Chương 1

Mở cửa ra là một căn nhà trống không, trong nhà rộng hơn trăm mét vuông nhưng không hề có bất kỳ món đồ trang trí hay vật dụng nào trong nhà, ở chính giữa có mười khoang dinh dưỡng cực kỳ lớn.

Bề mặt máy móc kim loại ánh lên tia sáng lạnh lẽo, dịch dinh dưỡng màu xanh lá được vận chuyển vào trong qua đường ống nối từ khắp nơi.

Khoang dinh dưỡng giống như một chiếc vỏ khổng lồ, bên trong để trống một chỗ vừa đủ cho một người, chỉ cần có người nằm vào trong, hai bên huyệt thái dương sẽ liên kết với mạng số liệu trung ương, ý thức sẽ độc lập rời khỏi cơ thể tiến vào đủ loại số liệu.

Đây chính là vật dẫn đầu tiên trong thế giới ảo của thế kỷ mới.

Từ thế kỷ 21 đến nay, kinh tế toàn cầu phát triển nhanh chóng, trình độ khoa học kỹ thuật cũng có tốc độ phát triển rất nhanh, từ yêu cầu phải dựa vào vật dẫn mới có thể bước vào trò chơi, cho đến vật dẫn trở thành vật trung gian, đưa ý thức trong não bộ con người vào liên kết với chương trình đã được lập trình sẵn.

Phát minh lớn này giúp nhân loại đến với trải nghiệm thế giới trò chơi chân chính, cũng làm tăng cảm giác chân thực của trò chơi lên rất nhiều.

Trò chơi thực tế ảo ngay lập tức trở thành đề tài nóng hổi.

Trước khi trò chơi thực tế ảo của thế kỷ mới ra mắt, Hứa Cựu Đường là một đại sư đánh giá về mặt lý thuyết của game 18+ tuyến dưới bình thường, đã từng đánh giá rất nhiều game người lớn được khen ngợi rất nhiều.

Công việc của cậu chỉ cần trải nghiệm tình tiết và độ chân thực của những bộ game 18+ chưa được tung ra thị trường, rồi viết lại những chỗ chưa đạt hay bug để tổ chiến lược của game tiến hành sửa đổi.

Không khác là mấy so với người test close beta thông thường.

*Close beta là phiên bản thử nghiệm cho một nhóm nhỏ người chơi thử test các tính năng game để kiểm tra lỗi.

Sau khi trò chơi thực tế ảo tuyến trên của thế kỷ mới ra đời, tất cả những trò chơi tuyến dưới bình thường đều được thay đổi thành đĩa game thực tế ảo này, bên trong đĩa là trò chơi đã hoàn thiện, sau đó để cho người đánh giá bản close beta trải nghiệm thông qua khoang dịnh dưỡng.

Bởi vì tính chất đặc thù trong nghề nghiệp của Hứa Cựu Đường, phải rất lâu game người lớn 18+ mới cho phát hành được đĩa game đầu tiên.

Mà lần đánh giá trải nghiệm đầu tiên của game do cậu tiếp nhận.

.....

Hứa Cựu Đường mặc áo phông màu trắng bình thường, chiếc quần jeans màu hơi bạc do đã giặt nhiều lần, trên chân xỏ một đôi giày vải bata kiểu dáng phổ thông.

Trên tay cậu cầm một ly sứ, hơi khói mờ mịt tỏa ra mùi trà nhàn nhạt, Hứa Cựu Đường bởi vì quanh năm ru rú trong nhà, nên làn da có đôi chút trắng đến mức phát sáng.

Cậu trai có một khuôn mặt xinh đẹp, còn nom bộ dáng người sống chớ gần, sâu trong đáy mắt cậu có chút buồn ngủ, giống như một học trưởng vườn trường khí chất thanh khiết ôn hòa.

Chung cư đối diện nơi Hứa Cựu Đường ở vừa chuyển đến một đôi vợ chồng, tình cảm giữa hai người ngọt ngào, gắn bó khăng khít, nhưng đối với bọn họ là ngọt ngào, còn đối với người khác thì thật là đắng cay.

Âm thanh trang hoàng nhà mới từ phía đối diện giống như âm hồn bất tán đuổi theo Hứa Cựu Đường trong mơ suốt một đêm, sáng hôm nay thiếu chút nữa là cậu lỡ mất tiếng chuông báo thức đi làm.

Quẹt thẻ điểm danh sau khi đứng sau hàng người đi muộn xong, cậu thong thả nhấp một ngụm nước trà trong cốc, vừa mới bước đến vị trí làm việc của mình thì phát hiện trên bàn cậu có một tờ giấy được đóng dấu.

