Chương 2: Hải thiên thịnh diên thượng bị dạy dỗ phì mông ( H nhẹ )

“Không sao cả, hệ thống gắn liền với linh hồn của ký chủ, chúng ta có chung lợi ích, ta sẽ không hại ngươi,” trong đầu Tô Kỳ truyền đến âm thanh máy móc của hệ thống, nếu cậu không nghe lầm, thì cái âm thanh kia giống như mang theo chút bất đắc dĩ, “Theo như dò xét của ta, anh trai của ký chủ tối này sẽ tham gia một buổi yến tiệc theo kiểu hải thiên thịnh diên, cũng chính là bữa tiệc vận động tập thể.”

“Sau đó, ngay lúc bọn họ chơi mệt thì ta liền tham gia?” Mắt Tô Kỳ sáng lên, nghĩ nghĩ cũng cảm thấy ý kiến này không tồi, nói thật, như vậy còn hơn việc mỗi ngày cậu phải nghe đông công sống, tuy rằng chuyện này lúc mới nghe thì có vẻ kí©h thí©ɧ nhưng nghe nhiều thì tất cả kí©h thí©ɧ đều biến mất, thời điểm tự high, cậu phát hiện, thế mà cậu có điểm chán ghét.

Mỗi ngày đều là ân ân a a, rồi dùng những loại da^ʍ ngôn uế ngữ, lỗ tai cậu đều nghe đến chai rồi, hơn nữa thân thể cậu còn chưa trải qua cải tạo của hệ thống, cậu chẳng những không cơ khát như trong tiểu thuyết, mà còn có xu hướng lãnh đạm, ví dụ như khi tự sướиɠ đạo cụ hàng ngày càng lúc càng đơn giản, lại như, khi cậu xem GV càng ngày càng không có cảm xúc……

Đủ loại dấu hiệu xuất hiện, nhưng Tô Kỳ lại không chủ động xuất kích, cho nên cậu đành phải ngậm tϊиɧ ɖϊ©h͙ 24/24 cho tới khi hệ thống kích hoạt, cả người ngâm trong tϊиɧ ɖϊ©h͙, lúc nào cũng phải cong eo nhận tϊиɧ ɖϊ©h͙, súc ruột liên tục. Cho nên ngoài miệng Tô Kỳ nói không muốn, nhưng trên thực tế nếu không phải nguy hiểm đến tính mạng cậu cũng không làm ra loại hạ sách này, Tô kỳ nguyện ý làm cùng nam nhân a.

“Ân, mục tiêu ta định ra cho ngươi chính là họ Liễu.” trước mắt Tô Kỳ xuất hiện mô hình 3D của Liễu Bạch, đầṳ ѵú phấn phấn nộn nộn, tiểu huyệt hồng nộn chưa được khai phá, hơi thở mang theo mị hoặc, hệ thống cường điệu chỉ cho cậu những điểm gợi cảm trên người Liễu Bạch, đầṳ ѵú, xương cụt, mông thịt……

“Ngọa tào, dươиɠ ѵậŧ này còn to hơn so với dươиɠ ѵậŧ của tga, rõ ràng là thụ mà,” Tô Kỳ nhìn dươиɠ ѵậŧ Liễu Bạch so ra vẫn kém dươиɠ ѵậŧ của anh cậu, nhưng dươиɠ ѵậŧ kia so với dươиɠ ѵậŧ của mình vẫn lớn hơn, cậu cảm thấy cả người đều không khỏe, “Từ từ, ngươi muốn ta đi tìm Liễu Bạch??? Hệ thống, ngươi có lầm hay không, Liễu Bạch giống với ta, đều là bị người ta đè.”

“Ký chủ, lựa chọn Liễu Bạch có hai nguyên nhân, một là, tối nay Liễu Bạch cũng tham gia yến hội, địa vị của cậu ta có chút mẫn cảm, như vậy việc ép tinh của ngươi sẽ giảm không ít gánh nặng, hai là, Liễu Bạch rất có thể vai chính của thế giới này.”

“Vai chính của thế giới này, hệ thống, ngươi nói rõ ràng cho ta.” Tô Kỳ một bên cố gắng không làm chảy tϊиɧ ɖϊ©h͙ xuống giường, một bên lấy một cái gối ôm lót ở dưới eo, làm ra tư thế yoga.

Dưới tình huống không có sự trợ giúp của hệ thống, cậu chỉ có thể tự cải thiện thân thể mình, Ở không có sự trợ giúp của hệ thống, cậu chỉ có thể tự cải thiện thân thể của mình,chờ làm xong còn muốn làm thêm vài động tác vận động nữa.

