Chương 13

Cái được không đủ bù cái mất!

Không ít người đồng loạt đưa mắt tới, Lâm Phong cũng không cảm thấy khó chịu.

Nếu là trước đây, ngay cả loại cửa hàng này anh cũng không dám vào, thế nhưng giờ này khắc này, trong túi anh thật sự có tiền, lại chỉ cảm thấy buồn cười.

Quả nhiên trong xã hội này, không có tiền sẽ bị khinh thường!

"Để em tới giới thiệu cho anh!"

Dường như sợ ảnh hưởng không tốt, một cô gái trẻ vội vã buông ly nước chạy về Lâm Phong.

Cô gái này mới vào làm, khuyến mãi lớn ngày hôm nay cô ấy phụ trách mảng rẻ tiền nhất, lợi nhuận ít nhất.

Nữ nhân viên trước đó là cựu trào trong cửa hàng, rất giỏi nhìn người.

Cô gái trẻ không hiểu chuyện, bị cửa hàng điếm đẩy ra giải vây.

Không phải là sợ Lâm Phong giận, mà là sợ chuyện này bị nhiều người nhìn thấy, ảnh hưởng không tốt mà thôi.

"Được."

Lâm Phong cũng không muốn làm khó cô gái trẻ, đi theo sau cô gái trẻ xem nồi cơm điện.

"Anh nói anh muốn dạng nồi cơm điện gì? Có thể nói lại với em được không? Hồi nãy em đứng xa, không có nghe rõ."

Cô gái trẻ ngại ngùng cười cười.

Lâm Phong kiên trì nói: "Nấu cơm ngon một chút, có thể nấu canh, có thể nấu cháo, có thể bảo tồn chất dinh dưỡng ở mức độ cao nhất, chỉ cần mấy tiếng là có thể chín, có không?"

Cô gái trẻ gật gật đầu.

Mang theo Lâm Phong đi tới tận cùng, trước mặt là một quầy tương đối vắng vẻ nhưng rất cao.

"Đây là nồi cơm điện đắt tiền nhất trong cửa hàng, công năng nào anh nói thì nó cũng có, hơn nữa đã thông qua trung tâm kiểm nghiệm độc quyền của quốc gia, làm cơm vô cùng ngon, có thể đảm bảo độ tươi của nguyên liệu ở mức độ cao nhất, thậm chí có thể lựa chọn xem đó là gạo dẻo dành cho người già hay gạo cứng mà người trẻ thích ăn, chỉ là giá tiền..."

Cô gái trẻ do dự giây lát, ngại ngùng nói cười: "Có hơi đắt, tới 1999 tệ!"

Lâm Phong dán sát mắt vào quan sát kỹ nồi cơm điện này.

Toàn thân màu hắc kim, quả thật trông rất cao lớn.

Giá cả gần như tương đương một máy chiếc máy điều hòa không khí không biến tần!

Trong lúc cô gái trẻ cho rằng Lâm Phong sẽ chê đắt không mua, nhưng không ngờ Lâm Phong lại gật đầu, đưa tay chỉ chỉ nồi cơm điện nói.

"Bán cho anh 2 cái, giá tiền này cũng được."

Anh chuẩn bị mua một cái cho bà Hoàng.

Mấy ngày hôm trước bà Hoàng còn than phiền với mình, nói cơm trong nhà cứng quá, làm mòn răng giả của bà!

Vừa hay mua cho bà một cái!

Lâm Phong vừa nói xong lập tức khiến cô gái trẻ hoảng hồn, ngay cả nữ nhân viên đang tập trung giới thiệu nồi cơm điện cho đôi vợ chồng cũng kinh ngạc tròn xoe mắt, quay phắt lại nhìn về phía bọn họ!

Tình huống gì đây?

Thằng đàn ông trông nghèo nát mồng tơi, toàn thân cộng lại không cao hơn 100 tệ, lại muốn mua nồi cơm điện giá 2000 tệ một cái?

Hơn nữa còn mua 2 cái?

Nữ nhân viên lập tức sa sầm mặt.

Ả nhìn cô gái trẻ đi theo phía sau Lâm Phong, theo anh đi thanh toán, đóng gói nồi cơm điện xong đưa tới trong tay của Lâm Phong, mới thật sự chắc chắn, đây là sự thật!

Doanh thu 4000 tệ!

Nhiệm vụ trong cả một ngày của mình!

Lại dễ dàng hoàn thành như vậy? !

Ả trong nháy mắt hối hận đến tím cả ruột!

Vừa rồi mình tốn cả nửa ngày giới thiệu nồi cơm điện cho cặp vợ chồng nhưng họ không hề vậy, nhưng con nhỏ kia vừa tới, lại trong chớp mắt bán được 4000 tệ!

"Cảm tạ quang lâm! Chào mừng anh lần sau trở lại!"

Cô gái trẻ vô cùng vui vẻ nói lời từ biệt Lâm Phong.

Lâm Phong gật đầu tạm biệt, trước khi đi cũng không hề đưa mắt nhìn người nữ nhân viên kia.

Xung quanh vang lên tiếng cười ầm ĩ, cứ như đang cười nhạo kết cục nữ nhân viên này vừa rồi lấy chọn nhỏ bỏ lớn, mắt chó coi thường người khác.

