Chương 65: Không thấy Yểu Yểu đâu nữa

Cách thời điểm cuối năm chỉ còn mười hai ngày.

Sáng sớm, lúc đi ngủ Kỷ Thời Tinh vốn ôm vợ lên giường, giờ y lại không cảm thấy cái gì cả, lập tức bị dọa sợ, người đàn ông mở hai mắt ra, cẩn thận quan sát hết căn phòng.

Kỷ Thời Tinh thật sự rất sợ, y sợ tất cả những thứ này chỉ là một giấc mộng, sau khi tỉnh lại, Hạ Yểu sẽ không còn ở đây với y nữa.

Chỗ bên cạnh Kỷ Thời Tinh trở nên trống rỗng, chạm vào không thấy hơi ấm, y biết Hạ Yểu đã sớm rời, đôi mắt người đàn ông lập tức hiện lên đầy tia máu, y cưỡng ép bản thân tỉnh táo lại, đứng dậy đi ra phòng khách.

Nhưng trước mắt Kỷ Thời Tinh chỉ là một căn phòng khách trống rỗng, điều này làm cho y có chút bối rối, vội vã đi tìm ở một căn phòng khác.

Kỷ Thời Tinh và Lạc Dĩ Tạ có hai phòng riêng, theo như quy định, mỗi ngày Hạ Yểu sẽ ngủ với một trong hai người họ, tối hôm qua là Hạ Yểu ngủ cùng với y, vậy có thể sáng nay cậu đã chạy đến phòng Lạc Dĩ Tạ, hơn nữa Hạ Yểu rất phụ thuộc vào hắn, điều này khiến Kỷ Thời Tinh có chút ghen.

Thấy cửa phòng Lạc Dĩ Tạ không có khóa, hắn đã bận bịu suốt đêm đến bây giờ mới có thể nghỉ ngơi, cho nên khi cánh cửa vừa mở ra, Lạc Dĩ Tạ lập tức bị đánh thức, hắn nghĩ chắc là Hạ Yểu đến tìm mình, đang định ôm lấy cậu mà hung hăng hôn một cái, bên tai lại vang lên thanh âm của người đàn ông khác, "Yểu Yểu có ở cùng với cậu không?"

Theo như bình thường, khi Hạ Yểu không ở bên Kỷ Thời Tinh thì sẽ chạy sang Lạc Dĩ Tạ, nhưng bây giờ là lúc cuối năm, ý thức về lãnh thổ của bọn họ rất cao, căn bản sẽ không cho người khác tự tiện tiến vào bên trong, nhưng mà lúc này Kỷ Thời Tinh thật sự quá hoảng loạn rồi, không thể nghĩ được gì nữa, cũng không biết bản thân nên nói gì, y chỉ muốn nhanh chóng tìm thấy Hạ Yểu, nên cứ vậy mà tiến vào bên trong.

"...Yểu Yểu?" Đầu óc của Lạc Dĩ Tạ vẫn rất mờ mịt, "Tối hôm qua không phải em ấy ngủ cùng cậu sao?"

Kỷ Thời Tinh lập tức trở nên hoảng loạn, khuôn mặt hiện lên đầy nét nghiêm túc, trầm giọng nói: "Không thấy Yểu Yểu đâu nữa." Nói xong liền xoay người rời đi.

Giờ đây hai người đàn ông bắt đầu chán ghét cái biệt thự rộng lớn này, một người tiếp tục tìm kiếm trong các phòng, một người đi vào thư phòng xem camera giám sát.

Sau khi chia nhau ra tìm thì hai người đàn ông vác hai vẻ mặt nặng nề gặp nhau ở cầu thang, giọng Lạc Dĩ Tạ có chút khàn khàn, nói: "Không thấy Yểu Yểu đi ra ngoài."

"Những phòng khác cũng không thấy Yểu Yểu." Giọng Kỷ Thời Tinh cũng trở nên nặng nề, biểu cảm của y lúc này vô cùng đáng sợ, giống như một con rồng hung ác bị cướp đi kho báu, chỉ cần chạm vào liền có thể nổ tung ngay lập tức.

Vậy thì Yểu Yểu đi đâu? Lạc Dĩ Tạ bóp bóp sống mũi rơi vào trầm tư, hắn còn sợ hãi hơn cả Kỷ Thời Tinh, nhưng hắn biết có sợ hãi cũng không thể nào tìm được người, đôi mắt liền rũ xuống, nén lại cơn giận đi xuống dưới lầu, "Tôi xuống dưới lầu tìm xem."

Mà tầng một cũng không có nhiều phòng lắm, hai người đàn ông sớm đã cho các người giúp việc nghỉ hết rồi, cả căn biệt thự lớn như vậy mà chỉ có ba người họ ở đó, trong lòng hai người đàn ông ngập tràn hoảng loạn, nhưng cuối cùng bọn họ đã tìm được người, cậu đang nằm trong tủ lạnh trong bếp.

Lúc này, Hạ Yểu đang rúc người vào trong tủ lạnh, thân thể nhỏ nhắn cuộn tròn lại, vẻ mặt yên tĩnh ngủ say, nhìn vừa nhỏ nhắn vừa rất đáng thương, khiến hai người đàn ông không khỏi mềm lòng, Kỷ Thời Tinh định đưa tay ôm cậu ra, nhưng tay y vừa mới chạm vào cậu, Hạ Yểu đã bị nhiệt độ cơ thể y dọa cho sợ hãi, lập tức nâng cao cảnh giác, Kỷ Thời Tinh lúc này chỉ muốn vội vàng mang người ra ngoài, nhưng không gian trong tủ lạnh quả thật rất chật hẹp, căn bản y không cách nào ôm cậu ra được.

Sau khi bật đèn lên, hai người rốt cuộc cũng nhìn rõ người đang nằm bên trong, lại chạy đến chỗ này mà say ngủ, chắc chắn Hạ Yểu đang sốt.

Nhưng bọn họ lại không cách nào ôm cậu ra được, điều này khiến cho Kỷ Thời Tinh trở nên nóng nảy, đưa tay vỗ nhẹ lên gương mặt đỏ bừng của Hạ Yểu, thanh âm rất gấp gáp: "Yểu Yểu? Yểu Yểu? Em tỉnh lại được không?...Yểu Yểu, ngoan, mở mắt ra nhìn chồng đi.

Hạ Yểu bị sốt nên cũng có chút không tỉnh táo lắm, cảm giác có người chạm vào mình, cậu liền theo bản năng rụt người về sau hơn, nhưng mà tay người nọ lại rất lạnh, chạm vào người cậu khiến cậu rất thoải mái, cậu rất thích, nhưng mùi hương trên cơ thể người kia không phải là mùi hương mà Hạ Yểu mong chờ, điều này khiến Kỷ Thời Tinh có chút lo lắng, rốt cuộc Hạ Yểu đang chờ đợi ai?