Chương 16: Trấn Anh Hùng (16) - Cái chết của một người chơi khác

Tưởng Anh nhanh chóng nhắn lại một tin.

A:【Tình hình thế nào rồi, còn gửi tin nhắn được không.】

Cậu cứ tưởng ‘Mệnh Ta Do Ta’ đã đắp chiếu, bởi người kia đâu biết làm gì đâu.

Nhưng giây tiếp theo, cậu lại nhận được một tin nhắn mới.

Mệnh Ta Do Ta:【Được, tôi trốn trong tủ quần áo rồi. Đại lão, qua cứu tôi được không, tôi cho luôn ông khẩu súng.】

A:【Gửi địa chỉ nhà qua đây.】

Nhận được địa chỉ, Tưởng Anh lấy bản đồ ra xác định vị trí sơ bộ. Khoảng cách giữa hai người không xa, đi bộ mất tầm 30 phút.

Cậu không có thiện cảm với ‘Mệnh Ta Do Ta’, thậm chí phải nói là cực ghét.

Nhưng cậu cảm thấy người này còn có ích, nếu cứu được cậu sẽ giúp một tay, không cứu được thì chờ y chết, cậu qua lượm trang bị.

Tưởng Anh không định đi ngay, bởi giờ cậu chỉ còn 10 phát đạn. Nếu tình hình vượt quá khả năng cho phép, cậu đi chính là xách đầu qua tặng.

Cậu hỏi ‘Mệnh Ta Do Ta’ tình hình bên đó thế nào, quái vật trông ra sao, nó tấn công bằng cái gì.

‘Mệnh Ta Do Ta’ im lặng vài giây, sau đó gọi video cho cậu.

Tưởng Anh kinh ngạc nhìn di động.

Sao phần mềm của cậu không có chức năng này?

Vừa ấn nút trả lời, tiếng hít thở khẩn trương đầy áp lực của một người đàn ông từ trong loa vọng ra.

‘Mệnh Ta Do Ta’ trốn trong tủ quần áo, cửa sổ video chỉ một màu đen thui, không nhìn thấy gì cả.

Tưởng Anh kéo nhỏ cửa sổ video, đánh câu hỏi của mình vào khung nhập.

A:【Chức năng gọi video nằm ở đâu thế?】

Mệnh Ta Do Ta:【Ngay dưới khung nhập vào ấy.】

A:【Phần mềm của ông tên gì, icon nó trông thế nào?】

Mệnh Ta Do Ta:【Nền trắng, phía trên có hai chữ ‘Quang Minh’ màu vàng, tên app là ‘Đại Sảnh Liên Minh’】

Tưởng Anh sửng sốt.

Tên app của cậu giống ‘Mệnh Ta Do Ta’. Nhưng icon của cậu là nền đen, hai chữ ‘Tương Lai’ viết tay là màu đen viền vàng.

Tưởng Anh đột nhiên nhớ tới, lúc trước khi cùng dắt Xiên Xiên đi dạo trong công viên, ‘Mệnh Ta Do Ta’ có nói với cậu.

Y nói bắt đầu trò chơi mình không lựa chọn trợ thủ, mà là quay đĩa chọn đồ.

Người chơi dùng phiên bản phần mềm khác nhau, chức năng bên trong cũng không giống, thậm chí quà người mới cũng khác luôn .

Tưởng Anh rời khỏi khu trò chuyện riêng, nhìn vào khu vực trò chuyện công cộng.

Ở đó trừ kênh Lân Cận, còn có kênh Thế Giới, Trận Doanh và Đội Ngũ.

Chữ trên icon, hẳn là tương ứng với trận doanh của người chơi.

Cậu thuộc về phe có tên là ‘Tương Lai’, còn ‘Mệnh Ta Do Ta’ thuộc về phe ‘Quang Minh’.

Tưởng Anh chưa kịp nghĩ ngợi nhiều hơn, trong video đã chợt vang lên tiếng mèo kêu nũng nịu.

