muốn đánh ngất con, đối với con có mưu đồ gì đó!”

Vinh vương phi không nói, cân nhắc lời Mộc nương tử, nàng cẩn thận suy nghĩ rồi nói: “Chẳng lẽ, nàng ta thật sự gặp quỷ?”

Nếu muốn nhân cơ hội hắt "nước bẩn" thì chỉ cần đánh ngất, lột sạch quần áo không phải là được rồi sao?

Gì đến nỗi đánh người ta vỡ đầu chảy máu, trên đầu có hẳn vài vết bầm dập.

Mộc Phương Nhan cũng suy nghĩ chuyện này, chỉ là nàng không biết giữa bọn họ đã xảy ra chuyện gì, điều nàng đang hướng đến đó là rốt cuộc nữ quỷ trong cung và Tống Đạo Tuyển có có mối quan hệ như thế nào?

Nợ tình?

Nói không chừng thật đúng là như vậy!

Khách quan tới nói, tên họ Tống kia tuy không quá nổi trội, nhưng hắn có một đôi mắt đào hoa rất đẹp, gương mặt tuấn lãng lại có một chút ương ngạnh, là một mỹ nam làm người ta chỉ cần nhìn là tim đập nhanh.

Nghĩ đến đây, nàng đã đi đến trước cửa, người còn chưa có đi vào thì đã có người gọi nàng: “Xin hỏi, có phải là Mộc nương tử đó không.”

Mộc Phương Nhan quay đầu lại, thấy một nam nhân anh tuấn mặc nhuyễn giáp, đeo một thanh đao bên hông, mắt sáng như đuốc nhìn mình.

“Đúng là ta, ngài là ai?”

“Tại hạ là Tĩnh An Tư Lệnh Hồ Kỳ, tới tìm nương tử, bởi vì chuyện trước đó mấy ngày nương tử phát hiện hài cốt trong phủ.”

-->Quà tặng vì có bạn đề cử nhé, mình sẽ mở chương nhiều hơn để các bạn đọc miễn phí