“Qua sự tính toán của hệ thống, Liễu Bạch bây giờ là người nhà ngươi, trong tϊиɧ ɖϊ©h͙ của bọn họ chứa năng lượng, vượt xa năng lượng của người thường, mà tam quan của bọn họ, lại không quá phù hợp với thân phận của bọn họ. Tô Hiên thân là Tổng tài của một công ty đa quốc gia, sau khi vợ qua đời, tất cả tình nhân của ông ấy đều không vượt quá 1 năm, lấy tiêu chuẩn của thế giới này mà nói, có thể coi như thủ thân như ngọc, nhưng, ông ấy và vợ cũng chỉ kết hôn vì lợi ích, một tháng gặp mặt không quá hai lần, cả hai đều có tình nhân riêng, Tô Hiên thậm chí còn có một đứa con riêng bên ngoài. Lúc trước ông ấy rõ ràng là có ý muốn đưa đứa con riêng đó về nhà, nhưng sau khi vợ chết, không biết vì nguyên nhân gì mà ông ấy lại từ bỏ, đoạn tuyệt quan hệ cùng đứa con hoang đấy, mặc kệ bên trong có nội tình gì, mọi chuyện đều quá mức trùng hợp.”

“Tô Mộc, có mối tình đầu thời Đại học, sau lại không biết Tô Hiên dùng thủ đoạn gì khiến hai người họ chia tay, năng lực của mối tình đầu kia rất mạnh, hiện tại anh ta đang làm đạo diễn của một vài bộ phim điện ảnh ở nước ngoài, đang trong thời kỳ phát triển, dựa theo tài năng của anh ta, vài năm sau hẳn là đã đứng trên đỉnh cao sự nghiệp, bạn trai anh ta lớn lên đều giống Tô Mộc, rõ ràng là tình cũ không quên. Mà Tô Hiên cũng không phải người có ánh mắt thiển cận, ông ấy chắc chắn sẽ không vì anh ta nghèo mà bắt hai người họ chia tay, hiện tại Tô thị còn chưa nghèo đến mức phải liên hôn để chống đỡ.”

“Mà Liễu Bạch, cậu ta là một minh tinh hạng ba, kỹ thuật diễn theo trường phái hiện thực mới lạ, nhưng lại rất có hồn, bằng ngoại hình của cậu ta, dưới tình huống không gặp chuyện ngoài ý muốn, hẩn là qua mấy năm liền thành vai chính.”

“Trên thế giới này sao lại có nhiều chuyện trung hợp vậy?” Tô Kỳ tát một cái lên mặt mình, “Cho nên, đây là quyển tiểu thuyết cẩu huyết nào a!”

“Không, dựa theo tính toán của hệ thống, đây hẳn là quyển tiểu thuyết thịt văn vươn tầm thế giới, ký chủ không cần lo lắng, chỉ cần thu thập đủ năng lượng, bọn họ không thể nào xúc phạm ngươi được.”

Tô Kỳ trợn trắng mắt, cậu tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đi đến phòng tắm, gỡ trứng rung ra, nước trong theo chân cậu chảy xuống sàn, hóa ra năng lượng tϊиɧ ɖϊ©h͙ đã bị hệ thống hấp thu hết, chỉ còn lại cái này. “Được được, một tiếng trước khi bắt đầu thì gọi ta xuống, để ta ngủ một giấc dưỡng sức đã.”

“Tô thiếu, không nghĩ đến ngài sẽ đem chị dâu đến nơi này a a ~” Một người vẻ lấm la lấm lét cười nịnh hót nói, tay trái hắn ta ôm một thiếu nữ không mặc quần áo, bên cạnh có có một nam hài tầm 8,9 tuổi.

Tô Mộc chậm rì rì xoay chiếc nhẫn trong tay, vừa nghe đến lời này, mặt hắn liền lạnh xuống, “Cái gì mà chị dâu hay không chị dâu chứ, ta mang cậu ta đến đây để trải nghiệm chuyện đời, miễn cho người khác nói Tô đại thiếu gia ta là người không phóng khoáng, cái gì cũng không hiểu. Tiểu Bạch, đem quần áo cởi ra, cho mọi người nhìn một cái.”

Gương mặt trắng nõn của Liễu Bạch giống hệt tên cậu ta, cậu ta rũ mắt xuống thấp, không nhìn những người khác, Tô Mộc cũng ở trong những người đó. Vốn tưởng Tô Mộc khác bọn họ, nhưng xem ra, là cậu ta xem trong mình, cậu ta than nhẹ một tiếng, đầu tiên cởϊ áσ ngoài của bản thân, sau đó cởi toàn bộ quần áo trên người.

Liễu Bạch chỉ cảm thấy những con mắt sáng loáng tập trung nhìn trên người mình, từ eo đến giữa đùi, lông tơ mềm mại làm mật huyệt hoa lệ vừa ẩn vừa hiện, hai cái kẹp vυ" rực rỡ lấp lánh treo trên người cậu ta, hai đầṳ ѵú còn điểm xuyến hia viên đá kim sắc, đá ruby xanh ngọc sáng lên lấp lánh, giống như hai mắt phượng hoàng, hạ thể còn cắm một cây sεメtoy khắc phượng hoàng lung lay sắp đổ, tơ vàng nhè nhẹ triền trên dươиɠ ѵậŧ non nớt, thoạt nhìn lại rất tình sắc.

