Chương 3

Vì vậy, buổi thượng triều ngày tiếp theo, ta lại một lần nữa ở trên điện Kim Loan, ngay trước mặt Chử Sư Vực, khuyến khích các đại thần cùng ta tạo phản. Tuy nhiên, các đại thần lại quỳ xuống: "Bệ hạ, Đông Chí năm nay cử hành đại điển phong Hậu, Bệ hạ xem có được không? Khâm Thiên Giám đã xem ngày, hôm đó thích hợp để cưới gả."

Ta: "?"

Sau khi hạ tiều, Chử Sư Vực lại kéo tay tán thưởng ta: "Tức Mặc ái khánh đúng là rất hiểu trẫm."

Ta: "....."

Ta hiểu bà nội ngài là cái búa ý!

Sau khi trở về, ta rút ra kinh nghiệm xương máu, bây giờ ngay cả ngày cưới cũng đã được quyết định, nếu ta lại nhắc đến chuyện tạo phản, toàn bộ các đại thần sẽ thỉnh cầu Bệ hạ chém ta nhỉ.

Vì vậy, ngày thượng triều thứ ba, ta lại một lần nữa khuyến khích các đại thần cùng ta tạo phản.

Lần này đã qua một lúc lâu, các đại thần vẫn không đáp lại, ta hiểu mà. Đúng lúc ta đang định mở miệng nói một câu khıêυ khí©h: "Đúng đấy, bà đây chỉ muốn tạo phản, các ngươi có bản lĩnh thì chém bà đê", thì một đại thần cơ trí, liếc nhìn Chử Sư Vực rồi lại nhìn ta, trên mặt lộ ra vẻ tỉnh ngộ, dẫn đầu quỳ xuống.

"Bệ hạ, thần cho là Đông Chí cử hành đại điển phong Hậu không phù hợp lắm, không khỏi đêm dài lắm mộng... À không, vì hạnh phúc giường chiếu của Bệ hạ, hôm qua thần đã lật lại hoàng lịch xem qua, mùng 3 tháng sau thì thích hợp hơn."

Ta: "..." Thật là quá đồi trụy, đồ cặn bã!

Hạ triều, Chử Sư Vực lại lần nữa kéo tay tán thưởng ta, giọng điệu ôn hòa có thể vắt ra nước: "Nói đi, khanh muốn cái gì, dù là sao trên trời trẫm cũng hái xuống cho khanh!"

Mặt ta không còn cảm xúc, lặp lại lần nữa: "Thần muốn chết."

Chử Sư Vực vươn tay xoa tóc ta, "Tức Mặc ái khanh, Đại Lương đáng giá để khanh lưu giữ kỷ niệm."

Ta: "....."

Đáng giá cái lông, có bản lĩnh thì hủy bỏ thượng triều đi.

Không thể trông cậy vào Chử Sư Vực, ta hết cách, chỉ có thể nghiên cứu cách tự sát.

Lần này, ta rút một thanh trường kiếm ra, nhắm vào bụng mình, nhưng thanh kiếm còn chưa đâm đến bụng ta thì gãy!

Ta nhìn lên bầu trời không nói nên lời.

Ta chỉ muốn c.h.ế.t một lần thôi, sao lại khó vậy chứ?!

Mà còn gay go hơn là, lần này việc ta tự sát trong phủ bị một tiểu nha hoàn truyền ra ngoài.

Buổi thượng chiều ngày hôm sau, mọi người trên điện Kim Loan đều run rẩy, Chử Sư Vực - người mà ngay cả khi bị các đại thần ép cưới cô nương mà hắn không thích cũng chưa từng tỏ ra tức giận, thế mà hôm nay đột nhiên nổi trận lôi đình.

Đầu tiên hắn lấy ra một vài tấu chương, ném mạnh xuống đất.