Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

O Quen Rồi, A Không Nổi Nha!

Chương 9

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nhậm Dương im lặng một lúc, nhớ lại nơi khỉ ho cò gáy đó rồi mới chậm rãi nói: “Cũng tạm, nếu đi tuyến sao số 1 đến Đế Tinh thì khoảng mười mấy ngày thôi, chỉ cần mang đủ lương thực là chịu được. Cậu biết đấy, tuyến sao số 1 đúng là...”

Sắc mặt cậu có chút khó tả. Nếu không phải Cục Quản Lý Giao thông Vũ trụ Liên Tinh tịch thu phi thuyền riêng của cậu, có lẽ cả đời này Nhậm Dương sẽ không bao giờ có cơ hội nếm thử bữa tối trên tuyến sao số 1. Chỉ một bữa thôi đã để lại cho người từng tự nhận chỉ cần nuốt trôi là có thể bình tĩnh ăn mọi thứ như cậu một ấn tượng vô cùng sâu sắc.

Tư Viễn Phương: "……"

Nghe nhắc đến tuyến sao số 1, Tần Tửu Ca không nhịn được mà rùng mình, rõ ràng anh ta cũng biết đến sự kinh khủng của nơi này.

Đi đến Đế Tinh mất hơn mười ngày, Tư Viễn Phương tính toán lại khoảng cách và lộ trình, sau đó nhìn Nhậm Dương với biểu cảm khó tả, nghiêm túc hỏi: "Có phải cậu có tình cảm đặc biệt với Đại học Đế Đô không, ví dụ như đỗ vào đây là có thể kế thừa vài tỷ không?"

Hơn mười ngày đi đường, về nghỉ lễ chắc phải khóc mất. Gặp hè thì còn đỡ, mất khoảng nửa kỳ nghỉ thôi. Chứ gặp kỳ nghỉ đông, về nhà thăm gia đình xong phải quay lại trường ngay lập tức, chưa chắc không bị muộn học vài ngày. Có thể thấy cậu có một sự kiên trì không bình thường với Đại học Đế Đô.

“Bên chỗ chúng tôi chính sách cộng điểm khá cao, không đến học ở Đại học Đế Đô thì tiếc lắm, dù sao bằng cấp của các cậu ở Đế Tinh vẫn rất có giá trị.” Nhậm Dương nói một cách đầy ẩn ý.

Giá trị không cao sao được, thi bằng lái phi thuyền còn có chính sách ưu tiên. Nếu không phải vì phi thuyền riêng của Nhậm Dương mới mua chưa lâu, cậu đã không thèm đến đại học làm gì.

“Vậy phải cộng bao nhiêu điểm? Ít nhất cũng phải được mười điểm nhỉ?” Tư Viễn Phương tò mò hỏi. Anh rất muốn biết chính sách cộng điểm kiểu gì mà có thể khiến người ta từ bỏ kỳ nghỉ dài ngày để đến học ở Đế Đô.

Nhậm Dương im lặng một lúc, rồi ngẩng đầu nghiêm túc nói: “Hành tinh chúng tôi cộng điểm theo ngoại hình, mà ngoại hình của tôi cũng chỉ thuộc loại khá hơn bình thường một chút thôi, thực ra cũng không nhiều…tổng cộng được cộng khoảng 65 điểm.”

Tư Viễn Phương: “……”

Tần Tửu Ca: “……”

Tư Viễn Phương thừa nhận mình đang ghen tị đến phát hờn. Nhìn khuôn mặt rõ ràng đã được trang điểm của đối phương, anh lạnh lùng nói: “Cái này đâu phải cộng điểm, cái này mẹ nó chính là tặng điểm.” Nhưng mà nói thật, nếu có kiểu cộng điểm như vậy, chắc anh có thể đạt điểm tối đa.

Tần Tửu Ca gật đầu mạnh mẽ thể hiện sự đồng tình, ánh mắt hiện rõ sự ghen tị. Nếu thi đại học mà được cộng thêm 65 điểm, chỉ cần không có sự thay đổi lớn trong tổng điểm, thì chắc chắn trong 40 năm tới không ai có thể vượt qua mức điểm đáng sợ này.

Nhậm Dương nhìn hai người bạn cùng phòng với biểu cảm đầy bi thương, sau đó âm thầm thở dài trong lòng, không nỡ nói cho họ biết rằng dù đã cộng thêm 65 điểm thì điểm thi đại học của cậu vẫn còn cách khá xa điểm chuẩn của Đế Đô.

Cuối cùng, bất đắc dĩ, cậu phải nhờ La Dạ dùng quan hệ giúp đỡ, đăng ký vào một ngành nghe chẳng liên quan gì đến cậu – Dịch vụ và Quản Lý Hàng Không Vũ Trụ. Nói thật, ai đời đã có phi thuyền riêng mà còn phải đi làm tiếp viên hàng không, chẳng lẽ cậu phải tự lái phi thuyền mà còn phải mỉm cười nói "Chào mừng quý khách" với không khí à!

……Nhưng nói cho cùng, tất cả đều là lỗi của toán học. Nếu không có toán học, làm sao cậu lại rơi vào hoàn cảnh này chứ!

Nhậm Dương nghĩ đầy hận thù, nhìn vào cuốn sách toán màu xanh trên kệ sách của Tư Viễn Phương, biểu cảm dần trở nên dữ tợn.

……

“65 điểm à.” Tần Tửu Ca cứ thế ngẩn ngơ lẩm bẩm câu này suốt trước khi đi rửa mặt. Trên hành tinh này, nơi mà chỉ một điểm thi đại học cũng có thể đánh bại hàng chục nghìn người, thì 65 điểm có nghĩa là gì cơ chứ!
« Chương TrướcChương Tiếp »