Cầm tờ giấy đọc qua nội dung, Hứa Cựu Đường ngây như phỗng.

Cuối cùng hôm qua game thực tế ảo của thế kỷ mới cũng đã làm xong đĩa game 18+ đầu tiên, trên tờ giấy nói rằng cậu đi nhận lần đánh giá đầu tiên của game.

Đĩa game và khoang dinh dưỡng ở phòng số một tầng ba khu A, số thứ tự là 7.

Hứa Cựu Đường thở dài một hơi, cậu còn chưa kịp ngồi xuống nữa mà công việc đã tới, chỉ có thể uống một hơi hết ly trà, sau đó đi lên tầng.

Mấy phút sau, khu làm việc của Hứa Cựu Đường chào đón đồng nghiệp, đồng nghiệp nhìn phòng làm việc trống rỗng có chút nghi ngờ, trong lúc vô ý ánh mắt quét trúng thứ đồ trên bàn làm việc của Hứa Cựu Đường, thì thầm.

Kỳ lạ ghê ta....

Không phải lúc này lầu 3 khu A toàn là người test phó bản của game kinh dị mới ra à.

Sao tự nhiên lại có đĩa game 18+?

......

【 Người chơi: Hứa Cựu Đường (đã xác thực)】

【Giới tính: Nam.】

【Tuổi: 22.】

【Thân phận: Người đánh giá game 18+ tuyến dưới.】

【Sửa đổi hoàn tất--】

【Thân phận: Người đánh giá game 18+ thực tế ảo tuyến trên.】

【Người đánh giá Hứa Cựu Đường đăng nhập thành công.】

【Đang quét đĩa game--】

【Quét thành công.】

【Đang tiến hành trải nghiệm phó bản《 Nửa bông hoa hồng》của trò chơi chưa ra mắt--】

【Người chơi có/không muốn đăng nhập trò chơi.】

Hứa Cựu Đường chọn có.

Vài giây sau, bản tóm tắt của phó bản trò chơi xuất hiện.

【Đang đăng nhập game--】

【Đăng nhập thành công.】

【Tên phó bản: Nửa bông hoa hồng.】

【Tóm tắt: Một nhóm khách du lịch ngoài ý muốn bị mắc kẹt trong núi, dưới thời tiết mưa rền gió dữ cố hết sức mới tìm ra được một tòa lâu đài cổ đã bị bỏ hoang rất nhiều năm, lý do trời mưa, nên các khách du lịch chỉ có thể ở lại đó, nhưng bọn họ không định ở lại lâu, dự tính sau khi trời tạnh mưa sẽ rời đi.】

【Thời gian phó bản: Chưa xác định (tạm thời)】

【Giới hạn thời gian thích hợp, chơi game quá lâu tổn hại cho sức khỏe.】

【Chúc bạn chơi game vui vẻ.】

Cơn buồn ngủ như thủy triều bất chợt đánh úp cậu, cậu không chịu nổi mà nhắm hai mắt lại.

.....

Lúc Hứa Cựu Đường tỉnh lại phát hiện bản thân đang ở một nơi xa lạ.

Đầu tiên cậu hoạt động tay chân, thả lỏng bản thân một lát, sau đó mới quan sát cảnh quan xung quanh.Trong lời giới thiệu của trò chơi, thân phận của họ là khách du lịch, bởi vì ngoài ý muốn mà mắc kẹt trong núi, nhưng họa vô đơn chí, dự báo thời tiết đưa ra báo động vàng rằng không lâu sau đó sẽ xuất hiện cơn bão tàn phá nơi này.

Nhưng cũng may rằng trước khi cơn bão đổ bộ, bọn họ đã tìm được một nơi có thể nghỉ lại.

Nhưng do tình huống khẩn cấp nên không quan sát cấu tạo căn nhà quá kỹ càng, cho đến sau khi họ thở phào nhẹ nhõm mới nhận ra điều kỳ lạ.

Lâu đài cổ xây dựng theo phong cách riêng của thời Trung cổ, sau rất nhiều năm bị bỏ hoang, thế nhưng đèn nến trong phòng vẫn còn cháy.

Hơn nữa trong phòng cực kỳ sạch sẽ, dù là ngóc ngách nào trong nhà cũng không thấy được tro bụi hay mạng nhện.

Trông như là chủ nhân của căn nhà chỉ vừa mới có việc rời đi.

Nhìn ra bên ngoài qua cửa sổ trong suốt, hạt mưa rơi lộp độp trên mặt đất rồi bắn lên bọt nước li ti, sắc trời cũng trở tối, Hứa Cựu Đường đang say mê nhìn cơn mưa ngoài trời, bên vai bị ai vỗ.

