Chương 150: Phiên ngoại 10: Hôn lễ 5

Một nụ cười thoáng qua trong mắt Nghiêm Hãn Hải, anh nửa cúi xuống nhìn khuôn mặt đang cúi xuống của Diêm Thanh Viên, đôi má ửng hồng và đôi mắt e thẹn không dám nhìn anh, mỗi động tác của anh trong đầu của Nghiêm Hãn Hải đều trở nên dễ thương vô cùng, mỗi cử động, cau mày và mỉm cười của Diêm Thanh Viên đều dựa trên sở thích của anh ấy.

"Cậu thích hả?" Nghiêm Hãn Hải hỏi.

“Tôi thích lắm.” Diêm Thanh Viên chưa bao giờ keo kiệt phong lưu, nhưng không biết vì sao sau lần này lại càng thêm xấu hổ.

“Ồ, là Viên Viên à, mau mời đây.” Đột nhiên, một cái đầu thò ra trong bầu không khí lãng mạn giữa hai người, Diêm Thanh Viên nhìn thấy liền sửng sốt, chính là nhà thiết kế thường đến nhà bọn họ.

“?” Diêm Thanh Viên nhớ tới lúc anh ra khỏi phòng trong phòng không có ai, anh ấy đang ăn điểm tâm và làm việc khác sao lại tới được đây? Diêm Thanh Viên đột nhiên hiểu tại sao Nghiêm Hãn Hải hôm nay trông đẹp hơn bình thường, anh ấy đã trang điểm!

Nhưng mà tại sao đi du lịch lại phải trang điểm chứ.

"Ôi, từ khi nào mà Viên Viên Viên của chúng ta lại dễ thương như vậy? Thời gian không làm giảm đi nét đáng yêu của anh ấy." Nhà thiết kế đi tới xoa má Diêm Thanh Viên: "Ôi, làn da thật đẹp."

“Tại sao phải trang điểm?” Diêm Thanh Viên hoàn toàn không hiểu ra sao.

"Vì muốn chụp hình lên xinh đẹp á, lần này đi với người nhà anh bất cứ lúc nào cũng phải làm cho người trong nhà đẹp lên!"

Diêm Thanh Viên đột nhiên bị nhà thiết kế kéo vào phòng, Nghiêm Hãn Hải bị nhốt bên ngoài, không màng đến việc Diêm Thanh Viên muốn quay lại nhìn, liền ép anh ấy đến trước bàn trang điểm.

“Đi du lịch sao phải trang điểm?” Diêm Thanh Viên không muốn trang điểm.

"Viên Viên, anh thật sự đã lập công rồi đấy. Tôi chưa bao giờ đến nhà họ Nghiêm, đây là việc tôi rất mong đợi." Giọng điệu của nhà thiết kế dịu đi nhìn Diêm Thanh Viên trong gương, người mà anh đã rất thân thuộc, nói: "Gia đình này, hay cả nhà tộc Nghiêm thị, đều thiếu một chút tình người. Viên Viên khiến cho gia đình này cùng nhau đi du lịch quả thực không dễ dàng chút nào.”

Diêm Thanh Viên chớp mắt: "Tôi không có tài giỏi như vậy."

“Nhiều lúc không phải là giỏi hay không, có lẽ thứ còn thiếu chỉ là một chút thành ý mà thôi.” Nhà thiết kế ánh mắt ôn nhu: “Đây là kỷ niệm quan trọng, anh nhất định phải đẹp, hãy dùng trạng thái tốt nhất của bản thân đón nhận.”

Diêm Thanh Viên chớp mắt, anh không hiểu tại sao nhà thiết kế lại bị ám ảnh bởi vẻ đẹp, anh cảm thấy những người trong nhà họ Nghiêm dường như không quá chú trọng đến vẻ ngoài, chỉ riêng khí chất của họ đã đủ để thuyết phục mọi người.