Chương 10

Lâm Phong nghĩ tới một mẫu đất của mình, hỏi: "Đất của cháu cũng không lớn, chỉ khoảng một mẫu, muốn mua một số cây anh đào, chú xem nên mua bao nhiêu mới thích hợp?"

Nhắc mới nhớ, sau khi Lâm Phong hái hết dâu tây bèn phát hiện công năng đặc biệt của không gian này!

Hai ngày qua, loại hoa quả rất dễ hỏng như dâu tây, mặc dù Lâm Phong hái xuống đặt trên mặt đất, hai ngày qua lại vẫn duy trì dáng vẻ tươi mới như trước!

Chứng minh không gian vốn có công năng giữ tươi vô cùng tốt.

Thứ hai, sau khi hái xong thì hạt giống dâu tây lập tức khô héo, xem ra đã bị hút hết chất dinh dưỡng.

Điểm ấy làm cho Lâm Phong có chút thất vọng.

Tuy nói là một lần duy nhất, thế nhưng cũng may quả sinh trưởng nhanh, cùng lắm thì mua thêm hạt giống mới!

Cũng bởi vậy, Lâm Phong mới đi mua cây anh đào!

Nói về trồng cây, thì anh còn hiểu chút chút, còn nếu nói trồng cây, vậy chắc chắn ông chú này là chuyên gia.

Dù sao người ta dựa vào trồng cây để sinh sống, Lâm Phong cũng lười lên mạng tìm kiếm cách trồng cây.

Người đàn ông trung niên nghe một mẫu đất, thấy hơi nản.

Chú còn tưởng là khách hàng lớn chứ!

Thế nhưng chuyện làm ăn đưa tới cửa, làm gì có lý không làm, chú kéo tấm màn của lán lên, mời Lâm Phong đi vào.

"Cây anh đào rất dễ chết, yêu cầu về mật độ cùng dinh dưỡng cũng rất cao, chắc khoảng 100 đến 150 cây, nhưng mật độ cao, chăm sóc cũng tương đối khó khăn, cháu tự lựa chọn đi."

Lâm Phong suy nghĩ một chút, vẫn lựa chọn 150 cây.

Linh thổ cùng linh tuyền trong không gian có thể tưới tiêu, mật độ cao cũng không sao.

Ông chú cười cười, vừa chỉ chỉ nơi chuyên để cây giống anh đào cách đó không xa.

Ở nơi đó, cây giống anh đào đang được trồng ngay ngắn trong chậu, một thân cây một chủng loại, xếp thành một hàng, xanh tốt rất đẹp mắt.

"Đây đều là cây anh đào?"

Lâm Phong hiếu kỳ hỏi.

"Đúng vậy, cây anh đào cũng có rất nhiều loại, tỷ như loại bản thổ, màu sắc hơi nhạt, trái nhỏ, ở vùng Giang Chiết trồng tương đối nhiều, thế nhưng loại cây anh đào này dễ hỏng, vị cũng không quá ngọt, giá cả không cao."

Ông chú giới thiệu, vừa chỉ chỉ một cây anh đào khác: "Em nhìn đi, đây là cây giống nhập khẩu, tuy hơi mắc tiền, nhưng sản lượng cao, vị ngon, chỉ có điều giá rất đắt, quả trồng ra đặc biệt lớn, vị đặc biệt ngọt, giá cả không ngừng tăng lên gấp đôi!"

Lâm Phong giật mình, lúc này bèn quyết định muốn loại cây anh đào này!

"Bán cho cháu loại anh đào này, cần 150 cây."

Lâm Phong nói.

Ông chú chỉ chỉ cây giống anh đào trong tay, cười cười.

"Vậy cháu muốn cây mấy năm tuổi? 3 năm thì 30 tệ một cây, 5 năm thì 70 tệ một cây."

"Hai cái này có khác biệt sao?"

Lâm Phong không hiểu mấy về trồng cây, hiếu kỳ hỏi.

"Cây giống mới gây trồng 3 năm, tuy rẻ, nhưng xác suất tử vong sẽ cao hơn một chút, cây giống gây trồng 5 năm, tỉ lệ tử vong rất thấp, đương nhiên, cũng sẽ đắt hơn chút!"

Ông chú giải thích.

Lâm Phong vừa nghe, trong lòng đương nhiên chọn gây giống 3 năm!

Giá tiền chênh lệch quá nhiều!

"Cho cháu 3 năm!!"

Lâm Phong nói với ông chú: "Đóng gói kỹ một chút, bỏ thêm ít đất, cháu còn phải mang về!"

Ông chú vẫn chưa từ bỏ ý định tiếp tục chào hàng: "Chắc chắn không cần 5 năm sao? Tỉ lệ tử vong này thực sự rất thấp!"

Lâm Phong lắc đầu.

Hắn có linh thổ cùng nước linh tuyền trong không gian, căn bản không cần bận tâm vấn đề tỉ lệ tử vong.

Ông chú thấy Lâm Phong đã quyết ý, bèn kêu công nhân đi nhổ cây giống.

Lâm Phong ở trong lán chờ, trong lúc rảnh rỗi đi dạo quanh một chút, ánh mắt bị thu hút bởi một đống cây giống màu xanh vàng, khô héo vất trên mặt đất.

Cây giống kia trông chỉ dài bằng khuỷu tay, không nhìn kỹ còn tưởng là cỏ dại.

Phần rễ mang theo bùn đất khô khốc, lá cây ủ rũ, buông trên mặt đất, còn rơi rụng không ít.

Lâm Phong xoay người hỏi ông chú: "Thứ này là loại cây giống gì?"

Ông chú còn tưởng rằng Lâm Phong lại để ý loại cây giống gì, lập tức nhìn theo ánh mắt của Lâm Phong, liếc mắt liền nhìn thấy cây giống nhỏ trên mặt thấy.