Miao ——

Cùng lúc đó, ‘Mệnh Ta Do Ta’ xoay camera. Y đẩy cửa tủ ra một khe nho nhỏ, đem camera sau của điện thoại nhắm vào khe hở để quay cảnh bên ngoài.

Theo hình ảnh thay đổi, Tưởng Anh rốt cuộc thấy rõ cảnh tượng bên kia.

Ánh đèn vàng chiếu sáng chiếc giường đôi trong căn phòng nhỏ, một NPC nữ bị dây thừng thắt cổ ngã xuống giường.

Mắt cô ta lồi ra, khuôn mặt đầy hoảng sợ, hai tay cô bị dây thừng cột lại, trên người còn rải rác một vài vết thương.

Đó là dấu vết ‘Mệnh Ta Do Ta’ lưu lại khi hỏi cung.

Tiếng mèo kêu lại lần nữa vang lên.

Khăn trải giường rũ xuống đột nhiên khẽ đong đưa, một chú mèo đốm ló đầu ra khỏi tấm trải giường.

Nó nghiêng nghiêng đầu nhỏ, mở to đôi mắt hồn nhiên vô tội, miệng phát ra tiếng ‘miao miao’.

Nghe vừa mềm mại vừa đáng yêu.

Không lâu sau, lại một đầu mèo khác chui ra từ góc giường, nó là một con mèo Ragdoll.

Chiếc đầu nhỏ xoay qua xoay lại, đôi tai linh hoạt đong đưa mấy cái, sau đó nhìn về phía xác chết trên giường.

Miao ——

Càng ngày phòng ngủ càng vang tiếng mèo kêu.

Khắp căn phòng đâu đâu cũng thấy đầu mèo, chẳng khác gì thiên đường của đám sen mèo cả.

Nhưng giây tiếp theo, con mèo đốm xuất hiện đầu tiên, kêu meo meo bò ra khỏi gầm giường.

Theo cử động của mèo đốm, khuôn mặt bình tĩnh của Tưởng Anh dần trở nên kinh ngạc.

Bên dưới đầu mèo to bằng bàn tay, là chiếc cổ thô tráng của một người đàn ông. Xuống nữa, là thân thể nam tính đầy vạm vỡ.

Nó và mấy người mặc đồ thú bông ở các công viên giải trí, hoàn toàn khác nhau.

Quái vật này có tỉ lệ cơ thể không cân xứng, nó như một người bị chém bay đầu, sau đó lấy đầu mèo khâu vào cổ vậy.

Mỗi lần chiếc đầu mèo nhỏ xinh cử động, đều giống như muốn lăn ầm xuống đất.

Mèo đốm dùng tay chân bò như nhện, nó chui ra khỏi gầm giường, ngồi ở mép giường bắt đầu liếʍ tay.

Bởi vì đầu nhỏ mình to, nhiều chỗ nó không liếʍ tới được. Nó cố gắng vươn dài cổ trong tiếng xương kêu răng rắc, vặn người như muốn vặn bung các khớp xương của mình ra.

Tưởng Anh nhắm mắt lại.

Cậu chợt nhớ tới trước khi vào Ải, trò chơi cho cậu mấy lựa chọn về trợ thủ.

Trong đó có một trợ thủ, chính là ‘một chú mèo nhỏ đáng yêu’.

Nếu cậu chọn mèo con thay vì Tần Hoắc, có khi nào cậu cũng nhận được một con quái vật đầu mèo như thế kia?

Liếʍ người xong, mèo đốm nhanh nhẹn bò lên giường, há miệng gặm thi thể trên đó.

Đám mèo nằm ở khắp phòng, cũng chen chúc bò qua.

Tiếng kêu miao miao xen lẫn trong tiếng da thịt bị cắn xé, ai nghe cũng phải ớn lạnh sống lưng.

Thịt ít mèo nhiều, đám quái vật bắt đầu vì ăn chia không đều mà quay sang cấu xé lẫn nhau.

