Chương 1: Quy vị

Đại Lang của Tư gia bị ngã hỏng đầu.

Sách cũng không đọc.

Thanh lâu cũng không đi nữa!

Hôm qua còn ra vừa nhặt cỏ.

Hôm nay cùng Vu gia nương tử cãi nhau!

Ông trời ơi! Tám phần là ngã hỏng đầu rồi.

Trong hẻm nhỏ, trước cổng nhà treo l*иg đèn lớn có ghi "Tư trạch" có một đám người đang vây quanh xem náo nhiệt.

Một phụ nhân trên 30 tuổi dáng cao gầy đang chống eo, mắt nhìn chằm chằm, đầu ngón tay như ngón chọc thẳng đến chóp mũi của thiếu niên đối diện.

"Láng giềng ở quê đều nhìn thấy Thất Bảo nhà ta bị Nhị Lang nhà ngươi đánh đến chảy máu đầy mặt, suýt nửa bị hủy dung! Tư gia Đại Lang, ngươi nói, việc này nên xử lý thế nào?"

Bên cạnh một phị nhân dáng hơi lùn, ôn tồn khuyên giải: "Vu gia nương tử xin bớt giận, việc này không thể trách mình Nhị Lang được, nếu không phải Thất Bảo trêu chọc Nữu Nữu, Nhị Lang cũng sẽ không lỡ tay mà đẩy ngã nó..."

"Lỡ tay? Như vậy mà lỡ tay? Tên tiểu tử kia kém chút nữa đã gϊếŧ con ta! Thất Bảo nhà ta nếu có gì bất tắc, ta kêu họ Tư hắn bồi mệnh." Thanh âm của Vu nương tử to đén mức xuýt đọa chim chóc bay hết.

Tư Nam lau khuôn mặt toàn nước miếng của mình, cười như không cười hỏi: "Đã chết sao?"

Vu nương nghẹn một phen, suýt chút nữa ngã ngửa: "Ngươi, ngươi nói tiếng người sao?"

"Nghe không hiểu sao? Là "người" nên lời nói mới nghe không hiểu." Tư Nam lười biếng mà dựa vaod cửa nhà, trong mắt mang theo châm biếm mỉa mai.

"Ngươi,..." Vũ nương tử tức giận đến phát điên.

Cảm giác mình bị mắng mà không có chứng cứ.

Tư Nam vừa chuyển giọng lại tiếp tục nói: "Nếu Vu nương tử còn có thể tới đây la lối khóc lóc, nhìn dáng vể khẩu khí rất lớn... Chắc đã xem đại phu rồi? Tiền thuốc men bao nnhiêu? Nói đi ta bồi thường."

Vu nương tử nghe rốt cuộc mới hạ hỏa một ít.

Chỉ là, không đợi nàng công phu sư tử ngoạm, Tư Nam lại nói: "Xem đại phu nào, dùng loại dược nào, mang giấy biên lai đơn thuốc tới đây, ta sẽ xác minh nếu là sai một xu ta cũng không trả."

Vu nương tử lại nghẹn lời.

Xác minh cái rắm.

Thất Bảo chỉ bị chảy máu mũi, đại phu cũng chưa xem, từ đâu ra biên lại.

Nàng ta chính là đến bới lông tìm vết, thuận tiện lấy một ít tiền đền bù.

Tư Nam đã sớm nhìn thấu ý định, cười tủm tỉm nói: "Hiện giờ phủ doãn Khai Phong là ai? Bao Thanh Thiên đúng không? Nghe nói ngài ấy xử án như thần, cũng không làm việc trái pháp luật, hơn nữa là đối với người xấu sẽ hung hăng trừng phạt, cẩu đầu trảm đang chờ cắt đứt đầu đấy."