Chương 1: [Chính văn] Dương.vat gia to bằng cổ tay

Trong gian phòng khách sạn ái muội, ánh đèn tỏa ra ánh sáng nɧu͙© ɖu͙© tình thú. Đầu giường đèn chói lọi mà chiếu lên thân thể nam nhân, nam nhân cả mày trần trụi, tay chân mở rộng bị dây thừng bó lại ở đầu giường không thể động đậy. Hắn thân hình cao lớn tứ chi trơn bóng trắng nõn cơ bắp rắn chắc, cả mày toát ra du͙© vọиɠ.

Nửa mày trên của hắn trải rộng những vết roi dài ngắn không đồng nhất, cơ thể vì xấu hổ mà sớm đã đỏ ửng.

“Dừng tay, dừng tay. Nếu cô mà tiếp tục, ta sẽ gϊếŧ cả nhà cô, ah”.

Nam nhân nghiến chặt răng, ngữ khí lạnh băng kêu gào phẫn nộ, kích động đến nỗi nước miếng cũng phun ra ngoài.

“Phật”, Quý Thất Nguyệt ánh mắt tràn ngập thù hận, dương tay hung hăng đánh một roi về phía mặt hắn.

Nhìn màu đỏ rỉ từ vết cắt của roi dưới cằm hắn, trên mặt lộ ra nụ cười vui sướиɠ.

“Hừ hừ”, cật lực nhẫn nại, những âm thanh rêи ɾỉ đau đớn vẫn không ngừng thoát ra khỏi miệng hắn.

“Mẹ kiếp, chết tiệt. Tao sẽ không bỏ qua cho mày, tao sẽ bắt được mày, lột da rút xương của mày”.

Triệu Nhất Thần, mày cho rằng đơn giản như vậy sao? Cao ngạo như mày, bị một đứa con gái xấu xí vô dụng đạp trên mặt đất, thân thể bị giẫm đạp đùa bỡn, ha ha ~~~

Mày sắp phát điên rồi sao?

Rất đáng mong chờ đấy.

Cao cao tại thượng vương giả, bị một một đứa như tao đạp hư, thật muốn nhìn xem biểu cảm của bọn đàn ông kia sẽ có bao nhiêu phong phú .

Quý Thất Nguyệt cười lạnh ném roi, ánh mắt chậm rãi chuyển qua đầu giường bày biện đống đồ chơi tìиɧ ɖu͙©.

Khi dươиɠ ѵậŧ giả rung lên áp vào mông Triệu Nhất Thần, hắn bắt đầu kịch liệt giãy giụa.

“Thích sao? Mày dâʍ đãиɠ như vậy, khẳng định là thích đi”, Quý Thất Nguyệt hạ thấp thanh âm, cúi người ghé vào tai hắn, nở một nụ cười tà ác.

Nụ cười vặn vẹo khiến gương mặt cô càng thêm tà ác, xấu xí,cổ tay bất ngờ dùng lực , dương vậ.t giả có làn da sẫm màu, kích thước có thể so với cánh tay của một đứa trẻ thô bạo cắm vào cúc hoa Triệu Nhất Thần, qυყ đầυ như quả trứng gà lớn nhanh chóng thụt vào xé nát cúc hoa của hắn.

Nam nhân nắm chặt hai bàn tay cố gắng ngẩng đầu lên, cổ thiên nga thon dài cong thành hình vòng cung đẹp mắt, tràn đầy mê hoặc. Đôi đồng tử đỏ ngầu bị che khuất bởi một miếng vải đen. Nỗi phẫn hận tựa hồ xuyên thấu miếng vải đen chằm chằm nơi Quý Thất Nguyệt.

“Hôm nay mày không gϊếŧ tao, một ngày nào đó ta sẽ khiến mày sống không bằng chết…… A, a……”, Lời đe dọa của hắn lọt vào lỗ tai Quý Thất Nguyệt tựa như một bản nhạc đẹp nhất.

Dưới những câu mắng mỏ của hắn, Thất Nguyệt tăng độ rung của dươиɠ ѵậŧ giả kia lên hai độ, mãnh liệt kí©h thí©ɧ từng tế bào trong lỗ nhỏ kia, kí©h thí©ɧ mạnh mẽ khiến nam nhân rêи ɾỉ kêu la.

“Thật dâʍ đãиɠ, không hổ kinh thành ngũ thiếu gia.Giọng nói này,dáng người này, so với phụ nữ còn quyến rũ hơn. Ấy chết, ta thế mà lại quên chụp ảnh đăng lên vòng bạn bè, ngũ thiếu giống như súc sinh phát dục trên giường, video phát đi khẳng định có thể gây lửa lớn”, Quý Thất Nguyệt cười cười càng nói càng kích động, thật sự móc ra di động chĩa về hướng nam nhân trên giường

“tách , tách”

“Mày dám”.

“Động tác mau chút, lãng phí thời giờ,làm xong sớm còn dọn dẹp rồi dời đi”,trong đầu Qúy Thất Nguyệt đột nhiên vang lên thanh âm nhẹ nhàng, làm động tác của cô ngừng lại, sau đó cả cái dương v.ật giả lút cán trong lỗ nhỏ của tên kia.

