Quyển 1 - Chương 2-2: Nhờ hàng xóm sửa ống nước

Mới vừa tiến vào trò chơi vốn đã mới lạ, nhất cử nhất động đều bại lộ trước mắt người khác khiến Lạc Tuyết Tẫn cảm thấy vừa xấu hổ lại vừa biệt nữu, như vậy cậu sẽ không thể bình tĩnh mà làm nhiệm vụ được, chờ cậu quen thuộc với phó bản một chút mới bắt đầu phát sóng thì tốt hơn.

Trước mắt không có chuyện khác, cũng không có tin tức khác hữu dụng, tất cả manh mối đều cần người chơi tự mình thăm dò. Đầu tiên, Lạc Tuyết Tẫn đi một vòng chỗ ở của mình một phen, định từ những thứ này này để tìm hiểu về nhân vật, nói không chừng bên trong liền có giấu tin tức mấu chốt.

Ngoài trừ phòng ngủ của Mạnh Diệc đã bị khóa, cậu đã xem tất cả các phòng cẩn thận một lần, cuối cùng cũng không tìm được manh mối nào đặc biệt hữu dụng. Lạc Tuyết Tẫn có chút mất mát, đem một đống đồ chơi tình thú đa dạng phồn đa từ trong tủ đầu giường của mình nhét xuống gầm giường, sau đó ngồi lên giường mở di động ra xem.

Lạc Tuyết Tẫn một lời khó nói hết mà xem qua album chứa đầy các loại ảnh cùng phim cấm, nghĩ nghĩ đành mở thử phần mềm nhắn tin ra xem thử.

Từ số lượng bạn tốt thưa thớt là có thể nhìn ra, nhân vật bà xã này quả thật từ nhỏ đã bị người nhà trông giữ cực kỳ nghiêm khắc, ngay cả kết bạn cũng đều bị khống chế chặt chẽ, ngay cả bạn thân cũng không có.

Mà nhìn khung chat có biệt danh “Mạnh không được” kia, thấy ban đầu “mình” vẫn tích cực nói chuyện phiếm cùng Mạnh Diệc, sẽ nói buổi sáng/ tối vui vẻ hoặc chủ động tìm đề tài, nhưng sau đó, tâm ý liền nguội lạnh, mấy tin nhắn ít ỏi đều là nói những cần thiết, tin nhắn cuối cùng còn dừng lại ở bảy ngày trước, Mạnh Diệc lạnh nhạt chỉ bỏ một câu “Tôi đi công tác, ngày về chưa rõ”, ngoài ra thì không còn dặn dò gì khác, mà cậu cũng chỉ nhắn lại một câu “ừ”.

Lạc Tuyết Tẫn nhìn chữ “ừ” này liền biết đây là đang giận dỗi, hẳn là ở trong đàn thu được thông tri mới hồi phục con số, xuất hiện ở cùng trượng phu “Mạnh không được” nói chuyện phiếm trung, còn có điểm buồn cười.

Cả ngày bận rộn xem xét mọi thứ, phải đến khi bụng cậu sôi lên ùng ục, cậu mới phát hiện bây giờ đã là 8 giờ tối, Lạc Tuyết Tẫn tìm được một ít mì sợi ở trong phòng bếp, rồi cho thêm trứng gà, tùy tiện nấu bát mì canh suông lấp đầy bụng.

Rửa bát xong, cậu ra ban công nhìn nhìn phong cảnh bên ngoài.

Khắp nơi đều hoà bình yên lặng, một chút cũng không giống một phó bản khủng bố, làm Lạc Tuyết Tẫn không cảm thấy một chút nguy cơ nào, nhưng cậu cũng không dám ra ngoài vào buổi tối, thảnh thơi thay mà thổi không khí hội nghị, khi cậu đang định tắm rửa rồi đi ngủ, chuẩn bị tinh thần đầy đủ để ngày mai tiếp tục tìm manh mối.

Khi cậu đi ra khỏi phòng tắm, trong đầu bỗng vang lên một tiếng.

【 Xuất hiện nhiệm vụ chi nhánh! 】

Trong lòng Lạc Tuyết Tẫn lập tức nhắc tới cổ họng, buổi tối đột nhiên lại có nhiệm vụ chi nhánh, không phải là muốn cậu ra cửa thám hiểm sao? Đây không phải là hành vi tự tìm đường chết trong phim kinh dị sao?!

【 Để đảm bảo thiết lập nhân vật, trong vòng 1 giờ, hãy lấy lý do ống nước bị hỏng rồi đi tìm hàng xóm nhờ sửa chữa.】

【 Nhiệm vụ thành công, nhận được tối đa là 100 điểm, từ bỏ nhiệm vụ hoặc thất bại trừ 200 điểm.】

“……..”

Lạc Tuyết Tẫn đọc lại nội dung nhiệm vụ ba lần, trái tim chậm rãi trở lại chỗ cũ. Tuy rằng nhiệm vụ này làm cậu cảm thấy thẹn, nhưng so với việc mình phải ra ngoài thám hiểm thì tốt hơn nhiều rồi, hơn nữa, cậu cũng không có điểm để bị trừ nữa.

Lạc Tuyết Tẫn đem tầm mắt dừng ở trong ống nước trong phòng tắm, bắt đầu cố làm hỏng nó. Cậu tìm một chiếc cờ lê vặn ốc nối ở ống nước ra, sua khi mở ra chỗ tiếp nối các đầu ống, bọt nước bắn mạnh ra còn hơn so với tưởng tượng của cậu, nước phun làm cả người cậu ướt sũng, ngay cả quần áo cậu cũng lộng ướt.

Khi cậu đang định đi thay quần áo, hệ thống lại nói: “Cởϊ qυầи ra, rồi cứ thế mà đi.”

Lạc Tuyết Tẫn vắt nước trên vạt áo ra, hỏi: “…… Ướt như này mà cũng để sao?”

“Bên trên đã nói rằng nếu cậu thể hiện được tốt thì sẽ được nhiều điểm hơn, càng đúng thiết lập nhân vật càng dễ kiếm điểm, có thể lấy được 100 thì cố lấy 100, bây giờ cậu không có điểm để bị trừ nếu nhiệm vụ thất bại đâu.” Hệ thống vẫn chưa từ bỏ ý định, lại khuyên Lạc Tuyết Tẫn, “Lúc làm nhiệm vụ mà còn phát sóng trực tiếp nữa thì càng dễ dàng thu hút người xem, chuyện này với chúng ta đều có chỗ lợi.”

Lạc Tuyết Tẫn bị hệ thống lẩm bẩm đến nỗi lỗ tai đóng kén, nhưng hệ thống nói cũng không sai, bọn họ bây giờ là ngựa cùng một thuyền rồi, dù sao cũng phải làm, không bằng làm cho có lợi nhất.

Lạc Tuyết Tẫn thở dài: “Vậy nghe theo cậu đi.”