Chương 148: Phiên ngoại 10: Hôn lễ 3

“Cho nên hôm nay anh Nghiêm mặc quần áo đẹp hơn nhiều?” Khó trách anh ta luôn cảm thấy Nghiêm Trạch Thanh trông đặc biệt, ban đầu anh không nghĩ nhiều về điều này, nhưng bây giờ xem ra anh ta đã thực sự ăn mặc chỉnh tề.

"Đi mau lên." Nghiêm Trạch Thanh đẩy Diêm Thanh Viên, Diêm Thanh Viên vô thức tiến lên một bước, nghĩ rằng thực sự không cần phải làm một chuyện vớ vẩn như vậy chỉ để đi du lịch, nhưng đột nhiên nghe thấy giọng nói của Nghiêm Trạch Thủy.

“Em trai, bộ quần áo này của anh như thế nào?” Nghiêm Trạch Thủy từ trong phòng đi ra, vừa thắt còng vừa hỏi: “Em biết đấy, từ đó đến giờ anh không giỏi trong việc ăn mặc.”

Nghiêm Trạch Thanh liếc nhìn từ trên xuống dưới, bộ lễ phục bình thường mà Nghiêm Trạch Thủy đang mặc phải là một bộ rất vừa vặn.

"Nó quá trang trọng. Bất kể anh đi du lịch như thế nào, quá trịnh trọng đều không phù hợp với ý nghĩa của việc du lịch." Nghiêm Trạch Thanh hỏi: "Anh đã tự mình quyết định mặc bộ đồ này sao? chú Hứa không có giúp anh phối quần áo sao?"

"Chú Hứa đã đồng ý, nhưng tôi nghĩ sẽ tốt hơn nên mặc trang trọng tí." Nghiêm Trạch Thủy nói.

“Không cần đâu, mặc đẹp cũng là một loại trang trọng rồi.” Nghiêm Trạch Thanh nhìn anh mình: “Anh trai thân hình đẹp, không cần mặc âu phục đâu, đi xem quần áo chú Hứa chuẩn bị cho anh đi.”

"Anh đi ngay." Nghiêm Trạch Thủy dường như có chút thất vọng vì sự lựa chọn của mình không được công nhận, anh mỉm cười gãi đầu và đi thay quần áo một lần nữa, Diêm Thanh Viên cảm thấy trong lòng hơi chông gai.

Chẳng lẽ lần này gia đình anh thật sự rất hưng phấn, nhưng mà anh luôn cảm thấy rằng đây là một chuyến du ngoạn bình thường mà mọi người đều háo hức như vậy, há không phải anh cũng nên xem trọng sao?

Lúc này, tóc anh đột nhiên bị chạm vào.

Diêm Đàm vuốt ve mái tóc bồng bềnh của Diêm Thanh Viên bằng những ngón tay: "Anh mới làm kiểu tóc đặc biệt này à? Trông nó rất mới mẻ."

"À, hôm qua có một nhà tạo mẫu tóc đến, vì vậy tôi đã nhờ anh ấy làm cho tôi. Trông có ổn không anh Diêm?" Diêm Thanh Viên quay đầu lại và thấy Diêm Đàm, người hoàn toàn khác với mọi khi.

Diêm Đàm có ngoại hình bình thường, hơn nữa vì tính chất công việc nên anh ấy thường ăn mặc rất xuề xòa, trông như một người đàn ông trung niên mập mạp, tuy nhiên lúc này Diêm Đàm rõ ràng đã thay đổi phong cách và không còn như trước nữa, không còn là mái tóc bù xù nữa, hàng lông mày của anh ấy vì lưa thưa vài vài cọng mà bình thường lộ ra vẻ quê mùa, nhưng nay đã khoác lên vẻ nam tính.