Chương 1.2

Mỗi lần đều lớn chuyện, ẩu đả khắp nơi, phía hiệu trưởng cũng đã tìm nàng nói chuyện, cũng vô cùng khách khí đề suất cho nàng một vé đi du học, Tô Mạn tin tưởng nếu không phải trong nhà có bối cảnh, hơn nữa bản thân nàng tuy rằng chơi bời đến điên loạn, thành tích học tập vẫn luôn tốt, e là việc này sẽ không kết thúc đơn giản như vậy.

Ra nước ngoài du học, Tô Mạn cũng không ngại, dù sao nàng cũng muốn nếm thử… hương vị nam nhân ngoại quốc.

Ở nước ngoài ba năm, học tập càng nhiều càng lĩnh hội thêm được nhiều nam nhân của các quốc gia khác, đối với nàng mà nói quả thực tựa như thiên đường.

Ba năm du học kết thúc, Tô Mạn vẫn là lựa chọn về nước, rốt cuộc nàng vẫn thích ẩm thực nước nhà, cũng càng hoài niệm nam nhân hàm súc nội liễm, chẳng qua lúc này nàng đã tìm thấy một đạo lý, nếu muốn ăn được nhiều nam nhân, còn không muốn phải phụ trách, biện pháp tốt nhất chính là ——

Du lịch.

Thân thể cùng tâm hồn đều ở trên đường, gặp được đều là người xa lạ thoáng qua, sau một đêm xuân biến mất ở trong biển người, quả thực không cần bận tâm.

“Hành khách đến Côn Minh, hiện tại có thể đăng ký”

Từ trong hồi ức tỉnh lại, Tô Mạn cầm lấy hành lý, đi lên máy bay.

——————

Chuyến du lịch vừa mới bắt đầu được một lát, cũng chính là lúc tính dục của nàng thức tỉnh.

“Cô mau đổi chỗ với tôi, chúng tôi có bốn người là đi cùng nhau”

Bởi vì muốn hiểu thêm về nhu cầu của du khách, Tô Mạn chọn ngồi khoang phổ thông, máy bay của công ty du lịch này rất lớn, trung bình một dãy có tận 4 ghế ngồi , mà Tô Mạn vừa vặn ở ghê số 3. Lúc này nói chuyện cùng nàng là một nữ sinh ngồi ở đối diện lối đi nhỏ bên kia, nữ sinh ngồi bên cạnh bởi vì đang ở trong góc, bị che khuất.

Đối phương mặc một chiếc váy liền màu đỏ, hất cằm kiêu ngạo, bộ dạng này, tựa hồ việc đổi chỗ cho cô ta là việc Tô Mạn phải làm.

Bạn trai của cô ta, cũng chính là người ngồi ở bên cạnh Tô Mạn, nam sinh lập tức lôi kéo bạn gái, xin lỗi nhìn Tô Mạn: “bạn gái tôi không hiểu chuyện, cô đừng nóng giận…”

Hắn nói rồi chỉ vào hai người khác, cũng là một đôi tình nhân, nhà gái nhỏ xinh, nhà trai cao lớn.

“Chúng tôi có bốn người, chỗ trống trong toa cũng không còn nhiều nữa, phiền toái cô có thể hay không đổi với bạn gái tôi một chút…”

“A Hạo, anh sao lại nói em, là cô ta không biết chọn vị trí chứ, lý nào lại có người chen vào trong chúng ta như thế!”

“Tiểu Nhụy!”

Tô Mạn mỉm cười: “Không phiền toái”

Mắt thấy đối phương mỉm cười, nữ sinh kia cũng ngừng lại, nhìn bộ dáng thức thời của, Tô Mạn tiếp tục nói cho xong nửa câu sau:

“Bởi vì tôi không nghĩ muốn đổi!”