Chương 1: Phát bệnh

Từ Thiển Thăng đột ngột té ngã xuống đất kéo theo một trận ồn ào. Mấy nam sinh chơi bóng bên cạnh đều giơ tay lên chứng minh mình không phạm quy, nữ sinh thì đau lòng che miệng kêu sợ hãi, sắp rơi nước mắt vì cậu.

Mặt đất thô ráp, tiếng cậu té ngã vang vọng, không biết có bị thương ở đâu không.

Mọi người náo loạn, phát hiện ra người cậu cuộn tròn, không ngừng run rẩy, sắc môi trắng bệch.

Có người vỗ mặt cậu, muốn xác nhận trạng thái của cậu, nhưng trước mắt Từ Thiển Thăng trắng xóa, mọi âm thanh đều giống như đến từ ngoài không gian, không nghe rõ được gì. Cậu muốn há miệng, lại không phát ra bất cứ âm thanh nào.

"Cậu ấy bị làm sao vậy?" Đám người xì xầm thảo luận, không ai có câu trả lời.

"Có phải bị chuột rút hay không?"

Trước giờ khi chơi bóng rổ cậu đều làm khởi động trước, lúc sau nhảy lên chuyền bóng đột nhiên té ngã, có lẽ là chân bị thương khi rơi xuống đất.

Như vậy vây xem không thể ra kết quả, mấy nam sinh khỏe mạnh dưới sự chỉ đạo của giáo viên mang cậu đến phòng y tế.

Bác sĩ kiểm tra nửa ngày, cảm thấy biểu hiện của cậu giống như tuột huyết áp, lấy ra một lọ đường glucose từ trong ngăn kéo cho cậu uống.

"Cái này có tác dụng sao?" Có bạn học nghi vấn, "Sao cậu ấy vẫn còn run rẩy?"

Bị nghi ngờ trình độ y học, bác sĩ rất tức giận, "Có uống thuốc cũng phải chờ một thời gian mới có thể có hiệu lực, cậu gấp cái gì?"

Ông nói cũng đúng, ở phòng y tế cãi cọ ầm ĩ quấy rầy người nghỉ ngơi cũng không hay, mọi người tạm thời rời đi, để Từ Thiển Thăng ở lại nghỉ ngơi.

"Thế nào?" Vừa mới trở lại sân bóng, các nữ sinh liền ôm bình nước vây lại đây, dò hỏi tình hình của Từ Thiển Thăng.

"Này, tại sao lúc tôi té ngã cũng không có nhiều người quan tâm như vậy?" Trên sân bóng có nam sinh ghen ghét nói.

Kéo theo đó là tiếng cười nhạo, "Từ Thiển Thăng và cậu có thể giống nhau sao?"

Từ Thiển Thăng là người nào.

Hội trưởng Hội Học Sinh, học trò cưng trong mắt giáo viên, thần tượng trong mắt nữ sinh, kẻ thù trong mắt nam sinh.

Thượng đế khi tạo ra Từ Thiển Thăng dùng rất nhiều kiên nhẫn, còn khi tạo ra bọn họ rất có lệ. Vô số người khi nghe thấy tên của cậu đều phải cảm thán một câu, có phải mình tới nhân gian chỉ để góp đủ số.

Ngậm thìa vàng mà lớn lên như Từ Thiển Thăng, vừa sinh ra đã ở ngay vạch đích.

Nhưng người như vậy cũng có khuyết điểm, chính là cơ thể không khoẻ mạnh.

Rõ ràng đánh giá thể dục trước nay đều bình thường, ở tuổi dậy thì hormone nam tính đầy người, các chỉ số khi kiểm tra sức khoẻ đều bình thường, nhưng cậu thỉnh thoảng sẽ ngất xỉu giống như bây giờ.

Nghe nói Từ Thiển Thăng mắc chứng bệnh đột phát, bọn họ đều hoài nghi có phải linh hồn của cậu thật ra là đến từ ngoài hành tinh, vì không quá thích ứng thân thể này, cho nên thường xuyên quá tải.

Từ Thiển Thăng nghe chuyện sẽ dùng đôi môi mỏng mà gợi cảm kia của mình mà đáp lại, "Có bệnh."

Ngay cả mắng chửi người cũng dùng ánh mắt lạnh nhạt, làm cho các nữ sinh điên cuồng.

Từ Thiển Thăng được cả nam lẫn nữ ái mộ, một lần trong lễ khai giảng, được một nam sinh tỏ tình ở trước mặt mọi người.

Làm sắc mặt cậu đen sì, nghĩ nhất định là ai đó ghen ghét cậu mà bày trò đùa dai, sau khi tan học liền gọi người cho nam sinh kia một trận, xách theo nam sinh mặt mũi bầm dập kia trịnh trọng tuyên bố, "Tôi không có hứng thú với nam."

Từ nay về sau rốt cuộc không có ai dám nói chuyện này nữa.

Loại đi một nửa đối thủ cạnh tranh, nữ sinh thích cậu càng biểu hiện táo bạo, mua đồ cho cậu, theo đuổi công khai nhiều đếm không xuể.

Nhưng cậu đều không chấp nhận, nguyên nhân chỉ là "Đối với chuyện yêu đương không có hứng thú". Mọi người lưng đều gọi cậu là "Từ đại sư", nói cậu vô dục vô cầu, đến phim heo còn không xem.

Lớn tướng như vậy, mà đến ngực phụ nữ cũng chưa từng xem qua, có phải cậu không được hay không.

Từ Thiển Thăng sẽ không giải thích loại chuyện này với bọn họ, tùy tiện bịa đặt như thế nào cũng được, nếu có người bởi vì cậu "không được" mà giảm bớt việc quấy rầy, với cậu mà nói ngược lại là chuyện tốt.