Chương 266

“Vi Vi của chúng ta quả thực là tiên nữ, tôi không tin Yến Hoài sẽ bỏ một người vợ như vậy mà đi thích người phụ nữ khác!”

“Tôi mãnh liệt đề nghị Vi Vi lần sau phát sóng trực tiếp cứ trang điểm đi, phải lưu đường sống cho người khác với chứ, trang điểm còn có thể để cho người khác tự mình an ủi nói bởi vì cô trang điểm nên mới xinh đẹp như vậy!”

Hôm nay tâm trạng Hòa Vi không tồi, tuy rằng hoặc nhiều hoặc ít cũng sẽ bị ảnh hưởng một chút bởi hot search ngày hôm nay, chỉ là lúc này nhìn thấy những bình luận này, cảm giác không thoải mái trong nháy mắt liền bị lãng quên.

Tầm mắt dừng lại trên màn hình máy tính, cô thấy còn có một fans hỏi: “Nhưng mà Yến tổng thật sự một lần cũng chưa qua thăm sao?”

Thật sự một lần cũng không có.

Hòa Vi vốn đang cảm thấy không có gì, nhưng vừa bị người khác nhắc nhở như vậy, thật đúng là có chút cảm giác mất mát, cô rũ mắt, sau đó cười giải thích nói: “Anh ấy so với tôi còn bận hơn nhiều…”

Mới vừa nói xong, cô liền nghe thấy tiếng có người gõ cửa.

Hòa Vi thở dài, không tiếp tục nói ngồi nữa mà đứng dậy nói: “Tôi đi mở cửa, hẳn là trợ lý có việc tìm tôi.”

Người ngoài cửa dường như không mấy sốt ruột, gõ ba tiếng xong liền không có động tĩnh gì nữa.

Thời điểm Hòa Vi đi tới cửa thì hỏi thêm một câu: “Ai a, Ninh Ninh sao?”

Bên ngoài an tĩnh hai giây, thanh âm trầm thấp của người nọ truyền đến: “Anh.”

Trong nháy mắt Hòa Vi sửng sốt, vốn dĩ tay đã đặt trên tay nắm cửa rồi, nhưng nghe thấy tiếng lại hỏi lại: “Anh là ai?”

Người đàn ông kiên nhẫn đáp: “Chồng em.”

Vừa rồi Hòa Vi mới bị người chọc trúng chuyện thương tâm, khoảnh khắc này nó như được vỡ òa, trái tim pha lê rơi đầy đất cuối cùng cũng được dính hoàn chỉnh, cô không tự giác liền cong khóe miệng lên, bởi vì hot search ngày hôm nay, cô để cho Yến Hoài đợi nửa phút mới mở cửa.

Cửa mới vừa mở ra, Yến Hoài liền tiến vào.

Trên người anh còn mang theo khí lạnh bên ngoài, nhanh chóng theo cơ thể lại đây, Hòa Vi nhịn không được rụt rụt vai, giây tiếp theo, cô còn chưa kịp nói chuyện, đã bị người nọ xoay người đẩy cô dán lên tường, người đàn ông cúi đầu, mang theo hơi lạnh vội vàng hôn xuống, hô hấp anh có chút nặng nề, lại có chút vội vàng, dọc theo viền môi tinh tế của Hòa Vi mà miêu tả qua, sau đó từ khóe miệng cô đi vào.

Môi lưỡi triền miên, thậm chí Hòa Vi còn có thể nghe được âm thanh va chạm rất nhẹ.

Hai phút sau, Hòa Vi nghĩ đến phòng phát sóng trực tiếp còn có mấy trăm vạn fans đang đợi, vội vàng duỗi tay đẩy anh, “Em đang mở… Video đấy…”

Yến Hoài không nghe rõ, hàm hồ hỏi: “Cái gì?”

Hòa Vi nghiêng đầu, duỗi tay che miệng anh lại, “Em phát sóng trực tiếp, anh làm gì a?”

Bởi vì sợ mọi người nghe thấy, Hòa Vi đè ép thanh âm xuống thấp chút.

Cuối cùng Yến Hoài cũng nghe rõ, anh lấy đầu lưỡi đẩy lòng bàn tay Hòa Vi, thanh âm trầm thấp, “Tắt.”

“Không cần.”

Lòng bàn tay Hòa Vi vừa ngứa vừa tê, vội vàng rụt tay trở về, cô trừng mắt nhìn Yến Hoài một cái, sau đó từ trong ngực anh chuồn ra, lại chạy về phía phòng ngủ, trở lại trước màn hình máy tính ngồi xuống, “Đã về rồi!”

Cô chỉ đi mở của mà mất tới vài phút, các fan trong phòng phát sóng trực tiếp đều muốn nổ tung——

“Trời má, mở cái cửa gì mà mở suốt năm phút đồng hồ!”

“Đây không phải trọng điểm a, trọng điểm là vừa rồi hình như có giọng nói đàn ông a…”

“Không đúng a, Vi Vi miệng cô làm sao vậy…”

Nụ cười của Hòa Vi cứng ở bên miệng, vội vàng lấy gương nhìn

Vừa rồi Yến Hoài hôn thật sự rất mạnh, lúc này môi cô đều là màu hồng, lại còn có chút sưng.

Các fan trong nháy mắt đã hiểu: “Đã hiểu đã hiểu, vừa mới nói không qua thăm xong giờ liền tới?”

Hòa Vi thích thú cười một cái, cô cong miệng, “Thật thông minh.”

Mới vừa nói xong, cánh cửa đang khép hờ liền bị người đẩy ra, Hòa Vi không quay đầu lại, nhưng sắc mặt rõ ràng tốt hơn không ít.

Cô nhìn kỹ tin nhắn trên màn hình, khoảng cách quá xa không xem rõ, Hòa Vi mới vừa để sát vào màn hình, đã bị người nhẹ ấn bả vai kéo lại, “Đôi mắt.”

Khóe miệng Hòa Vi cong cong, thành thật cách xa màn hình.

Làn đạn một: “Lợi ích kiểm soát âm thanh!”

Làn đạn hai: “Lợi ích tay khống!”

Làn đạn ba: “Yến tổng lộ mặt sao!”

Yến Hoài không nhìn màn hình, tầm mắt của anh hoàn toàn dừng trên mặt Hòa Vi.

Bởi vì mới tẩy trang và rửa mặt xong, trên mặt cô không hề có một chút phấn nào, lúc này gương mặt trắng nõn sạch sẽ tinh tế, hầu kết Yến Hoài vừa động, lấy ly nước đưa cho cô, “Anh thử độ ấm rồi.”

Hòa Vi thật đúng là có chút khát, ngẩng đầu nhìn, liền thấy ánh mắt người đàn ông trầm thực dịu dàng, tuy rằng cũng thực dụ dỗ cô phạm tội, nhưng rốt cuộc vẫn còn nhiều người như vậy đang nhìn, Hòa Vi giữ vững lý trí, chỉ cong mắt nhìn anh cười một cái, sau đó tiếp nhận ly nước, vừa uống nước vừa nhìn về phía màn hình.