Chúng giương vuốt cào nhau, nhưng tay người không bén như vuốt mèo, các đòn đánh hầu như đều vô hiệu.

Sau đó một con quái vật đầu mèo thông minh nghĩ đến việc dùng răng.

Quái vật kia há miệng cắn đứt một ngón tay của quái vật khác, sau đó đè vai, cắn xé ngực đối thủ .

Thấy con kia tắt thở ngay tại chỗ, quái vật lập tức nằm bò lên thi thể đồng bạn, cắn nuốt máu thịt nó. Không lâu sau, bộ ngực của đồng bạn kia đã bị gặm nuốt sạch sẽ.

Tưởng Anh nghe như có tiếng ói, là do ‘Mệnh Ta Do Ta’ trốn trong tủ phát ra.

Âm thanh nhỏ bé kia nhân loại khó có thể nghe được, thậm chí Tưởng Anh còn tưởng mình nghe nhầm.

Nhưng cũng âm thanh đó, mèo có thể dễ dàng nghe thấy.

Mèo đốm đang ăn xác, đột nhiên quay đầu.

Nó liếʍ vết máu trên khóe miệng, dùng cả tay chân bò xuống giường. Đầu mèo nhỏ xinh ngẩng lên, ngửi ngửi hướng tủ quần áo.

Tiếp đó nó hé miệng, phát ra một tiếng mèo kêu chói tai.

Đám mèo khác như nhận được mệnh lệnh, tập thể quay đầu. Từng đôi mắt mèo nhìn đăm đăm vào tủ quần áo, trong mắt ánh lên sự hưng phấn.

Tưởng Anh lặng lẽ đem camera của mình đổi thành camera sau rồi đặt nó xuống giường, đảm bảo nó sẽ không quay được bất cứ hình ảnh nào của cậu. Đồng thời khẽ bịt miệng Tần Hoắc, tránh cậu nhóc phát ra tiếng động.

Tiếng ván cửa bị cào truyền ra từ điện thoại, nghe đến rùng mình.

Bị quái vật vây quanh, ‘Mệnh Ta Do Ta’ không kiềm chế được nỗi sợ trong lòng nữa, kinh hãi thét lên.

Y lấy đạo cụ đặc thù của mình ra, dùng súng ngắn có đạn vô tận bắn đùng đùng vào ván cửa.

Di động đã sớm bị y hất sấp mặt xuống dưới, từ camera sau chỉ nhìn thấy chóp tủ mà thôi.

Tưởng Anh không thấy được cảnh tượng bên ngoài tủ quần áo, nhưng có thể thấy bàn tay đang run rẩy của y.

Cậu chỉ nhìn qua là có thể khẳng định, trước giờ ‘Mệnh Ta Do Ta’ chưa từng tiếp xúc với súng ống. Động tác cầm súng sai khiến đạn y bắn ra không chính xác được.

Y chống cự trong tuyệt vọng, nhưng vô dụng.

Cửa tủ nhanh chóng bị quái vật mở ra, bốn năm cánh tay dính máu đồng thời chộp lấy ‘Mệnh Ta Do Ta’.

Y nắm lấy cửa tủ liều mạng giãy giụa nhưng vẫn bị lôi ra ngoài, chỉ nửa thân trên còn nằm trong ngăn tủ.

Y cố nhìn di động, nói lên lời cầu xin sau cuối: “Cứu tôi, cứu tôi với!”

Tưởng Anh không cứu được y.

Chờ cậu chạy tới nơi, mộ y cỏ đã cao ba mét.

Răng rắc răng rắc ——

Video vang lên tiếng xương cốt gãy vụn, cùng tiếng kêu thảm thiết của người thanh niên ấy.

Tưởng Anh che tai Tần Hoắc, rũ mắt lắng nghe hết thảy. Cảm xúc trong cậu trở nên vô cùng phức tạp.

Năm phút sau, tất cả mọi âm thanh đều biến mất.