Nam nhân kêu một tiếng thảm thiết, cúc hoa thấm ra vết máu theo rãnh mông chảy qua đùi trong trắng nõn rồi thấm xuống ga trải giường màu trắng.

Quý Thất Nguyệt cảm thấy ghê tởm, cố nén buồn nôn đem đầu nghiêng sang một bên.

“Ta làm không được, hắn quá ghê tởm”, nghe cô nói như vậy, một nữ tử ăn vận xiêm y cổ trang đỏ lóe ra từ trong thần thức cô vội vàng khuyên bảo, “Không thể tùy hứng, cô đã quên hết thời gian nỗ lực trước đây rồi sao? Lúc này buông tay chẳng phải phí công vô ích. Lần này bắt cóc hắn, đã hao phí hết pháp lực của ta, không loại bỏ hắn, cô và ta sao có thể toàn thân mà lui”.

“Không bằng, hoặc là không làm, đã làm phải làm đến cùng. Trực tiếp gϊếŧ hắn. Gϊếŧ hắn, 5 năm sau ta sẽ không bị hắn gϊếŧ chết.. Phỉ Hề..Phỉ Hề cũng sẽ không phải chịu hành hạ và vũ nhục như vậy. Đúng… gϊếŧ hắn… hắn chết ta có thể sống sót”, cô lẩm bẩm, trong mắt sát ý cùng hận ý cuồng liệt làm thân là hồn phách nữ tử áo đỏ phát lạnh một hồi.

Nàng nhanh chóng nhắm mắt lại niệm một đoạn an hồn chú, từng cánh hoa anh đào từ nơi môi nàng bay ra khắp nơi đi vào trong sâu thẳm linh hồn Thất Nguyệt.

“Quý Thất Nguyệt, cô thù hận quá nặng, ràng buộc quá sâu. Nếu lại không khắc chế tâm ma, đừng nói tu tiên, cô tùy ý sẽ tẩu hỏa nhập ma”.

Thấy cô chậm rãi bình tĩnh trở lại, nữ tử áo đỏ tiếp tục khuyên bảo, “Cô có biết tại sao ta lại muốn Triệu Nhất Thần là người đầu tiên không? Ngoài việc hắn là thể chất thủy hệ, càng vì quan trọng là, hắn là tâm ma của cô. Kiếp trước, hắn làm nhục rồi gϊếŧ chết cô, tạo thành tâm ma của cô. Nếu tưởng tu luyện thành tiên, cái tâm ma này tất nhiên phải trừ”.

“Hồng y, ta, ta làm không được. Nam nhân quá ghê tởm, ta sẽ ghê tởm chết”, giờ phút này Quý Thất Nguyệt sớm đã không có muốn hành hạ Triệu Nhất Thần tàn nhẫn, hắn đáng thương giống như một đứa trẻ vậy.

“Thất Nguyệt, nhịn một chút. Ta biết được cô không thích nam tử, ta hứa với cô, khi pháp lực khôi phục đến ba tầng, liền không hề miễn cưỡng cô làm những việc cô không muốn nữa”

Quý Thất Nguyệt đem ánh mắt chuyển qua nam nhân trên giường, liếc mắt một cái liền ghét bỏ quay đầu đi.

Hồng y đã biến mất, Quý Thất Nguyệt biết chính mình không có lựa chọn. Côhít sâu một hơi, đem quần áo trên người cởi sạch.

Nhặt lên điều khiển từ xa bị ném trên giường, từ trên cao nhìn xuống nam nhân vẫn đang chật vật kia.

Nhân sinh con mẹ nó thật vô thường. Một tháng trước, nàng vẫn là kẻ đáng thương bị Triệu Nhất Thần chơi tới chết. Hôm nay, Triệu Nhất Thần liền thành con điếm đê tiện bị cô chơi.

“Triệu Nhất Thần, mông bị thọc thế có dễ chịu không? Còn tưởng rằng ngũ thiếu tiếng tăm lừng lẫy kinh thành có cốt khí! mày không phải rất lợi hại sao? Tới đi, phản kháng đi. Nhìn cái dạng da^ʍ tiện của mày, tao có thể đâm lỗ này của mày cho tới khi mày chết”, nghĩ đến kiếp trước kết cục của Phỉ Hề, ánh mắt của cô đột nhiên trở nên hung ác nham hiểm vô cùng.

“Lúc trước mày đối với chúng tao những gì, tao từng chút một, chậm rãi, hết thảy trả cho mày. Mày được hưởng, bọn họ cũng hưởng, đều mẹ nó đừng nghĩ chạy”.

Nam nhân bị giọng nói đầy thù hận làm cho kinh ngạc, thân thể không tự giác run nhè nhẹ một chút, còn là cố chấp mà ngẩng đầu, “Cô muốn biết mông bị đ.u. Là như thế nào thì tôi cũng sẽ cho cô nếm thử”.