Chương 2: Thông linh trấn nhỏ (2)

Vân Tự Bạch trước mắt tối sầm, mất đi ý thức.

Một phút sau, màn hình khôi phục bình thường, Vân Tự Bạch lại không thấy tung tích.

“Trước máy tính như thế nào lại không có ai? Vân Tự Bạch?” Lão sư nhíu mày: “Tôi đây là đang bị đùa giỡn??”



Vân Tự Bạch cảm giác mới vừa trải qua một giấc mộng ngắn ngủi lại đần độn, lúc mở mắt, trước mặt là một đường phố hoàn toàn xa lạ.

Trên trời có 2 đám mây mờ đang trôi, nhìn rất âm u. Kiến trúc bằng gỗ san sát nối tiếp nhau, cửa hàng treo mảnh hiệu chào đón đang phấp phới dưới gió, đường phố hai bên còn có một số người bán hàng rong nhỏ, chỉ là sự nhiệt tình khi rao hàng cũng không cao. Người đi đường ít ỏi, ăn mặc những bộ quần áo đơn giản, phảng phất có chút cảnh tượng thời dân quốc.

Từ dưới đất bằng cuốn lên một trận gió vừa lạnh lẽo vừa , Vân Tự Bạch vừa cúi đầu liền thấy, phát hiện quần áo trên người bị đổi thành một kiện quần áo màu xanh lơ, cổ tay áo thêu ám văn. Trên tay xách theo một cái rương gỗ, cảm giác rất nhẹ, không có trọng lượng gì mấy.

Di động vẫn còn không biến mất, hảo hảo mà nắm trong tay, chỉ là màn hình lại hiện không có tín hiệu, thời gian phía trên đình trệ bất động.

Nơi này là chỗ nào? Hắn rõ ràng đang ở nhà trong tiết học, như thế nào lại đột nhiên xuất hiện ở chỗ này?

Nơi này chân thật đến mức không giống cảnh trong mơ, Vân Tự Bạch muốn biết rõ ràng tình trạng hiện tại, tạm thời áp xuống nghi vấn, đi đến một quán điểm tâm đằng trước, cùng với lão bản nương mở lời: “Lão bản nương, cho hỏi chổ này là địa phương nào?”

Vân Tự Bạch vóc dáng rất cao, cốt cách cùng tướng mạo phập phồng tươi tốt, một đôi mắt phượng đạm mạc và cả khuôn mặt cách điệu. Hắn trời sinh có một giọng nói rất hay, không cần cố tình lôi kéo làm quen, cũng làm cho người khác sinh ra hảo cảm.

Lão bản nương đánh giá hắn vài lần, ánh mắt hiền lành ngừng trên chiếc rương gỗ hắn dẫn theo, thanh âm so với khi rao hàng nhẹ đi một chút: “Tiểu ca là từ nơi khác tới sao? Nơi này là Hoạt Tỉnh trấn.”

Lão bản nương vừa dứt lời, Vân Tự Bạch trong đầu trống rỗng xuất hiện một cái không có phập phồng điện tử nhắc nhở âm:

[ Người chơi “Bá Bá” đã kích phát ra nhiệm vụ mới: Thông linh trấn nhỏ. ]

Vân Tự Bạch thình lình nghe được thanh âm này, còn tưởng rằng gặp ảo giác.

Âm thanh nhắc nhở tạm dừng hai giây, lại tiếp tục nói:

[ Nhiệm vụ dành cho người mới yêu cầu: Ở thông linh trấn nhỏ sống sót trong bảy ngày. Khi nhiệm vụ hoàn thành, sẽ chính thức đạt được tư cách đăng ký ‘ Đào Sinh Du Hí ’ ]

[Bối cảnh thông linh trấn nhỏ: trấn Hoạt Tỉnh là một địa phương có phong cảnh rất đẹp, người dân trong trấn sinh hoạt mỹ mãn, thẳng đến ngày nọ, mọi người phát hiện cái giếng trong trấn đột nhiên xuất hiện khối thi thể của một người phụ nữ đã bị lột sạch da trên người, máu tươi nhiễm đỏ nước giếng, trấn nhỏ từ đó không còn yên bình……]