Quyển 2 - Chương 4-2: Kế hoạch thất bại

Văn Ngọc Thư đã ở nhà họ Nhiễm trong một thời gian dài, trong lòng Liễu Nhiễm Nhiễm càng không yên, cô nghĩ ra vô số cách để ổn định tình hình, vốn dĩ cô muốn bắt Văn Ngọc Thư ở bên ngoài, tra tấn thân thể cậu rồi xử lý cậu, dù sao cái nghề vệ sĩ này cũng như là một mũi đao dính máu vậy.

Nhưng cậu mỗi bước đều theo sát Liễu Cầm, Liễu Nhiễm Nhiễm không còn cách nào khác, bất ngờ để cậu bị tai nạn cũng không ổn lằm, cô phải cố ý nói rằng cô không thích vệ sĩ ở nhà trong bữa tiệc của các phú nhị đại. Quả nhiên có một vài phú nhị đại nói với có rằng có một số cách hay xảo quyệt, ví dụ có thể nói cậu khiến cô ngứa mắt hoặc có thể bày một kế gì đó, cô lập tức tỏ ra thích thú, rồi quảng cáo cho người trong hộp để lừa nhau, sau lưng lại ngấm ngầm thêm thuốc kí©ɧ ɖụ© sau lưng tên ngốc phú nhị đại.

Khi có cơ hội, cô gọi Văn Ngọc Thư đến, cho cậu uống thuốc kí©ɧ ɖụ©, khi cậu bắt đầu lộ ra vẻ mặt khó coi thì cô ta giả vờ sợ hãi hét lên, Văn Ngọc Thư lập tức nhận ra là có vấn đề, để tránh bị nghi ngờ, nếu bây giờ cậu nhất định phải lập tức chạy ra khỏi phòng cô thì sẽ bị vệ sĩ ngoài cửa bắn chết.

Vệ sĩ có thể nói là do cậu muốn giở trò đồϊ ҍạϊ cưỡиɠ ɧϊếp cô chủ do cậu đã lỡ cứng lên. Mặc dù chắc chắn sẽ phát hiện ra ai đó đánh thuốc Văn Ngọc Thư, nhưng Liễu Nhiễm Nhiễm đã chuẩn bị sẵn tên phú nhị đại ngu ngốc kia để làm hình nhân thế mạng rồi.

Cô vừa không thích vẻ ngoài lạnh lùng của đội trưởng đội vệ sĩ, vừa muốn coi cậu như trò cười, ai biết tên phú nhị đại kia lại cho cô một thứ có trộn với thuốc kí©ɧ ɖụ© để Văn Ngọc Thư chết một cách vô tội như vậy.

Nhưng cậu phải chết đi thì Liễu Nhiễm Nhiễm mới có thể cảm thấy nhẹ nhõm được.

Phải nói kế hoạch này hầu như sẽ không xảy ra bất kỳ sai sót gì, nguyên chủ là người rất trung thành với nhà họ Liễu, lòng trung thành này bao gồm cả việc trung thành với Liễu Nhiễm Nhiễm, cho nên không thể từ chối yêu cầu của cô, cũng vì thế mà Văn Ngọc Thư không thể từ chối được, còn tên phú nhị đại kia nổi tiếng trong giới là thích ăn chơi, nếu không Liễu Nhiễm Nhiễm cũng không nghĩ ra cái cách cho anh ta làm vật thế mạng, chưa nói đến những người khác, bản thân anh ta cũng cảm thấy mình vô tình bỏ vào thứ gì đó cho Liễu Nhiễm Nhiễm mới gây ra chuyện rắc rối này.

Nhưng Văn Ngọc Thư có kỹ năng của hệ thống, lại sử dụng “sự kiện đặc biệt” khi biết vệ sĩ của nữ chính tới tìm mình, điều này khiến Võ Oanh mới vừa nhìn thấy cậu bị vệ sĩ của cô chủ đưa đi đã chạy đi báo cáo với Liễu Cầm.

Liễu Cầm nhìn Văn Ngọc Thư.

Khuôn mặt luôn lạnh lùng vô cảm của thiếu niên có chút đỏ ửng hiếm thấy, đôi môi cũng ửng hồng, ngay cả hương thơm cơ thể trong trẻo lạnh lùng cũng trở nên lưu luyến, có một cỗ khí chất khó nói nên lời tỏa ra khắp cơ thể cậu, hơi thở nóng rực, giọng nói lạnh lùng khàn khàn, tràn đầy kiềm chế:

“Cậu chủ, tôi gặp chút vấn đề nên muốn tránh mặt một chút.”

Liễu Cầm thu hồi ánh mắt, đã hiểu được hai ba phần, anh nói: “Ừm, anh đi đi.”

Sau khi vệ sĩ loạng choạng bước đi, anh nhìn Liễu Nhiễm Nhiễm đang chết lặng trong phòng , tặc lưỡi không vui nói:

“Liễu Nhiễm Nhiễm, chị ầm ĩ cái gì vậy?”

Khoảnh khắc nhìn thấy Liễu Cầm, Liễu Nhiễm Nhiễm biết kế hoạch của mình đã thất bại, đương nhiên không thể nói rằng cô đã chuốc thuốc kí©ɧ ɖụ© cho Văn Ngọc Thư rồi nhân cơ hội đó làm ầm lên để Văn Ngọc Thư bị bắn chết được, cô không cam tâm, đã chuẩn bị trước một tên phú nhị đại để thoái thác trách nhiệm là do tên phú nhị đại đó là người đã cố ý chuốc thuốc kí©ɧ ɖụ© cho cô nhưng không may vệ sĩ lại là người bị dính thuốc.

Kết quả không có gì đáng ngạc nhiên, mặc kệ Liễu Cầm có tin cô hay không, cô vẫn bị mắng một trận, đồng thời anh bắt cô ở nhà để tỉnh táo lại, không cho cô giao du với đám phú nhị đại đó nữa.

Liễu Nhiễm Nhiễm uất ức đến mức bật khóc.

Liễu Cầm tức giận, rời khỏi phòng Liễu Nhiễm Nhiễm.

Liễu Nhiễm Nhiễm đến ở nhà bọn họ đã lâu, nhưng lúc đó ba của anh đang ở độ tuổi trung niên, trong lòng chỉ có sự nghiệp, anh thì cũng phải đi học cho nên số lần họ gặp nhau trong cả năm đếm trên đầu ngón tay. Trước đây anh chỉ nghĩ rằng Liễu Nhiễm Nhiễm kiêu ngạo, nhưng không ngờ, cô lại chơi bời rồi sinh ra mấy cái thói hư tật xấu.

Cuối cùng chuyện này là do lỗi của chị gái anh gây ra cho nên Liễu Cầm quyết định đến gặp Văn Ngọc Thư.



Để tiện việc bảo vệ anh nên phòng của Văn Ngọc Thư sát ở bên cạnh phòng anh, cửa phòng đó cách âm không tốt lắm, Liễu Cầm bước đến lầu ba, vừa đẩy cửa phòng bên cạnh ra thì một tiếng rêи ɾỉ nghẹn ngào truyền ra bên ngoài.