Cậu quay đầu lại nhìn, một người đàn ông vẻ ngoài bình thường, mặc áo thun màu lam cùng quần jeans đen bình thường, làn da màu lúa mạch khỏe mạnh, mà chiều cao so với cậu thì không chênh lệch là bao.

"Chào cậu."

Hứa Cựu Đường im lặng quan sát đối phương trong vòng vài giây, sau đó thầm gạch bỏ người này khỏi danh sách.

Quá bình thường, không phù hợp với yêu cầu đánh giá của cậu.

Hứa Cựu Đường trả lời.

"Chào anh."

Lúc Trần Khản gặp Hứa Cựu Đường thì rất đỗi kinh ngạc.

Cậu trai dáng vẻ xinh đẹp nhưng lại không có nét ẻo lả của con gái, ánh mắt sạch sẽ trong suốt, giống như một công tử ôn nhuận bước ra từ trong tranh vẽ.

Đám người Trần Khản gồm có tám người đều là thành viên đánh giá game kinh dị tổ A, trước kia đánh giá trò chơi toàn là nhóm tám người hoặc đi theo cá nhân.

Bọn họ bàn bạc với nhau tất cả đều đi hoàn thành phó bản, nhưng nhân số dự định của lần đánh giá phó này là chín người, tức là nhóm bọn họ còn thiếu một người.

Vì thế tổ trưởng nói với bọn họ đi mượn người đánh giá của tổ khác tới để chữa cháy.

Đến khi nhóm người bọn họ đã tập hợp đông đủ, thì phát hiện ra có một người lạ mắt.

Người này hẳn là người đánh giá mượn từ tổ khác mà tổ trưởng nói, Trần Khản đi tới chào hỏi nhưng gương mặt của cậu trai khiến cho anh kinh diễm một hồi lâu, lấy lại tinh thần mới nhớ ra là anh định tự giới thiệu với người ta.

"Tôi tên Trần Khản, vào đây cùng với nhóm bảy người khác."

"Cậu là người đánh giá mới tới đúng không."

Hứa Cựu Đường có chút mờ mịt.

Cậu không thấy trò chơi có cài đặt sẵn nhân số cố định, còn tưởng rằng đây chỉ là bản đánh giá theo cá nhân.

Hóa ra đây là bản đánh giá theo nhóm à.

Hứa Cựu Đường thầm ghi nhớ lại trong lòng lỗi không thông báo tổng cộng có bao nhiêu người tham gia phó bản này.

Sau đó cậu đáp.

"Ừm."

Trần Khản dẫn Hứa Cựu Đường đến gặp mặt bảy người còn lại, giới thiệu từng người một với cậu.

Ngoại trừ Trần Khản, bảy người còn lại lần lượt là sáu nam một nữ.

Anh chàng tóc xanh lá cao một mét tám có chút vạm vỡ tên là Diệp Ốc, người đứng bên cạnh anh là Thân Sướиɠ Đình, hai người họ đang thân mật dựa vào nhau, trông như là người yêu thì phải.

Mà ba người kia là anh em sinh ba, đặt tên rất thú vị.

Anh lớn tên Lương Man, anh hai tên Lương Mạn, em út tên Lương Mang.

Hứa Cựu Đường trên mặt không có cảm xúc gì nhưng lại nghĩ.

Người yêu, anh em sinh ba.

Lần đánh giá này coi bộ kí©h thí©ɧ đây.

Chậc.

Hai người còn lại một người tên Lâm Mục, mang cặp kính gọng đen hình vuông, mái tóc dày bồng bềnh, nom có chút hiền lành.

Người cuối cùng tên Dụ Gia, trông rất được, vẻ bề ngoài đáng yêu, tràn ngập tươi trẻ thanh xuân, đường nét khuôn mặt hiền hòa, vẫn còn chưa mất hết được nét trẻ con.

Kiểu như--

Trẻ vị thành niên lén chơi game 18+.

Vẻ mặt Hứa Cựu Đường có chút kỳ quặc, cho dù chỉ là một trò chơi 18+, nhưng dù gì cũng chứa nội dung cho người trưởng thành, những game trước đây cậu từng đánh giá thì nhân vật chính cũng bắt cặp với nhiều người trong game.

Cho dù là độ chân thực nhân vật hay nội dung cốt truyện đi nữa, cũng đều là một mình cậu hoàn thành thôi, chưa tiếp xúc quá nhiều với trò chơi 18+ NP, đây là lần đầu tiên gặp được những người đánh giá vừa nhìn là thấy dị này.

