Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nuôi Cô Vợ Dễ Thương

Chương 157

« Chương TrướcChương Tiếp »
Sau khi trở lại vương phủ, Vương phi bảo Vân Mộng Sơ trực tiếp trở về viện của mình, còn Sở Thiên Ninh thì bị giữ lại để nói chuyện.

Vân Mộng Sơ vừa về, liền tới chỗ Từ Thư Uyển, đơn giản thuật lại một chút chuyện ngày hôm nay cho Từ Thư Uyển nghe, thuận miệng liền hỏi: “Tiểu di biết Cao quý phi không?”

“Ừm, biết một ít.” Từ Thư Uyển nghĩ nghĩ, “Cao quý phi tiến cung khi hoàng hậu sinh hạ Đại hoàng tử được ba năm. Khi đó, Cao thừa tướng còn là một tiểu quan viên, ông ta tìm một cơ hội để Cao quý phi hiến vũ cho hoàng thượng. Nhờ vậy, nàng ta được hoàng thượng nhìn trúng, phong cấp lên làm một trong chín vị tần. Đến sau khi sinh ra Tứ hoàng tử, nàng liền được tấn phong làm Cao quý phi, vài năm sau, danh hiệu được nâng lên làm hoàng quý phi, hiện thời ở hậu cung còn có thể ép được hoàng hậu. Nghe nói, vị Cao quý phi này rất được lòng hoàng thượng, khiến hoàng thượng chậm chạp không lập trưởng tử, đặc biệt sủng ái Tứ hoàng tử. Phải nói nàng ta là nữ nhân hiếm có trong số các nữ nhân.”

Vân Mộng Sơ “À” một tiếng, hỏi tiếp: “Vương phủ chúng ta có tính là về phe Đại hoàng tử không?”

“Đây là đương nhiên.” Từ Thư Uyển gật đầu, “Thế tử và Đại hoàng tử là sư huynh đệ đồng môn, Vương phi và Văn hoàng hậu từng là khuê mật với nhau, chúng ta đương nhiên là ủng hộ Đại hoàng tử. Huống chi người Cao gia là bố y bái tướng, lòng dạ khí độ rốt cuộc thua kém rất nhiều so với Văn gia mấy đời làm quan. Chẳng qua thế cục hiện tại… May mà Tứ hoàng tử không phải rất thành tài, trong triều có rất nhiều người phản đối hắn làm thái tử, hoàng thượng không dám quá mức làm trái ý dân. Nếu Tứ hoàng tử thực có tài cán, Đại hoàng tử rất có khả năng phải nuốt hận.”

“Vậy, tiểu di, tiểu di có biết Lâm gia không?”

“Lâm gia…” Từ Thư Uyển nghĩ nghĩ, “Là Lâm gia làm ở Hộ bộ? Nhà bọn họ luôn luôn làm theo nguyên tắc nước đôi. Hai bên đều lấy lòng, hai bên đều không đắc tội. Họ là trăm năm thế gia, tuy rằng ngẫu nhiên có chút mưa gió nhỏ, nhưng không gặp phải nguy cơ nào có thể rung chuyển gia tộc.”

Vân Mộng Sơ cẩn thận nghe, lại hỏi rất nhiều chuyện trong triều, đến nỗi một hồi sau Từ Thư Uyển đều thấy lạ: “Tiểu Sơ, sao con hôm nay cảm thấy hứng thú với việc này như vậy?”

Vân Mộng Sơ thở dài một hơi, “Cũng không phải là con cảm thấy hứng thú. Mà là hôm nay đến chỗ Lâm phu nhân, nghe được Vương phi nói mấy câu, con cảm thấy, mình đã ở trong vương phủ, nên hiểu biết tình hình chính trị đương thời, vậy mới có thể tùy cơ ứng biến lựa chọn.”

Từ Thư cười vỗ vỗ đầu nàng, “Qua một năm mới, Tiểu Sơ lại trưởng thành một ít.”



Ngày mùng mười, Tống thị phái người đưa tin đến, nói là Lại bộ đã phát xuống cáo thư, bảo Từ Thư Quân sau ngày mười lăm tháng giêng phải đi Mạc Bắc nhậm chức.

Mạc Bắc là nơi nào, đó tuyệt đối là nơi lạnh khủng khϊếp!

Với bộ dáng của Tống thị và Từ Thư Quân, làm sao có thể chịu được loại cực khổ này! Bọn họ nào có nghĩ đến, công việc vốn dĩ thập phần thoải mái, dễ dàng kiếm chác tiền riêng thế nhưng phải đến tận Mạc Bắc, hơn nữa vừa qua ngày mười lăm sẽ đi!

Loại tình huống này, bọn họ làm sao có thể nhận! Bọn họ căn bản không quen nổi cuộc sống ở Mạc Bắc, hơn nữa Li Sinh còn muốn nghị thân với Cao gia nha! Li Sinh mà đi chuyến này, việc hôn nhân với Cao gia coi như tuyệt đối thất bại.

Ngày đó tuy rằng Tống thị sợ Li Sinh cưới nàng dâu sẽ quên mẹ, nhưng ý tưởng muốn cho con mình trở nên nổi bật lớn hơn nỗi lo con bị cướp đi, cho nên bà vẫn quyết định cố gắng hết sức giúp Li Sinh cưới được con gái Cao gia, nhưng không ngờ, sự tình lại xảy ra biến hóa như vậy.

Bọn họ nhất trí cho rằng Từ Thư Uyển lừa bọn họ, gạt bọn họ, hại bọn họ phải đến cái nơi cùng khổ Mạc Bắc kia. Nhưng bọn hắn cũng không ngẫm lại, nếu bọn họ không có lòng muốn lợi dụng Từ Thư Uyển, tự mình thăm hỏi rõ ràng một chút, nói không chừng chuyện này sẽ không phát sinh.
« Chương TrướcChương Tiếp »