Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nuôi Cô Vợ Dễ Thương

Chương 159

« Chương TrướcChương Tiếp »
Sở Thiên Hựu trầm mặc một lát, đáp “Đâu không phải là lỗi của huynh.” Văn hoàng hậu hiền lành có thừa, nhưng xét về vẻ mềm mại, đáng yêu, diễm lệ lại kém quá xa Cao quý phi, cho nên hoàng thượng đối với hoàng hậu chỉ có kính trọng, không có tình yêu. Cũng giống như Đại hoàng tử, Đại hoàng tử mặc dù ở trong lòng hoàng thượng cũng có một chút địa vị, nhưng chung quy chỉ là một đứa con có năng lực thôi, mà Tứ hoàng tử mới là đứa con yêu của hoàng thượng, yêu thương đến độ đặt trên đầu quả tim.

Vân Mộng Sơ nghe đến đó, đại khái minh bạch vì sao hôm nay Đại hoàng tử buồn bực như vậy. Đại hoàng tử chẳng qua là một đứa nhỏ mới hơn mười ba tuổi, tuổi này ở hiện đại, tuyệt đối là một đứa nhỏ chính hiệu, nhưng Đại hoàng tử đã phải gánh vác nhiều như vậy, khó trách hắn sẽ có suy nghĩ như thế. Đứa nhỏ thôi, sao có thể thật sự hoàn toàn không so đo phụ thân có đối xử công bằng với các con không…

Vân Mộng Sơ đứng lên, đến ngồi xuống cạnh Đại hoàng tử, nhẹ giọng nói: “Tứ sư huynh, đừng khổ sở.”

Đại hoàng tử cười khổ nhìn nàng, “Tiểu Sơ…”

“Kỳ thực…” Vân Mộng Sơ trầm ngâm một lát, “Muội cảm thấy chuyện này cũng không phải hoàn toàn không có biện pháp giải quyết, Tứ sư huynh hãy nghe muội nói…” Sau này Sở Thiên Hựu nói cho nàng, Từ Thư Quân có thể thuận lợi bì điều đến Mạc Bắc, Đại hoàng tử cũng ra một ít lực, nàng cũng nên bánh ít đi, bánh quy lại. Giấu dốt a, đó là tất yếu, nhưng đối với thân nhân bằng hữu, tuyệt đối phải giúp.

“Tứ sư huynh… Nói như vậy, Tứ hoàng tử và huynh ngày thường ở trước mặt hoàng thượng có biểu hiện gì khác nhau?”

“Khác nhau?” Đại hoàng tử hồi tưởng một chút, sau đó cười lạnh, “Tên kia cả ngày nịnh nọt trước mặt phụ hoàng, ta làm sao có thể làm giống hắn.”

“Đúng rồi!” Vân Mộng Sơ cười tủm tỉm gật đầu, “Sư huynh và Tứ hoàng tử dù sao đều là con của hoàng thượng. Con nịnh nọt, làm nũng với phụ thân của mình là chuyện rất bình thường. Nói vậy, hoàng thượng hẳn là thập phần hưởng thụ chuyện này, sư huynh cũng có thể thử làm nha.”

Đại hoàng tử khẽ xuy một tiếng, “Ta mới khinh thường làm như thế, nếu Tiểu Sơ muốn bàn chuyện này, vậy thì đừng nói nữa.”

“Tứ sư huynh, sư huynh hãy nghe muội nói đã.” Giọng nói của Vân Mộng Sơ rất ngọt ngào êm tai, như có tác dụng giúp trấn định tinh thần, làm cho người ta cứ muốn nghe nữa, bởi vậy mới khiến Đại hoàng tử tuy rằng có chút không kiên nhẫn nhưng vẫn im lặng nghe tiếp.

“Tứ sư huynh, đối với Tứ hoàng tử, sư huynh chẳng những không thể rõ ràng chống đối, còn phải tỏ ra trân trọng hắn mới được…”

“Trân trọng hắn?” Tứ hoàng tử mở to hai mắt nhìn, như không dám tin nhìn Vân Mộng Sơ, “Tiểu Sơ bảo ta phải trân trọng hắn?! Rốt cuộc hắn là Tứ sư huynh của muội hay ta là Tứ sư huynh của muội nha!”

“Tiểu Sơ nói có lý.” Sở Thiên Hựu ở bên cạnh nhàn nhạt nói, “Lúc trước chúng ta đều rất kiêu ngạo tự phụ, có chút thủ đoạn khinh thường dùng, nhưng hiện tại xem ra, dùng một chút cũng không có chỗ hỏng, ngược lại còn cho chúng ta không ít ưu việt.”

Tuy rằng trước nay hắn khinh thường những thủ đoạn của đám nữ nhân trong hậu viện, nhưng không thể phủ nhận, hắn kiếp trước sở dĩ nuốt hận, chủ yếu là vì những thủ đoạn trong hậu viện này. Kiếp này làm lại từ đầu, suy nghĩ của hắn đã thay đổi rất nhiều. Thủ đoạn ở hậu viện cũng là thủ đoạn, chỉ cần có thể lợi dụng tốt, có thể đạt được mục đích của bản thân, vậy thì vì sao không làm…

Hắn vỗ vỗ đầu Vân Mộng Sơ, ôn nhu nói: “Tiểu Sơ thật thông minh.”

Đại hoàng tử nghe xong, khẽ nhíu mày, cười khổ, “Ý hai người, chẳng lẽ là nói đến những thủ đoạn tranh thủ tình cảm trong hậu cung? Chẳng lẽ ta cũng phải dùng đến loại thủ đoạn này sao?”

Đại hoàng tử dù gì vẫn là một người chưa từng trải qua sóng gió, nội tâm còn lưu lại một ít đơn thuần và ánh mặt trời, trong suy nghĩ cho rằng những thủ đoạn này là chỉ có nữ nhân mới làm, nên đối với hắn, có một số việc, bước ra được bước đầu tiên tương đối khó khăn.
« Chương TrướcChương Tiếp »