Mấy đầu mèo nhuốm máu thò vào trong ngăn tủ, tò mò nhìn di động rơi ở dưới đáy.

Tưởng Anh ngừng thở, không phát ra một tiếng động dù là nhỏ nhất.

Cũng may đám quái vật kia không quá thông minh, nhanh chóng mất đi hứng thú với di động.

Khoảng khắc mèo đốm vừa quay người đi, Tưởng Anh nhìn thấy phần lưng gần bả vai của nó, có một chữ cái màu đen, là【C】.

————

Đêm nay Tưởng Anh vốn định làm một giấc ngủ ngon, nhưng sau chuyện này, cậu cũng chẳng dám ngủ nữa.

Cậu không biết vì sao đám quái vật đó lại đến tìm ‘Mệnh Ta Do Ta’, cũng không chắc tiếp theo có đến lượt mình hay không.

‘Mệnh Ta Do Ta’ chết, khiến cậu càng trở nên thận trọng.

Kết thúc cuộc gọi video, Tưởng Anh ôm bé trai vào phòng khách, dựa vào sô pha nhắm mắt nghỉ ngơi.

Cậu vẫn luôn chú ý đến động tĩnh bên ngoài, chỉ cần gió thổi cỏ lay một tí, sẽ lập tức cảnh giác nhìn cửa chống trộm.

Đã ba ngày ba đêm Tưởng Anh không chợp mắt, mỏi mệt ăn mòn cơ thể cậu, cậu không ngừng xoa bóp giữa trán, cố bắt mình tỉnh táo.

Cũng lúc này, bé trai đang lặng lẽ rúc trong lòng cậu, đột nhiên mở mắt.

Nó ngẩng đầu hỏi Tưởng Anh: “Anh mệt lắm à? Anh ngủ đi, em gác đêm cho.”

Tưởng Anh cúi đầu nhìn nó, trên môi mang theo một nụ cười, “Thật ngoan, nhưng anh không mệt, em……”

Cậu chưa dứt lời, cơn buồn ngủ mãnh liệt bỗng từ đâu ập tới.

Tưởng Anh cắn đầu lưỡi, nhưng đau đớn không xua đi cơn buồn ngủ, ngược lại càng khiến mí mắt của cậu nặng nề hơn.

Ý thức dần mơ hồ, cuối cùng, cậu nhắm mắt rơi xuống trên sô pha.

Một cánh tay cường tráng nhợt nhạt, vững vàng đỡ lấy thân thể cậu, đem cậu nhẹ nhàng đặt xuống.

Đứa bé non nớt bên cạnh cậu, không biết từ bao giờ đã biến thành một người đàn ông cao lớn.

Lớp vảy rắn phủ đầy trên làn da anh ta dần biến mất. Đôi mắt rắn vàng kim cũng dần dần biến thành màu tro đen.

Chờ hoàn toàn biến thành nhân loại, Tần Hoắc mới chống tay trên sô pha, cúi người tò mò nhìn Tưởng Anh.

Từ nhỏ anh đã bị nhốt trong phòng thí nghiệm, đám người ở đó sợ anh thật sự trở thành một quái vật, luôn cho anh xem những bộ phim tràn đầy ánh sáng và sự tích cực, giúp anh xây dựng một tam quan thẳng tắp.

Mục đính là tránh anh đột nhiên biếи ŧɦái, gϊếŧ hết toàn bộ nhân viên thực nghiệm.

Đây là một thủ đoạn khống chế vật thí nghiệm của bọn họ.

Những bộ phim đó là một trong những thứ ít ỏi còn sót lại sau thảm họa, trong mắt Tần Hoắc, thế giới chân thật bên ngoài Ải và phòng thí nghiệm, là tốt đẹp và ấm áp, là nơi anh luôn muốn đến xem.

Nhưng nếu đó là sự thật, vậy tại sao Tưởng Anh sống ở thế giới bên ngoài, lại lớn lên thành một người như thế.