Chương 1

Giờ Thể Dục giữa tháng 10 vẫn có thể nóng chết người như vậy, thật không dễ dàng gì mới qua được hai giờ ấy, tôi và cô bạn cùng phòng vừa nhấc chân một cái là lao thẳng đến cửa hàng đồ uống lạnh trong căn tin trường học ngay.

“Một ly nước chanh thêm đá và một ly sundae dâu tây ạ.”

“Tổng cộng là 12 tệ.”

Tôi quẹt thẻ trường, điện thoại trong túi thông báo có một tin nhắn.

Tôi mở ra thì thấy là một lời mời kết bạn.

“Lộ Lăng?” Tôi đọc mục thông tin ghi chú, “Ai thế ta?”

Cô bạn cùng phòng ngó đầu qua nhìn vào màn hình: “Đàn anh Lộ, hôm qua anh ấy nối dây mạng giúp phòng chúng ta đấy.”

Tôi trợn tròn mắt: “Hội trưởng!”

Thì ra tên hội trưởng câu lạc bộ bóng chuyền của chúng tôi là Lộ Lăng.

“Chúa ơi, các cậu đều thêm rồi sao?” Tôi luống cuống chân tay mở thông tin xác minh chuẩn bị đồng ý: “Vậy tớ thêm cả đoàn…”

Điện thoại đột nhiên bị người ta giật lấy, một giọng nam quen thuộc đến không thể quên thuộc hơn vang lên trên đầu.

“A.”

Tôi đột nhiên quay đầu, thiếu chút nữa là đυ.ng phải l*иg ngực Tiết Nhiên.

Theo phản xạ có điều kiện, tôi lui về phía sau một bước kéo giãn khoảng cách, thấy Tiết Nhiên đang ôm một quả bóng rổ, trông cứ như một “ông Phật” đứng bên cạnh tôi.

Tiết Nhiên chính là một tên ngốc to con, trên người mặc bộ đồng phục thi đấu đỏ trắng, ngực trái in dòng chữ “Địa Khoa viện [*]”.

[*] Học viện Khoa học Địa chất.

Có lẽ là mới từ sân bóng xuống, tóc mái trên chán vẫn còn dính vào da, cả người như thể mới từ hồ nước vớt lên vậy.

Tiết Nhiên nhướng mày: “Ồ, bạn mới gửi lời mời kìa.”

“Đưa cho tôi!” Tôi duỗi tay chộp lấy.

Cánh tay Tiết Nhiên giơ cao lên, giống như suýt chút nữa là chạm được đến luôn cả biển hiệu của cửa hàng đồ uống lạnh. Ngón tay cậu tùy ý gõ gõ trên màn hình điện thoại, sau khi khóa màn hình lại lần nữa thì ném trả vào ngực tôi.

“Xấu như vậy mà vẫn được hoan nghênh nhỉ.” Tiết Nhiên ghét bỏ nhìn tôi, sau đó quay sang nói với nhân viên cửa hàng đồ uống lạnh: “Năm ly coca đá ạ.”

Tôi mở khóa điện thoại, đã từ chối lời mời rồi.

“Em gái nhà cậu nữa Tiết Nhiên!” Tôi tức giận quát lên.

Tiết Nhiên quay đầu lại, mỉm cười với tôi để lộ ra hai bên má lúm đồng tiền.

Tôi cảm thấy không vui lắm.

Tôi là con gái mà, tùy tiện cướp điện thoại của tôi, tùy tiện đọc thông báo của tôi, còn từ chối lời mời kết bạn từ người khác của tôi, đúng là chẳng thèm tôn trọng tôi một chút nào cả.

“Cậu chính là đống c*t chó!”