Chương 4

Khi Dương Văn bước vào cửa, hắn nghe thấy một âm thanh kỳ lạ, âm thanh của TV kèm theo tiếng rêи ɾỉ của một người phụ nữ, hắn nghĩ có lẽ đó là một đoạn phim thân mật của các nhân vật chính trên TV.

Khi hắn bước vào nhà, lập tức nhìn thấy một cô gái trẻ mặc áo ngủ hở nửa ngực.

Cô nằm trên ghế sofa, mặc váy ngủ hai dây, dây váy trượt xuống cánh tay, để lộ bộ ngực đầy đặn của mình, thậm chí hắn có thể nhìn thấy núʍ ѵú hồng nhạt trên ngực cô, đã đứng thẳng cứng rắn. Ngực cô rất to, hình dáng rất đẹp, nếu nắm trong tay cảm giác nhất định sẽ rất tốt.

Da cô rất trắng, nhưng khuôn mặt lại có vẻ hồng hào, đang khép mắt tận hưởng đam mê của mình, có lẽ không nhận ra sự hiện diện của hắn.

Đôi tay cô đặt dưới âʍ ɦộ, hai ngón tay đang thụt vào lỗ huyệt, hắn còn có thể nghe thấy âm thanh của d*m thủy khi đâm vào rút ra, ngón tay cô trượt ra khỏi lỗ, lại thụt vào lỗ, kéo ra những vệt nước nhờn sáng bóng, tay kia giữ lấy một món sεメ toy đang rung lên dưới hạ thể, cô phát ra tiếng rêи ɾỉ theo nhịp rung chuyển kia.

Vùиɠ ҡíи của cô rất sạch sẽ, không có chút lông nào, qυầи ɭóŧ ren treo trên đùi cô, hai chân của mở rộng, lòng bàn chân cong lên vì kɧoáı ©ảʍ, đôi chân cô thon dài thẳng tắp, thật sự rất muốn kéo cô mà quấn lên eo mình.

Dương Văn không thể phủ nhận rằng cô rất gợi cảm, khi nhìn thấy cô, hắn đã cương cứng, quần bị căng phồng lên, không thể chờ đợi sự giải phóng lâu hơn nữa.

Đây là một cô gái hoàn toàn phù hợp với loại hình thẩm mỹ của hắn, khuôn mặt cũng vậy, thân hình cũng vậy, thậm chí cả âm thanh hắn cũng rất thích.

Hắn đứng ở cửa vào, nhìn cô chăm chú, lý trí nói với hắn rằng mình nên tránh đi, nhưng hắn lại không thể rời mắt được.

Hắn nhìn cô đạt cực khoái, cơ thể run rẩy vì sự thăng hoa, thở hổn hển rồi mở mắt nhìn hắn.

Trần Tĩnh bỗng sững sờ, món đồ chơi của cô vẫn rung trong âm đ*o, ngón tay còn chưa rút ra, và người đàn ông trước mặt, dường như là bạn cùng phòng của cô.

Nếu không phải trong tình huống này, cô mà nhìn thấy một người đàn ông tuyệt vời như vậy, có lẽ sẽ lập tức nghĩ cách xin WeChat của hắn, dù sao thì hắn cũng rất cao ráo và đẹp trai, dáng người hoàn hảo, mặc vest lịch lãm, mang theo một phong cách của quý ông thành đạt.

Tuy nhiên, trong tình huống này, dù cho cô tự nghĩ mình đã trải qua nhiều chuyện, cô vẫn cảm thấy mình đang xấu hổ muốn chết, cô không thể nghĩ ra cách gì để giải thoát cho bản thân lúc này...

Sau cùng, cô bỏ chạy, nhanh chóng dọn đồ của mình rồi lao vào phòng ngủ, rầm một tiếng, đóng cửa lại.

Dương Văn chỉ nhìn cô vội vàng lấy đồ, chạy trở về phòng, không kịp kéo quần áo lại, khi chạy đi, bầu ngực còn lung lay nhún nhảy.

Hắn cười khẽ, hắn còn nghĩ chờ xem cô sẽ dùng cách gì để đối phó với mình lúc này, không ngờ cô lại trực tiếp không thèm đối phó.

Hắn đi vào phòng khách, tắt tivi và quay trở lại phòng mình.

Thân dưới của hắn vẫn cứng, hình ảnh trước đó quá mạnh mẽ, bây giờ trong đầu hắn toàn là hình dáng của cô, cứng đến phát đau, thật sự rất muốn xông tới, đâm thẳng vào người cô lúc nãy.

Nhưng lý trí đã ngăn hắn lại, cô gái này thực sự rất hợp khẩu vị hắn, chỉ là hiện tại bọn họ chỉ là bạn cùng thuê trọ, thấy cô tự sướиɠ mà không né tránh, hắn cũng có lỗi.

Hắn mở khóa quần, một côn th*t to lớn nhảy ra, hắn vuốt ve nó, tự hỏi liệu mình đã bao lâu không giải tỏa, mới có ham muốn mạnh mẽ như vậy…

Hắn nghĩ về hình dáng của cô, tiếng rêи ɾỉ của cô, bộ ngực của cô, cái lỗ bị đâm của cô, tưởng tượng rằng hắn đang đâm cô, ép cô xuống ghế sofa và thúc mạnh, cô rêи ɾỉ dưới người hắn, van xin hắn dừng lại và làm cho cô đi đến điểm cực khoái, bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ đậm đặc vào âm đ*o cô.

Trong trí tưởng tượng của mình, hắn cũng tự bắn ra.