Chú bỗng nhiên trông đầy tiếc nuối.

Lắc đầu nói một chữ "Hỏng!"

"Những cây giống này, từng là những hạt giống tốt! Những thứ này đều là hoàng hoa lê của Hải Nam! Cháu từng nghe qua chưa?"

Hoàng hoa lê?

Đây không phải là cây hoàng hoa lê được xưng tụng là vàng trong mộc sao?

Cây cối bình thường, 100 năm là đủ để phát triển thành một đường kính rất dày, thế nhưng hoàng hoa lê này thì khác, 100 năm cũng chỉ đủ nó to bằng cổ tay!

Điều này cũng có ý nghĩa, độ dày của nó cực cao, trọng lượng rất nặng, giá cả vô cùng đắt!

Trên thị trường một vòng tay hoàng hoa lê, bình thường giá khởi điểm cũng phải năm, sáu ngàn tệ, khoan hãy nói là dùng những phần thừa thãi bỏ đi làm ra!

Đây nếu là cả cái cây làm thành gia cụ gì gì đó, thì càng đắt!

Mấy triệu trở lên đó nha!

Lâm Phong chợt hiện qua một ý nghĩ trong đầu, anh cười hỏi ông chú: "Những cây giống hoàng hoa lê này đắt như vậy, sao lại để rớt xuống đất?"

"Ai! Nhắc tới cũng xấu hổ, chú vốn trông mong có thể gây giống chúng để phát tài lớn! Nhưng ai dè loại cây giống này khó nuôi sống như vậy! Nó yêu cầu đối với thổ nhưỡng, nhiệt độ, cũng rất cao, trông suốt một tháng, vẫn không thay đổi gì! Còn tiêu hao rất nhiều nhân lực vật lực của chú, thôi bỏ đi, cái loại vàng trong mộc này, trồng không nổi!"

Lâm Phong xao động.

Anh nhìn về phía ông chú cười cười: "Hay chú bán số cây giống này cho cháu? Cháu muốn trồng thử xem!"

Ông chú sửng sốt, nhìn về phía Lâm Phong: "Chú? Thử trồng cái này? Trồng cây giống anh đào là được rồi! Thứ này chính là cái hố đó!"

Ông chú tuy muốn kiếm tiền, thế nhưng cũng không muốn bẫy người, vẫn tính khuyên Lâm Phong.

Lâm Phong kiên định gật đầu, chỉ vào đống cây giống hoàng hoa lê kia cười nói: "Phiền chú gói lại cho cháu, cháu cũng mua."

"Ôi! Được rồi được rồi thanh niên chính là thanh niên! Chú có nói khó khăn cỡ nào cháu cũng không tin, thử một lần sẽ biết!"

Ông chú nói, tìm cái túi ny lon, tùy ý gói lại, rồi ném cho Lâm Phong.

"Cây anh đào chú đã lấy tiền cháu, còn hoàng hoa lê này thì... chú không gạt cháu, vốn dự định bán theo giá bán sỉ, nhưng giờ cháu đã muốn mua, vậy cứ dựa theo bán sỉ trả chú là được, 3 tệ một cây, được chứ?"

So với giá của cây giống anh đào 30 tệ một cây, cái giá này thật sự là quá rẻ!

Lâm Phong sảng khoái đáp ứng rồi, lại đang trong lều lớn đi dạo vài vòng, không có phát hiện khác quý báu cây cối sau, hắn lúc này mới đàng hoàng trở về tới cửa đợi đi.

Khoảng 2 giờ sau, công nhân rốt cục đã nhổ cây giống anh đào xong.

Dưới đáy còn dính bùn đất, trông rất mới!

"Thấy cháu lái xe điện ba bánh tới, vậy chắc cháu sống cách nơi này cũng không xa, trở về lập tức trồng ngay, tưới chút nước, nhất định có thể sống! Chú tuyệt không lừa cháu!"

Lâm Phong để cây giống vào trong xe ba bánh, sau đó cầm ra smartphone, hướng về phía ông chú ca vẫy tay: "Tổng cộng là 4500 tệ, cộng thêm 30 tệ tiền hoàng hoa lê, cháu đã chuyển khoản Alipay cho chú rồi."

Sau âm thanh nhắc nhở chuyển khoản thành công, Lâm Phong tạm biệt chú, lái xe điện ba bánh của mình đi trở về.

Tính toán thời gian, mua thức ăn, rồi tới đón Thiến Thiến tan học.

Mua thức ăn xong, đón Thiến Thiến, Lâm Phong nhanh chóng về nhà làm cơm.

Thiến Thiến lấy ra quyển sổ từ trong túi cặp, cánh tay nhỏ núc ních thịt kéo góc áo của Lâm Phong nói: "Ba ba, hôm nay cô giáo Thiên lão sư khen Thiến Thiến đó! Ba ba đã xem trong group hội phụ huynh chưa?"

Lâm Phong sửng sốt.

Anh xoay người ngồi xổm người xuống, nhìn về phía Thiến Thiến, khuôn mặt hiện lên vẻ áy náy.

"Thiến Thiến xin lỗi, ngày hôm nay ba ba bận quá, không có xem smartphone, cô giáo nói gì vậy con?"

- Giải thích, Hoàng hoa lê, tiếng Việt là Gỗ sưa hay Huỳnh đàn, còn tiếng Trung Quốc quen gọi là giáng hương Hoàng Đàn hay Hoàng hoa lê. Đây là một loài họ Đậu. Là loại gỗ nổi tiếng đắt giá vì được vua chúa Nhà Minh và Nhà Thanh rất thích sử dụng làm đồ nội thất cung đình. Hết giải thích.