Nhưng mà rất nhanh sau đó Hứa Cựu Đường đã quẳng đi những suy nghĩ khó hiểu ấy, bây giờ cậu đang ở trong trò chơi, cậu có nhiệm vụ cần phải hoàn thành.

Sau khi Trần Khản giới thiệu cậu với những người kia, các người chơi đã có hiểu biết và tiếp xúc sơ qua với nhau liền bắt đầu mở cốt truyện.

Bên ngoài trời mưa to ào ào gió mạnh như vũ bão, khiến cửa phòng lẫn cửa sổ đập mạnh vang lên tiếng ầm ầm, hành lang tầng một chỉ có một chiếc ghế sô pha, nhưng cùng lắm cũng chỉ có thể ngồi bốn người chen chúc.

Chín người ngủ chung ở tầng một đúng là tuyệt vời, bọn họ chỉ có thể tìm thử xung quanh, nhưng nhận ra ngoài một cái cầu thang không nhìn thấy gì, một phòng khách, phòng kho nhà bếp gì gì đó, thì căn nhà này không còn phòng nào khác.

Trần Khản nghĩ.

Nếu như không muốn gặp phải chuyện gì bất trắc, chỉ có thể đi lên tầng hai.

Một đám người ở lầu một không hề an toàn, lý do thứ nhất là bởi tầng một ngoại trừ đèn nến trên vách tường đang sáng, bọn họ mới có thể nhìn thấy ra, thì không thể chắc chắn được rằng tầng một sẽ không xuất hiện thứ gì nguy hiểm, lỡ như có quái vật gì đó xuất hiện, nhiều người chắc chắn sẽ trở thành mục tiêu lớn, dễ gặp phiền phức không đáng có.

Thứ hai là tầng một không tìm thấy phòng nào có thể ngủ, cái ý tưởng chín người ngủ chung trên một chiếc sô pha thật kỳ lạ.

Thực ra không phải bọn họ không thức được, chỉ là trong quá trình đánh giá game kinh dị, nếu như bọn họ để sức để thức thì còn sức đâu để đánh giá nữa.

Nhưng sau khi sờ mó qua loa, trên vách tường bên cạnh cầu thang không có công tắc đèn nào, anh lớn của đám sinh ba trông tương đối cao to, nửa người chìm hẳn vào trong bóng tối, nhưng vẫn không tìm được công tắc.

Đương nhiên chỉ có thể bỏ cuộc.

Hứa Cựu Đường đứng ở bên cạnh nhìn bọn họ chạy qua chạy lại khắp nơi, một đám người trông như mắc chứng sợ hãi bóng tối, cầu thang không có đèn mà cũng không dám đi lên.

Ngồi một mình chán quá, cậu liền nhớ ra mỗi người bọn họ có một cái ba lô, bên trong ba lô đều được trang bị những thứ dựa theo thiết lập nhân vật của bọn họ, Hứa Cựu Đường suy nghĩ về thân phận khách du lịch của mình, sau đó mở ba lô của mình ra.

Quả nhiên, bên trong ngoài mấy bộ quần áo để tắm rửa ra, dưới đáy ba lô còn có một chiếc đèn phim nằm lẳng lặng trong đó.

Hứa Cựu Đường đi lên trước vài bước rồi đưa đèn pin cho Trần Khản, nói với hắn.

"Cái này chắc giúp ích được anh đấy."

Trần Khản: "...."

Mọi người: "...."

Hắn nở nụ cười gượng với Hứa Cựu Đường, bởi vì sắc trời dần tối khiến hắn vội vã tìm cách lên lầu, nên quên mất thiết lập nhân vật lẫn trang bị cá nhân được cấp cho họ.

Có đèn pin, bọn họ lên được tầng hai thành công.

Người đi đầu là Trần Khản đang cầm đèn pin, Hứa Cựu Đường thong thả đi sau cùng.

Lúc bước đến chỗ gấp khúc cầu thang lầu hai, Hứa Cựu Đường như có suy nghĩ gì đó mà nhìn sang cửa lớn đang đóng chặt bên kia.

Hình như vừa nãy có người hay là thứ gì đó--

Đang nhìn chằm chằm bọn họ.

Trên vách tường cầu thang tầng hai, bọn họ tìm được công tắc, vừa nhấn một cái toàn bộ tầng hai sáng trưng.

"Aaaaaaaa!"

Giọng nữ chói tai vang lên từ tầng hai, Hứa Cựu Đường bị hấp dẫn sự chú ý, cậu hai ba bước chạy lên trên lầu, sau đó phát hiện đám người chen chúc ở trước cửa cầu thang.