Nữ nhân viên kia vô cùng xấu hổ, nhưng Lâm Phong không thèm để ý chút nào đây, đã sớm đi xa!

Về đến nhà đã là 3 giờ chiều.

Phải một lúc nữa mới đến giờ đón Thiến Thiến.

Lâm Phong cho nước vào nồi cơm điện cũ, đun sôi, sau đó mới thay bằng nồi cơm điện mới mua.

Sau đó anh mới lắc mình tiến vào trong không gian, nhìn xem cây anh đào cùng hoàng hoa lê hôm qua trồng thế nào rồi.

Nhưng vừa nhìn, anh lập tức mừng phát điên!

Chỉ thấy trên cây anh đào mọc đầy lá non xanh biếc, trên những chiếc lá non còn điểm xuyết không ít nụ hoa, to mập kiều diễm, cứ như một khắc sau sẽ kiêu ngạo nở rộ.

Mà hoàng hoa lê thì phát triển khá chậm, nhưng Lâm Phong cũng có thể hiểu được, dù sao cũng là được xưng là loại cây khó phát triển nhất, bây giờ có thể dày bằng nắm tay của trẻ con, đã rất tốt rồi.

Anh suy nghĩ một lúc, lại bắt đầu bơm nước từ trong đầm nước tưới ruộng.

Nước linh tuyền tưới rào rào, trong không gian lớn như vậy, bỗng nhiên đột nhiên vang lên tiếng sột soạt, dường như nếu nghe kỹ sẽ có thể nghe thấy tiếng răng rắc của cây giống đâm chồi nảy lộc!

Cây anh đào biến lớn với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được, sau đó, nụ hoa đang e ấp trên cây cũng tranh nhau bung ra!

Một mùi thơm ngọt ngào kỳ lạ chợt tràn ngập khắp không gian, từng trái cây màu tím đen nho nhỏ, kết thành chùm lớn, treo ở trên đầu cành!

Hơn nữa, không chỉ số lượng mà còn cả phẩm chất, đều đang gia tăng với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được!

Những trái anh đào này, to hơn nhiều anh đào bình thường, trái nào trái nấy đều to bằng quả quýt!

Hơn nữa treo đầy hàng chuỗi trên đầu cành, cứ như những ngọn đèn l*иg nhỏ màu đỏ tím, khiến người ta thèm nhỏ dãi!

Lâm Phong vội vàng từ trên đầu cành hái một trái xuống, há miệng cắn một miếng.

Zoam zoam, thứ nước màu tím đen tràn ra từ kẽ hở giữa các ngón tay, vị ngọt nhiều nước, thấm vào tận ruột gan, cùng mùi thơm độc đáo của anh đào tràn khắp toàn thân, khiến Lâm Phong trầm trồ, thì ra đây chính là mùi vị của anh đào sao?

Trước anh chưa từng ăn trái anh đào, dù là đến mùa hay là trái mùa, anh đều không mua nổi!

Động tí là hơn 100 tệ một cân, cho dù đến mùa anh đào, rẻ nhất cũng phải hơn 10 tệ một cân, đây chính là nửa ngày tiền lương của mình à nha!

Tiền này không biết có thể mua bao nhiêu rau dưa cùng những trái cây khác đâu!

Lâm Phong trước ăn hai trái cho đã thèm, sau đó lại hái đầy một túi lớn, sau đó mới dụng ý niệm rời khỏi không gian.

Những trái anh đào tím đen căng mọng, anh vừa mới để lên bàn, cửa đã bị gõ.

"Đinh đinh đinh..."

Nhạc chuông điện thoại di động vang lên, Lâm Phong nhận cuộc gọi.

"Xin hỏi là anh Lâm sao? Chúng em đến lắp đặt điều hòa không khí Aux, bây giờ đang ở ngoài phòng của anh, làm phiền anh mở cửa ạ!"

Lâm Phong vội đáp: "Được, anh lập tức tới ngay!"

Anh cúp điện thoại, vội vã mở cửa, hai chàng trai trẻ bèn cười với Lâm Phong.

"Chào anh, chúng em là nhân viên của Bộ phận lắp đặt điều hòa không khí Aux, hiện tại tới để lắp đặt điều hòa cho anh."

Lâm Phong gật đầu, nghiêng người né tránh, để cho bọn họ tiến vào.

"Anh muốn đặt máy điều hòa không khí trong phòng của con gái anh, ngay tại đây."

Lâm Phong nói, mang theo hai người đi đến phòng của Thiến Thiến.

Phòng của Thiến Thiến không lớn, nói đúng ra, căn phòng mà Lâm Phong thuê cũng không quá lớn, tổng cộng hơn 50 mét vuông, vừa đủ ngăn cách thành phòng bếp, phòng khách, phòng tắm và phòng vệ sinh.

Đặc biệt phòng bếp, có đôi khi xoay người cũng rất khó.

Hơn nữa Lâm Phong cũng không có chỗ ngủ thích hợp, mùa hè nằm ngay ra nền phòng khách ngủ, mùa đông thì ngủ sô pha.