Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nuông Chiều Nữ Chính Trong Tiểu Thuyết Ngược

Chương 269

« Chương TrướcChương Tiếp »
Hòa Vi: 【? 】

Trình Nặc: 【 Tính cách tốt, công việc tốt, ngay cả lấy chồng cũng đều là cực phẩm, không phải là người chiến thắng trong cuộc sống thì là cái gì? 】

Hòa Vi: 【 Chẳng lẽ hình tượng của tớ không phải tiểu tiên nữ không nhiễm bụi trần sao? 】

Trình Nặc: 【…Cút đi! 】

Hòa Vi và Trình Nặc nói chuyện hơn mười phút, thời điểm chuẩn bị tắt đèn đi ngủ, thì Weibo đột nhiên thông báo người cô theo dõi có một hoạt động mới, vừa ấn vào liền thấy, hai phút trước, Yến Hoài chia sẻ câu trả lời của Weibo @ Khách sạn Gia Vân: 【 Cô ấy nói mất là mất. 】

Weibo này vừa được chia sẻ ra ngoài, giám đốc điều hành khách sạn Gia Vân nhanh chóng chia sẻ lại: 【 Ai nha đột nhiên nhớ ra phòng tôi vừa rồi cũng bị cắt điện! 】

Hòa Vi: “…”

Quá giả tạo rồi đó.

Ngay cả cô còn cảm thấy giả, chứ đừng nói đến đôi mắt sáng như đèn pha của nhóm quần chúng, trên cơ bản không hề có ai tin tưởng, cho dù có, đoán chừng cũng chỉ giả bộ tin tưởng.

Hòa Vi cảm thấy đã không cần thiết phải rà xsát Weibo thêm nữa, cô khẽ thở dài, nhỏ giọng mở miệng: “Yến Hoài.”

“Ừ.”

“Quả nhiên là cơ thể anh không được.”

“…”

“Trước kia anh cũng chưa từng được ba tiếng.”

“…”

“Xem ra thuốc này dùng rất được, lần sau em lại mua cho anh.”

“…”

Hòa Vi thấy anh không nói lời nào, cho rằng anh bị tổn thương lòng tự tôn của một người đàn ông, lại vội vàng nói: “Không có việc gì, đàn ông sao, sẽ có một đống vấn đề sau khi già đi, em đều hiểu, em sẽ không ghét bỏ anh.”

“…”

Ha hả.

Yến Hoài đứng dậy, vốn dĩ Hòa Vi cho rằng anh muốn tắt đèn, kết quả giây tiếp theo, đèn không tắt, Yến Hoài nắm cằm cô, dùng môi ngăn chặn miệng cô lại.

-

Ngày hôm sau Hòa Vi không xuống ăn sáng.

Những người khác trong đoàn phim đều biết ngày hôm qua Yến Hoài tới đây, cho nên cũng rất ăn ý mà không ai quấy rầy hai người bọn họ, đoàn người dậy thật sớm để tiếp tục đi xem tác phẩm điêu khắc bằng băng, chỉ có mình cô còn nằm bẹp ở trên giường không đứng dậy được.

Tối hôm qua chuyện phát sóng trực tiếp nháo có chút lớn, đã qua cả một đêm rồi, mà lúc này nó vẫn nằm trên hot search.

Loại sự tình này thật ra không được tính là tài liệu đen, hai vợ chồng trẻ hơn một tháng không gặp mặt, thân mật cũng không có gì đáng trách, hơn nữa, hai người không hề thể hiện một hành động không có chừng mực nào khi đang phát sóng trực tiếp, về những gì xảy ra sau đó, cư dân mạng lại thêm nếm cái gì, hoàn toàn không quan hệ gì với bọn họ.

Nên thích vẫn thích cô, nên ghét cũng vẫn ghét cô.

Sau ngày Hòa Vi lên hot search, nhưng thật ra nó khiến cho tai tiếng ngày hôm qua cho rằng tình cảm của cô và Yến Hoài bất hòa tự sụp đổ, fans trên Weibo cũng tăng lên không ít.

Cũng không phải hoàn toàn không có chỗ tốt, Hòa Vi xem di động vài lần, lại cảm thấy mỹ mãn mà ngủ thêm một giấc.

10 giờ sáng, Hòa Vi bị Yến Hoài đánh thức.

Cô duỗi tay đẩy anh ra, kéo chăn trùm lên đầu, người hơi rụt lại, bởi vì vừa mới tỉnh ngủ nên thanh âm có chút hàm hồ: “Sao anh biết em ở đây?”

Yến Hoài biết cô ở Ô Sơn đóng phim, nhưng chuyện ngày hôm qua tới Bân Thành chơi, Hòa Vi không hề nói với anh.

Ngày hôm qua trước khi thân mật, trong lúc nhất thời lại không nhớ ra để hỏi chuyện này.

Trên môi Yến Hoài có chút nước, anh khẽ liếʍ khóe miệng, “Tống Kiều nói.”

Hòa Vi nhẹ nâng mi, “Vì sao cô ta lại nói với anh chuyện này?”

Yến Hoài xoay người xuống giường, anh thức dậy sớm, lúc này đã mặc xong quần áo rồi, sau khi thắt xong cà vạt liền trở thành người đàn ông áo mũ chỉnh tề không gần nữ sắc, anh rũ mắt nhìn cô, “Muốn anh cho em một bất ngờ.”

Hòa Vi: “…”

Nghe anh nói như vậy, như thế nào cô lại cảm thấy Tống Kiều không phải nhân vật nữ phụ ác độc?

Hòa Vi động chân, ngược lại đi hỏi hệ thống: “Điềm Điềm, Tống Kiều không thích Yến Hoài sao?”

“Khởi động máy——”

Năm giây sau, thanh âm của hệ thống mới vang lên: “Trước kia thích, nhưng hiện tại đã không thích.”

Hòa Vi đưa mắt nhìn Yến Hoài hỏi “Vì sao lại không thích a?”

“Khả năng bởi vì… cô ta đột nhiên thông suốt đi!”

“…”

Hệ thống: “Ký chủ, ý tôi là cô ta đột nhiên thông suốt, ý thức được Yến Hoài không có khả năng thích cô ta a!”

Hòa Vi: “...À.”

Về cơ bản, hệ thống này tương đương với một vật dùng để bài trí, thời gian lâu dần Hòa Vi cũng thành thói quen, nếu còn đem nó trở thành cọng rơm cứu mạng mà nói, khẳng định sớm muộn cũng chết ở trên tay nó.

Hòa Vi không tiếp tục hỏi, thân thể cô không thoải mái, xốc chăn xuống giường, đi vào toilet tắm rửa.

Thời điểm trở ra, Yến Hoài đã ngồi trong phòng khách xử lý công vụ, thời gian không còn sớm, Hòa Vi từ sau lưng anh ghé lên vai anh, “Cơm trưa ăn cái gì ạ?”
« Chương TrướcChương Tiếp »