Chương 24: Giúp anh (Hơi H)

“Còn dám trêu chọc anh không?” Anh liếʍ cắn vành tai cô, khàn giọng hỏi.

"Không dám, không dám!"

Giang Nhất Tranh sắp khóc, hai chân cô đạp loạn, cảm giác mãnh liệt đến mức suýt chút nữa không chịu nổi.

"Vậy còn muốn kiểm hàng không?"

"Muốn!” Giang Nhất Tranh không chút do dự.

"Em..." Cố Thanh Sơn yên lặng, ngữ khí dừng một chút, "Em thật đúng là nghịch ngợm."

"Chỉ phụ trách trêu chọc, không chịu trách nhiệm dập lửa đúng không?"

Anh cúi đầu cắn cô, cắn môi cô, cắn đến hung ác.

"Thật muốn đem em làm!" Cố Thanh Sơn đè nén.

Một tay ôm cô, tay kia kéo dây quần kéo quần xuống, anh kéo tay cô chụp lên thứ đang căng phồng kia, dẫn dắt cô vuốt ve dươиɠ ѵậŧ thô to đang cương cứng của mình.

Giang Nhất Tranh sững người, toàn bộ như không cảm giác, tùy ý anh dẫn dắt.

"Ngốc rồi?" Cố Thanh Sơn ý cười hàm hồ.

Giang Nhất Tranh chớp mắt, nghe thấy tiếng thở dốc từ tính của người đàn ông, mỗi tiếng thở đều trở nên sâu hơn và gợi cảm hơn khiến cô đỏ bừng mặt, tim đập loạn nhịp, toàn thân tê dại như bị điện giật.

Cô cúi đầu nhìn, liền trông thấy chiếc qυầи ɭóŧ màu xám đen của người đàn ông bị kéo căng, xuyên qua lớp vải lộ ra một hình dáng vừa to vừa dài, đẩy lên gần như nhô ra khỏi mép quần, Giang Nhất Tranh mơ hồ có thể nhìn thấy màu thịt lồi ra, trên vải có vết sẫm màu, đặc biệt thấy rõ sự ẩm ướt.

Cố Thanh Sơn dẫn dắt động tác của cô càng lúc càng nhanh, thanh âm càng lúc càng khắc chế lại kiềm chế, cái trán đầy mồ hôi cọ vào cổ cô, đầu lưỡi ẩm ướt khẽ liếʍ làn da của cô, Giang Nhất Tranh cắn môi không nhịn được run rẩy, người đàn ông từng lần một trầm thấp thở hổn hển gọi tên của cô.

Qυầи ɭóŧ càng ngày càng ướt, thanh âm của anh giống như thống khổ lại như vui vẻ, lông mày nhíu lại, Giang Nhất Tranh đột nhiên nắm lấy hình dáng kia, xuyên qua lớp vải có thể cảm nhận được độ nóng của nó, tráng kiện đến mức cô suýt nữa không nắm được.

Cố Thanh Sơn bị bắt được phát ra một tiếng gầm nhẹ, thật sự rất khó chịu, dươиɠ ѵậŧ của anh trướng đến phát đau, anh trực tiếp nắm lấy tay cô nhét vào trong quần, để cho cô nắm lấy dươиɠ ѵậŧ nóng bỏng.

"Động đi.” Cố Thanh Sơn khàn giọng nói.

Dươиɠ ѵậŧ nóng hổi nhảy lên trong lòng bàn tay Giang Nhất Tranh, cô không biết làm sao, nghe lời anh tùy tiện lột động, đau đến mức Cố Thanh Sơn hơi cúi đầu.

Giang Nhất Tranh lập tức liền luống cuống, cô nói: "Làm anh đau sao?"

"Có đau lắm không?"

Cô ngồi dậy, lo lắng cởϊ qυầи lót của anh ra, dươиɠ ѵậŧ to dài gắng gượng lập tức bắn ra ngoài, đập vào mu bàn tay cô.

Trong lòng Giang Nhất Tranh run lên vài cái, cô nuốt một ngụm nước bọt, trên mặt lộ ra vẻ mờ mịt, hoảng hốt hỏi: "Sao lại đỏ tím như vậy, có phải làm anh đau không?"

Dưới lớp lôиɠ ʍυ rậm rạp đen nhánh là một dươиɠ ѵậŧ to lớn màu đỏ tím, dươиɠ ѵậŧ thô to đứng sừng sững giữa hai chân, nhục thân nhô ra những đường kinh mạch dữ tợn, qυყ đầυ sạch sẽ trơn bóng, mã mắt to phun ra chất lỏng.

Giang Nhất Tranh trợn mắt há hốc mồm, lắp bắp nói: "Thật lớn!"

Nó còn lớn hơn so với những dươиɠ ѵậŧ của nam chính trong AV cô từng nhìn thấy, to bằng cánh tay trẻ con, khiến cô không khỏi hoảng sợ, nếu thứ này xâm nhập vào cơ thể cô, chẳng phải sẽ làm cô đau chết sao?

Nhưng cô cũng thấy có người đăng bài viết nói, dươиɠ ѵậŧ đàn ông càng to, cứng như sắt thép thì đυ. càng thoải mái?

Cô bắt đầu nghĩ Cố Thanh Sơn như thế nào làm cho cô cảm thấy thoải mái, cô cũng hoàn toàn quên mất, khi một người đàn ông cương lên sẽ có hình dáng màu tím và sung huyết.

Cố Thanh Sơn còn cứng rắn không chịu nổi, tiểu nha đầu này cư nhiên lại ngẩn người rồi.

Anh không vui nhíu mày, kéo cơ thể cô bao quanh da thịt bốc lửa và bắt đầu di chuyển.

"Giúp anh."

Anh kéo cô nằm xuống, cúi người chặn môi cô mà không lời giải thích, bàn tay còn lại của Giang Nhất Tranh đặt lên vai anh.

Cô mơ hồ nói: "Em sẽ không."