Chương 33

Bác sĩ vẫn chưa quay lại, phòng y tế đặc biệt yên tĩnh, Đường Tiếu vẫn cầm chiếc cốc nước dùng một lần Rocky đưa cho, nước là nước ấm vừa đủ, lòng bàn tay vốn lạnh cóng vì mất máu cũng dần ấm lên.

Chàng trai tóc vàng vẫn không nói gì, đôi mắt xanh lam nhìn Đường Tiếu chằm chằm, còn Đường Tiếu thì đột nhiên có chút hối hận.

Bởi vì cậu đột nhiên nhận ra, đây có vẻ là một trò chơi tình yêu.

Đợi đã, sẽ không thể mở ra các nhánh khác chứ? Cậu chỉ giải quyết một 428 thôi mà đã kiệt sức rồi.

"Thực ra anh không nói cũng..."

"Thực ra cũng chẳng có gì không thể nói, tôi chỉ thích ở bên những người thông minh hơn." Chàng trai tóc vàng khẽ cười, "Đường, cậu không cần phải nghi ngờ về sự trả giá của tôi, tôi muốn giúp cậu, chỉ vì cậu đủ thông minh, là người thông minh nhất mà tôi từng gặp."

"Chỉ cần cậu vẫn luôn như vậy, tôi sẽ luôn giúp cậu."

Đường Tiếu: "..."

Vậy nếu cậu lộ nguyên hình, tên này sẽ không phản bội chứ?

Rocky liếc nhìn thời gian trên vòng tay: "Được rồi, hơi muộn rồi, bác sĩ có vẻ sẽ không quay lại, tôi đưa cậu về nhé."

Trên đường về không nói một lời, Rocky làm việc thực sự rất cẩn thận, vì nghĩ Đường Tiếu vẫn là một bệnh nhân, nên đã đỡ cậu suốt dọc đường, trở về cửa ký túc xá, Đường Tiếu cảm ơn Rocky rồi đóng cửa lại, nằm trở lại trên giường đơn, thở dài một hơi.

Vừa mới biết được về trò chơi này từ hiện thực, quay đầu đã gặp phải khủng hoảng, từng chuyện từng chuyện ập đến, đè cho người ta không có thời gian suy nghĩ.

Tiếp theo phải tìm cách hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến...

Nghĩ ngợi, Đường Tiếu bắt đầu buồn ngủ, trong cơn mơ màng, bên tai dường như truyền đến một loại tiếng sột soạt, xung quanh đều là phòng ký túc xá đơn, cậu nghĩ có thể là những nghiên cứu viên đó cuối cùng cũng tan làm về, không để ý lắm, tiếp tục mặc cho ý thức chìm vào giấc mơ.

"Xi... Xi..."

Ai vậy, nửa đêm cười lớn thế.

Đường Tiếu lật người, không lật được, nhíu mày, trong mũi có một mùi kỳ lạ, giống như mùi sương và đất khi đi dạo trong rừng sau cơn mưa.

"Xiao, Xiao..."

"Tiếu..."

Ồn chết đi được, ai vậy, còn để người ta ngủ không.

Đường Tiếu không kiên nhẫn vung tay về phía có tiếng động, nhưng lại không thu tay về được, lòng bàn tay rơi vào một nơi mềm mại, ẩm ướt, lòng bàn tay còn bị liếʍ một cái.

Đường Tiếu trong nháy mắt đã tỉnh táo.

Mở mắt ra, toàn bộ tầm nhìn đều bị màu đỏ chiếm giữ, một con quái vật hình người màu đỏ, hình dạng mơ hồ đang nằm úp trên người cậu, phần cổ trở lên không có đầu, thay vào đó là những sợi nấm dạng cành cây, đôi mắt dọc màu da cam giữa những sợi nấm trông giống như một chuỗi quả vàng kim.

Hình ảnh gây sốc làm giảm SAN*.

(*)Giá trị San là một khái niệm được đề xuất trong board game phiêu lưu hành động kinh dị "Call of Cthulhu" và các tác phẩm phái sinh của nó được phát hành vào năm 2018. Giá trị SAN (Sanity) (dịch theo nghĩa đen là sự tỉnh táo) là giá trị của người chơi trong trò chơi trên bàn Cthulhu Mythos. Nó có thể được coi là sức mạnh tinh thần ở một mức độ nào đó. Ví dụ, khi bạn nhìn thấy điều gì đó siêu nhiên hoặc điều gì đó quá đáng sợ khiến bạn bị kí©h thí©ɧ tinh thần, SAN của bạn sẽ giảm xuống, lúc này nếu kẻ địch sử dụng đòn tấn công rối loạn tinh thần sẽ dễ dàng thành công. Giá trị SAN là giá trị của người chơi trong trò chơi trên bàn Cthulhu Mythos. Nói một cách đơn giản, đó là HP tinh thần. Giá trị SAN trở về 0 = phát điên = không thể cứu được.

Khoảnh khắc đó, nhịp tim của Đường Tiếu đã tăng lên đến mức thiếu chút nữa đã cưỡng chế thoát khỏi trò chơi, bên tai chỉ toàn là tiếng tim đập của chính mình, đột ngột rút tay ra, vừa đẩy vừa bò cố gắng lật xuống giường.

Không thành công.

Trên lưng con quái vật hình người đó mọc ra vài chiếc roi có xương sống, giống như xương sườn mở ra, bao phủ toàn bộ giường đơn, giam chặt con mồi trong l*иg giam.

Đường Tiếu lúc này đã hoàn toàn tỉnh táo, phản ứng lại thì mình vẫn còn trong game, quá buồn ngủ quên thoát ra, vậy thì cảnh tượng trước mắt là...

"428? Sao mày trốn ra được vậy?!" Đường Tiếu ôm ngực cố gắng ngồi dậy, không hiểu sao lại có linh cảm chẳng lành.

Lúc đầu cơ sở hợp tác của Đường Tiếu và 428 chính là sự kiềm chế về mặt vũ lực của Con Mắt Thứ Ba, mà bây giờ không hiểu sao 428 lại có được khả năng trốn thoát, nói cách khác là bất cứ lúc nào nó cũng có thể trở về trạng thái ban đầu.

Con Mắt Thứ Ba có được hay không vậy! Sao có thể để cho vật thí nghiệm chạy lung tung thế này được chứ?!

Nhưng may là, có vẻ như mọi chuyện không diễn biến theo chiều hướng tồi tệ nhất.

Con quái vật không cử động, đôi mắt da cam vẫn chăm chú nhìn Đường Tiếu.

Sao nó trốn ra được à? Tất nhiên là dùng năng lực mới xuất hiện để trốn ra rồi.