Ánh mắt của nam nhan đáng khinh rơi trên người Liễu Bạch, “Thật không hổ là Tô thiếu gia, trong 1 tháng ngắn ngủi, nam nhân liệt trinh tiết đã bị ngài dạy dỗ thành cɧó ©áϊ dâʍ đãиɠ,” hắn ta khen, “Bất quá, ngài sao lại đưa cậu ta đến nơi này, kia, có phải hay không……”

“Không tồi,” Tô Mộc dứt khoát gật đầu, “Gần đây các người có kiểu gì mới không, gần đây tâm trạng Tiểu Kỳ không tốt, ta cũng không chú ý điểm này, hiện tại các người cũng nên cho ta mở rộng tầm mắt, ai thắng, ta liền đưa cậu ta cho các người chơi một tháng.”

Nam nhân đáng khinh một phen nhéo đùi của nam hài trong l*иg ngực, đem nó đẩy ra ngoài, “Tiểu ái, mau đem tao huyệt cho Tô thiếu xem.”

Nam hại gọi là Tiểu Ái hàm hồ lên tiếng, trên người mặc một cái váy lưới màu đen, váy lưới đem phân thân của nó bao thành một khối nhỏ, đầṳ ѵú hồng nhạt lộ ra ngoài, nhìn qua sắc tinh vô cùng.

Nam hài còn đi chưa được vài bước hông đã mềm nhũn, quỳ xuống bò trên mặt đất, dưới ánh đen cái mông to hoàn mỹ không hợp độ tuổi của nó được phô bày hết toàn bộ, mông to trắng trẻo tròn trịa, mông thịt theo chuyển động của phần eo lắc qua lắc lại, những người ở đây nhịn không được mà nuốt một ngụm nước miếng.

Nam hài phe phẩy mông, giống hệt cɧó ©áϊ, tứ chi chạm đất từng chút từng chút bò về phía trước, phần eo vừa động, cái mông chu liên rung lên một cái, một thịt lớn đặt trên người nam hài kia có chút không phù hợp, cái mông mềm xốp vô lực theo hành động của nam hài rung lên không ngừng, giống như muốn rơi khỏi người nam hài, nhưng cuối cùng mông thịt vẫn nằm êm đẹp trên người nam hài.

Nam hài bò tới trước mặt Tô Mộc, hướng về phía anh liếʍ môi, lộ ra mộ nụ cười yêu mị, nó dẩu mông lên, tự nhiên tách hai cánh mông thịt ra ngoài, lộ tao huyệt đỏ tươi vẫn đang nhét trứng rung bên trong: “Chủ nhân, Tiểu Ái mời ngài hưởng dụng, Tiểu Ái mông to, mời chủ nhân tận tình đùa bỡn~”

Nam nhân đáng khinh thấy Tô Mộc không có ý động, vội vàng giải thích: “Tô thiếu, đây là phương pháp chơi chúng tôi mới nghĩ ra, không dám gạt ngài, nhưng cái mông tuy nhìn có vẻ ngon, nhưng chúng tôi đều chơi chán rồi, muốn nhìn xem những cái mông này khi bị cᏂị©Ꮒ lỏng rồi thì sẽ như thế nào,nha, người dạy dỗ Tiểu Ái là ta, ngài đừng thấy mông hắn to mà nhão, trên thực tế rất mềm rất căng rất thiếu thao nha.”

Tô Mộc ngô một tiếng, duỗi tay bóp hai cánh mông phì của nam hài, mông thịt có cảm xúc rất tốt, nhưng là, trong những cái mông Tô Mộc đã thưởng thức qua, thì cái mông này cũng chỉ xem như bình thường.

Tô Mộc hơi dùng sức, năm ngón tay hấn lập tức hãm sâu trong mông nam hai, hai cánh mông trằng nộn trơn trượt giống hệt ngực của nữ nhân, điều này khiến cho hai mắt của Tô Mộc hiện lên một loại hưng phấn kì lạ.

Không ai biết, tuy rằng Tô Mộc là đồng tính, nhưng hắn lại yêu sâu sắc bộ ngực của nữ nhân, Tô Mộc tuổi nhỏ mất mẹ dẫn đến ảnh hưởng tinh thần, hắn luôn không khống chế được ham mê của bản thân.

Hắn nghĩ một chút, liền đoán ra được phương thức dạy dỗ nam hài hắn không chút lưu tình mà rút tay ra, nam hài vừa mới được thỏa mãn liền mất đi bộ dạng cơ khát.

Mông thịt trắng nộn bị niết ra dấu bàn tay, tao huyệt không ngừng cắn chặt lấy sεメtoy, vội vàng nhấp vài cái, sεメtoy đâm đến điểm G, làm mông thịt run lên, Tiểu Ái vốn muốn khép mông lại nhưng lại bởi vì đâm đến điểm G, mà lực đạo vừa dùng được một nửa liền biến mất, vô lực tách ra.