Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Oán Phu Hào Môn Mang Theo Bé Con Bạo Hồng Ở Show Thiếu Nhi

Chương 3: Ba ba giúp An An tắm rửa

« Chương TrướcChương Tiếp »
Thời Thần mở điều hòa trong phòng cho bé con, sau đó đi tìm Lý quản gia, hỏi ông phòng của An An nằm ở nơi nào.

Lý quản gia tức khắc tâm tình nhấc lên tới cổ họng: "Thời tiên sinh, tiểu thiếu gia đã biết lỗi rồi, ngài ấy......"

Thời Thần lên tiếng đánh gãy lời nói của ông: "Trên người An An ẩm ướt, tôi muốn mở nước ấm cho An An tắm giảm hơi lạnh, nhưng trong phòng lại không có quần áo của An An."

"Tắm, tắm nước ấm?" Lý quản gia sửng sốt, có chút khó mà tin được nhìn cậu, nhưng sau khi phản ứng lại, vẫn là vội vàng giúp cậu chỉ phương hướng, nói cho Thời Thần phòng của Cố An ở đâu.

Thời Thần thuận miệng nói câu cảm ơn, liền đi về phương hướng phòng của bé con.

Lý quản gia sững sờ ở tại chỗ, đôi mắt che kín nếp nhăn mờ mịt chớp vài cái, chẳng lẽ...... Tiểu tiên sinh lần này té ngã, cũng đem lương tâm mang trở lại rồi sao?

Đây là chuyện tốt a!

Có lương tâm Thời Thần còn không biết Lý quản gia là nghĩ như thế nào về cậu, lúc này cậu đã đi đến trong phòng An An, tìm khắp cả phòng mới phát hiện đầy tủ quần áo có hơn phân nửa quần áo đều là không vừa người, hơn nữa đồ lót giữ ấm bên trong đều không tìm thấy.

Phải biết rằng trẻ con da thịt mềm mại mỏng manh, bên trong không chỉ có không có đồ lót ngay cả quần áo khả năng có thể hỗ trợ giữ ấm cơ thể cũng không có, hoặc cũng có thể vì phòng ngừa mặt khác chất liệu quần áo cọ sát làm tổn thương đến làn da mềm mại của bé con.

Từ phương diện này liền có thể nhìn thấy nguyên chủ đến tột cùng là có bao nhiêu cmn không xứng chức, vì nguyên chủ ngay cả bảo mẫu đều cũng không cho thuê tới, nói muốn tự mình chiếu cố bé con, nhưng thuần túy cũng chỉ làm mặt ngoài để cho Cố Hoài xem, chờ Cố Hoài vừa rời đi, nguyên chủ liền đem đứa nhỏ ném sang một bên.

Lý quản gia xem có đôi khi sẽ giúp đỡ chiếu cố chăm sóc bé con, nhưng hễ đề cập đến vấn đề lợi ích nào đó, nguyên chủ lại sẽ giống như bị lên cơn điên mà nghi ngờ Lý quản gia có phải hay không muốn trèo lên giành vị trí "Cố phu nhân" này, thật đúng là làm khùng làm điên gì đâu.

Thời Thần che lại trán, thở dài, thầm mắng nguyên chủ đầu óc bên trong có phải hay không có lỗ hỏng, không cho người khác chăm sóc, chính mình lại càng không biết chăm trẻ, đều đã đến mùa thu, cũng không mua thêm cho đứa nhỏ quần áo giữ ấm, mệt cho nguyên chủ còn có như vậy tiền nhiều.

Thời Thần chọn một bộ tương đối mềm mại chất liệu quần áo, ra khỏi phòng thời điểm, vừa dịp đυ.ng phải Lý quản gia đang đi tới.

Lý quản gia xấu hổ cười, giải thích nói: "Thời tiên sinh, tôi chỉ là đi ngang qua, ha hả, đi ngang qua mà thôi."

Thời Thần ừ một tiếng nói: "Vừa vặn, đúng lúc tôi còn đang nghĩ như thế nào tìm ông đây."

"Tìm tôi?" Lý quản gia có chút hồi hộp, nhưng vẫn là lấy ra nhiều năm kinh nghiệm đương quản gia nghề nghiệp, lập tức nghiêm túc nói, "Thời tiên sinh, ngài tìm tôi có chuyện gì sao, có việc liền mời ngài phân phó."

"Đúng rồi, hiện tại có thể hay không nhờ ông đi mua giúp tôi hai bộ quần áo?"

