Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Ơ, Đỉnh Lưu Trọng Sinh Về Là Alpha Của Tôi

Chương 11

« Chương TrướcChương Tiếp »
Khương Thanh Nguyên cố gắng bình tĩnh lại.

Hừ, đây chắc chắn là trò chơi tình thú của Khương Hành và tình nhân của ông ta.

Chắc hẳn là yêu cầu ác ý của lão Khương Hành, bảo Omega chỉnh ngày tháng trên đồng hồ điện tử trong nhà về mười tám năm trước, giả vờ như thời gian vẫn dừng lại ở quá khứ, như thể vụ tai nạn kia chưa bao giờ xảy ra, còn ba anh, Ngô Đồng, vẫn còn sống.

Khương Thanh Nguyên tự thuyết phục mình, nghĩ đến đây, anh nhìn bóng lưng bận rộn dọn dẹp nhà cửa của Omega với đôi mắt đầy thương hại.

Chỉ là một Omega nhỏ bé bị cẩu nam nhân kia đùa bỡn trong lòng bàn tay mà thôi, nếu Omega này có thể nhận ra sai lầm của mình, đợi đến lúc Khương thiếu gia tiếp quản Truyền Thông Mục Đồng, cũng không phải là không thể tha cho anh ta một lần.

Khu nhà cũ kỹ tuy có hơi tồi tàn, nhưng vị trí khá tốt, xung quanh là khu thương mại mới, với tầm nhìn tài chính mù mờ của Khương Thanh Nguyên thì cũng có thể thấy, nơi này chẳng bao lâu nữa sẽ bị giải tỏa.

Đêm dần buông, ánh đèn phố thị bắt đầu sáng, qua khung cửa sổ trong suốt mà Omega thích sạch sẽ đã lau chùi sáng bóng, có thể thấy màn hình hiển thị bên ngoài tòa nhà đài phát thanh gần đó đang phát tin đúng giờ.

Khương Thanh Nguyên vô công rỗi nghề đập đuôi xuống đất thì đột nhiên dừng lại.

Tại sao thời gian trên tòa nhà đài phát thanh cũng hiển thị là mười tám năm trước?

Khương Thanh Nguyên: “...”

Khương thiếu gia tự nhận mình là người đã trải qua nhiều sóng to gió lớn.

Xuất thân của Khương Thanh Nguyên khỏi cần bàn, từ nhỏ cậu không thích đọc tứ thư ngũ kinh mà lại thuộc làu làu các loại tiểu thuyết Long Ngạo Thiên, các cậu ấm cô chiêu nhà giàu cùng cậu đều biết xuất thân của cậu lợi hại đến thế nào.

Khương thiếu gia hai tuổi chưa biết đi, sau khi làm vỡ đồ kỷ vật để lại của baba mình, là một cái bình hoa thủy tinh giá 9.9 tệ mua trên Taobao, bị cha Khương Hành rượt đuổi ba vòng quanh biệt thự, mới phát hiện ra là cậu lười đi nên giả vờ như không biết đi.

Ba tuổi học lập trình, bị thiên tài học sinh trung học kế bên hack máy tính xóa mất đống mã code linh tinh linh tang cậu cực khổ soạn ra, tức đến mức ba ngày không ăn nổi cơm.

Năm tuổi chơi chứng khoán, đem tất cả tiền lì xì trong năm năm đầu tư lỗ hết, Khương Hành phải điều tra cả đêm xem có phải bệnh viện đã đưa nhầm con cho anh không, đáng tiếc không phải, thằng ngốc này thật sự là con ruột của anh.
« Chương TrướcChương Tiếp »