Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nuôi Cô Vợ Dễ Thương

Chương 168

« Chương TrướcChương Tiếp »
Về phần Dịch Dung Cao, Thất Nguyệt nói, muốn tìm đủ dược liệu cho nàng dùng, tối thiểu phải chờ mười ngày nửa tháng, bảo nàng không cần sốt ruột, một tháng sau đến lấy là được. Bà cũng hứa tháng sau khi nàng đến Phổ Độ Tự, bà sẽ thuận tiện giới thiệu chưởng quầy cho nàng.

Trở lại vương phủ, Vân Mộng Sơ liền đi tìm Từ Thư Uyển, nắm tay Từ Thư Uyển hỏi: “Tiểu di… tiểu di có biết Thất Nguyệt đại sư có thân phận gì không?”

“Thất Nguyệt đại sư?” Từ Thư Uyển nghĩ nghĩ, “Cụ thể thế nào thì ta không biết, ta chỉ mơ hồ nghe nói, bà và hoàng gia có chút quan hệ…”

“Như vậy sao…” Vân Mộng Sơ nghĩ nghĩ, có chút quan hệ với hoàng gia?

Quả nhiên khó lường.

“Sao vậy Tiểu Sơ?” Từ Thư Uyển thân thiết hỏi, “Hôm nay đến chỗ Thất Nguyệt đại sư, xảy ra chuyện gì sao?”

“Không có.” Nàng cười an ủi, “Tiểu di yên tâm đi, con chỉ là bỗng nhiên cảm thấy thân phận của Thất Nguyệt đại sư không quá đơn giản mà thôi.”

“À…” Từ Thư Uyển gật gật đầu, “Có một số việc, không cần quá tò mò, nếu không sẽ chọc phải phiền toái.”

Vân Mộng Sơ ở mặt ngoài nghiêm cẩn nghe huấn, bên trong kì thực nghe vào bằng lỗ tai này, đi ra bằng lỗ tai kia, hiển nhiên là đang cân nhắc khẩu kỹ và chuyện kinh doanh. Đến khi chính Từ Thư Uyển cũng nhìn ra nàng để tâm, mới bảo nàng tự đi làm bài đi.



Vài ngày sau, Vân Mộng Sơ vừa vào học đường liền nghe Sở Thiên Hựu nói với nàng: “Tiểu Sơ, ngày mai đi với ta đến một nơi.”

“Nơi nào?” Nàng nghi hoặc hỏi, “Tam biểu ca, muội không thể tùy ý ra phủ, chuyện này rất quan trọng sao?”

“Ừm, rất quan trọng.” Sở Thiên Hựu gật đầu, “Nha hoàn Da^ʍ Bụt của muội sắp lập gia đình rồi đúng không?”

Vân Mộng Sơ hơi có chút luyến tiếc gật đầu, “Đúng rồi…” Da^ʍ Bụt hầu hạ nàng vẫn luôn thật tận tâm, làm người lại cơ trí, hiểu được cái gì nên nói, cái gì không nên nói, lại rất trung tâm. Nha hoàn như vậy, quả thực là đốt đèn l*иg đều khó tìm. Đáng tiếc là lúc nàng chọn Da^ʍ Bụt, Da^ʍ Bụt đã mười sáu, hiện tại hai năm trôi qua, Da^ʍ Bụt đã mười tám, nếu lại kéo không để nàng lập gia đình thì sẽ chậm trễ nàng.

Cho nên, nàng chỉ có thể tận lực giúp Da^ʍ Bụt tìm một cửa hôn nhân hợp ý.

“Ta đi giúp muội tìm một nha hoàn tốt.” Sở Thiên Hựu vỗ vỗ đầu nàng, “Cam đoan không kém hơn Da^ʍ Bụt.”

“Nha hoàn tốt?” Vân Mộng Sơ có chút kỳ quái, hắn làm sao biết nơi nào có nha hoàn tốt, chẳng lẽ là hắn có tài tiên tri? Hoặc là nghe được chuyện gì đó?

Sở Thiên Hựu là đứa nhỏ bẩm sinh đã có quyền cao chức trọng truyền từ N đời trước, hẳn là rất ít nghe nói những chuyện về nha hoàn hạ nhân a, rốt cuột là chuyện gì đây…

Đáng thương Vân Mộng Sơ không biết, Sở Thiên Hựu là trọng sinh, nên biết trước được một vài việc.

Ai… Nữ xuyên không gặp phải nam trọng sinh, có một số việc, thật sự nghĩ không ra đâu.

“Tam biểu ca, muội muốn đi, nhưng muội không nhất định có thể ra phủ.” Vân Mộng Sơ áy náy nói.

“Không sao…” Sở Thiên Hựu đáp, ngữ khí như thể không thèm để ý. “Ta sẽ nói với mẫu thân.”

Vân Mộng Sơ mở miệng định hỏi hắn nói thế nào, nhưng nghĩ nghĩ lại, vẫn là đừng hỏi, đó chuyện mẹ con nhà người ta, nàng là người ngoài, xen vào làm gì.



Hôm đó, sau khi buổi học chấm dứt, Sở Thiên Hựu đi tới viện của Vương phi, nói với Vương phi: “Mẫu thân, con ngày mai muốn dẫn Tiểu Sơ ra ngoài một chuyến.”

“Ồ?” Vương phi nhíu mày, “Có chuyện gì sao? Con muốn dẫn nàng đi đâu?”

Sở Thiên Hựu nhàn nhạt nói: “Mẫu thân, con muốn dẫn muội ấy đi thăm Hàn Quốc Công một chút, ngài cũng biết, hai ngày trước, con nhận được thư của Hàn Quốc Công, muốn con đến phủ Hàn Quốc Công một chuyến, Tiểu Sơ dù sao cũng là sư muội của Hàn Việt, hơn nữa Hàn phu nhân cũng từng hẹn nàng đến phủ, con nghĩ ngày mai cùng đi thì tốt lắm.”

Vương phi cười như không cười nhìn hắn một lát, sau đó gật đầu, “Được, ta theo ý con, ngày mai cho các con cùng đi. Vậy ta sẽ chuẩn bị một chiếc xe ngựa, hay là hai chiếc?”
« Chương TrướcChương Tiếp »