"Có thể, xin cho tôi hỏi ngài cần mẫu mã quần áo gì, muốn kích cỡ số đo ra sao?"

"Đồ lót giữ ấm dành cho nam." Thời Thần trong đầu nghĩ đến An An thân cao kích cỡ: "Số đo dáng người tầm cỡ 110 đi, chất vải muốn mềm mại một chút."

"110?" Lý quản gia trong lòng có cái suy đoán, nhỏ giọng dò hỏi, "Xin hỏi, đồ này là ngài mua cho tiểu thiếu gia sao?"

"Đương nhiên." Thời Thần một chút cũng chưa phát hiện Lý quản gia đôi mắt ánh lên một tia khϊếp sợ, mà tiếp tục nói, "Về sau đổi mùa, mỗi mùa liền mua cho An An đầy đủ mẫu mã kiểu dáng quần áo đem tủ quần áo của An An lấp đầy, không cần lo lắng tiền bạc, dùng sức mà mua, quẹt thẻ đều dùng tiền của chồng tôi chi trả, ông đã rõ chưa?"

Lý quản gia bị cậu dùng những lời lẽ đường đường chính chính mạnh mẽ phân phó sự việc làm cho ông choáng váng sửng sốt nhìn cậu.

A, Thời tiên sinh không chỉ có té ngã đem lương tâm lấy về, mà còn đem đầu óc té hư luôn rồi sao?

Này quả thật là trời cao có mắt, đây là tin tốt lành lớn nhất từ trước cho đến nay!

"Được, tôi đã hiểu rồi, thuận tay mua thêm hai bộ quần áo thích hợp mặc vào thời tiết lúc này."

"Ừm, vậy chuyện này nhờ ông."

Thời Thần đem nhiệm vụ này giao cho Lý quản gia, chính mình thanh thản ổn định quay trở về phòng.

Cố An ngoan ngoãn ngồi ở trên sô pha, ánh mắt tò mò ngắm nhìn xung quanh trong phòng, nghe được tiếng bước chân cậu trở về, khuôn mặt nhỏ xuất hiện một tia lo lắng bất an, lập tức ngồi lại ngay ngắn nghiêm chỉnh.

Thời Thần trên mặt nhẹ nhàng mỉm cười, tự nhiên mà nói: "Ba ba đã nhờ Lý quản gia đi mua cho An An hai bộ quần áo, trong lúc này chúng ta trước đi tắm rửa sạch sẽ nhé."

Nói rồi cậu mở cửa phòng tắm, "Lập tức sẽ mau ấm áp, sẽ không sinh bệnh cảm lạnh."

Cố An vốn tưởng chính mình tự tắm, bởi vì trước kia đều là bé tự tắm một mình.

Mà khi thấy An An đi vào phòng tắm, Thời Thần cũng theo tiến vào.

Cố An khuôn mặt lộ vẻ sợ hãi, lùi về sau hai bước: "Ba ba, An An sẽ ngoan ngoãn tự mình tắm rửa."

Thời Thần nhìn ra bé con trong ánh mắt sợ hãi, hơi híp lại đôi mắt, lộ ra ôn hòa tươi cười: "Ba ba giúp An An tắm rửa, đừng sợ."

"Giúp con?" Bé con khẩn trương đến lời nói đều nói không rõ ràng.

Thời Thần lấy ra một cái ghế nhỏ, ngồi ở bé con bên cạnh, bắt đầu giúp An An cởi ra quần áo: "Đúng vậy, ba ba là ba nhỏ của An An, ba ba giúp con mình tắm rửa, không phải là chuyện hiển nhiên sao?"

Thẳng đến sau khi ngồi vào ấm áp bồn tắm, Cố An vẫn là cảm thấy chuyện hôm nay xảy ra đặc biệt không chân thật, giống như bé đang nằm mơ trong mộng giống nhau, ba ba thế nhưng lại giúp bé tắm rửa, vẫn là dạng này thơm tho ngào ngạt ngâm tắm......

Thời Thần dùng loại này ngâm tắm chuyên dùng để xua đuổi hơi lạnh, đứa nhỏ này lúc nãy bên ngoài còn dầm mưa rét lạnh lâu như vậy, cơ thể khẳng định đã lây dính hơi lạnh, nói không chừng còn sẽ sinh bệnh cảm mạo gì đó, ngâm mình ở ấm áp bồn tắm bên trong, đợi lát nữa lại nhờ Lý quản gia nấu thêm một chén canh gừng, nhiều một phần bảo đảm là nhiều thêm một lớp bảo hiểm.
« Chương TrướcChương Tiếp »