Chương 18

“Hút, quỷ hút máu vương đại nhân?!” Chân tâm rõ ràng cảm nhận được thịt nhận cách quần tây chống lại cô, sợ tới mức cả người cô ở trên đùi anh co rụt lại.

“Ân? Làm sao vậy?” Nam nhân dường như không có việc gì mà lên tiếng, đồng thời cúi đầu hôn lên mặt cô một chút.

Ngữ điệu của anh so với trước đây thêm chút ôn nhu, ở trong tiếng nói trầm thấp dễ nghe, Tống Sơ Hiểu nghe ra ý cười.

Mà trên thực tế, anh đích xác ở trong lần tình sự buổi sáng có bị tế phẩm trong lòng ngực thỏa mãn đến.

Hiện tại phản ứng sinh lý thuần túy đơn giản là thấy dưới váy ngủ của cô trống không, một đôi núʍ ѵú đỉnh ra tới hai điểm như ẩn như hiện mà có bình thường phản ứng.

Này còn không đến mức làm anh đem cơm chiên trước mặt cô đẩy ra, đem cô ấn ở trên bàn cơm lại muốn một hồi.

Bất quá nếu là cô ở trong ngực lộn xộn, anh liền không thể bảo đảm.

Rốt cuộc tế phẩm hiến cho anh này, anh thật sự rất thích.

“Cái kia, quỷ hút máu vương đại nhân, em, ngô, có thể ăn cơm trước sao? Em thật sự đói bụng rồi.” Như đứng đống lửa như ngồi đống than, Tống Sơ Hiểu ngẩng đầu lên thuận theo mà thừa nhận anh hôn.

“Em có thể kêu tên của anh. Hiểu Hiểu, bổn vương chấp thuận em kêu tên của bổn vương.” Nụ hôn cuối cùng dừng ở trên cánh môi cô, anh đối với sự ngoan ngoãn của cô phi thường vừa lòng.

“Ách....” Đối phương nói chuyện trước sau không liên quan làm cô dừng một chút.

Nhìn anh không giống đang nói giỡn, ánh mắt nghiêm túc lại cao ngạo, cô nuốt một chút nước miếng, trong đầu tính toán nên như thế nào xưng hô vị ‘quỷ hút máu vương tôn quý’ này.

Căn cứ kinh nghiệm lần trước, ông xã đều xem như là một cái từ cấm, lúc này cô sợ rằng là Ước Hằng đều kêu không được.

“Kia..... Xin hỏi hút máu quỷ đại nhân tôn danh là......?” Tống Sơ Hiểu thẳng tắp eo nhỏ, dáng ngồi cùng ngữ khí đặt câu hỏi đều giống một cái học sinh ngoan tràn ngập kính ý.

“Úc, bổn vương tên là Ước Hằng • Edward • Bùi. Đơn giản một chút, bổn vương cho phép Hiểu Hiểu gọi bổn vương là Ước Hằng.” Nam nhân gợi lên cằm, tự hào lại ngạo nghễ mà trả lời.

“......... Ước Hằng.” Không nghĩ tới chồng mình sẽ bệnh đến mức có thể cho chính mình thêm một cái lung tung rối loạn tên, thái dương cô thình thịch một chút liền đi theo anh mà mê sảng.

Ít nhất ở trên xưng hô, cô sẽ không bởi vì nói sai mà chọc anh càng bệnh nặng.

“Ân, Hiểu Hiểu ngoan. Không phải nói đói bụng? Ăn trước đi.” Được cô kêu thân mật một tiếng tựa câu dẫn tựa thâm tình, tâm tình anh rất tốt mà lại ở khóe môi cô hôn một cái.

Bị nam nhân nửa ôm ở trên đùi, Tống Sơ Hiểu chớp chớp mắt, âm thầm hít sâu một hơi mới bỏ qua nhiệt căn cơ hồ muốn tạp tiến vào giữa hai chân, động tác cẩn thận mà đem cơm chiên nóng hổi đưa vào trong miệng.

Liền sợ động tác quá lớn khıêυ khí©h nam nhân dưới háng càng nóng rực xúc động, kéo lên váy cô lại tới một hồi.

Đến lúc đó cô liền nửa miếng cơm đều không thể ăn.

Thời khắc này, Tống Sơ Hiểu ăn đến nơm nớp lo sợ, thất thần ăn mà không biết mùi vị gì, mà nam nhân ôm cô cũng đồng dạng là thất thần.

Tế phẩm trong lòng ngực ngồi ngoan như vậy, liền một động tác nhỏ phản kháng mà đẩy anh một chút cũng không có. Làm cô ngồi cô liền ngồi, muốn cô gọi tên cô liền gọi tên, kêu cô ăn cơm cô liền ăn cơm.

Ngoan đến trong lòng anh mềm mại, đáy lòng toát ra càng nhiều trìu mến.

Anh một tay vòng eo cô, khuỷu tay chống bàn nâng cằm, mắt lam tất cả đều là nữ nhân đang mở ra môi đỏ một ngụm tiếp một ngụm ăn cơm, khóe miệng nhẹ nhàng cong lên.

Hoàn toàn là một bộ biểu tình vui thích mà thưởng thức cô đang ăn.

Tống Sơ Hiểu mới đầu là không có chú ý đến nam nhân đang nhìn chăm chú vào chính mình. Thẳng đến một ngụm cơm cuối cùng nuốt xuống bụng, cô uống xong hơn phân nửa ly nước, vừa định đứng lên đem chén đũa vào trong phòng bếp mới xoay người đối diện đôi mắt lam thâm tình của anh.

“Như, như thế nào?” Nam nhân tầm mắt có chút quá mức nóng rực, cảm xúc quay cuồng bên trong có chút giống như đã từng quen biết.

Phảng phất anh đã từng cũng như vậy có được bảo bối trong lòng sung sướиɠ lại vui mừng mà nhìn cô.

Cái kia anh giống như cũng là như vậy tây trang phẳng phiu, mặt mày thanh tuyển.

Duy nhất cùng hiện tại không giống nhau chính là, cái kia anh là đứng ở nơi ánh nắng tươi đẹp trang trí hoa hồng trắng, mà hiện tại trước mắt anh muốn lưu tại trong phòng tối đen kéo xuống bức màn.

“Không có việc gì, Hiểu Hiểu ăn no rồi sao?” Anh chậm rãi chớp chớp mắt, phảng phất vô tình mà tung ra một nụ cười tuấn dật mê người.

Mà tiếng nói gọi cô vô cớ mà khàn khàn nửa độ, tựa trêu chọc tựa dụ dỗ.

Cũng thẩm thấu một chút cô tựa hồ có thể nghe hiểu dục niệm.

“Ăn, ăn no.” Nghe loại ngữ điệu này, Tống Sơ Hiểu nhịn không được đỏ mặt.

“Vậy nên đến phiên anh ăn đi?” Nam nhân buông ra tay nâng cằm, đồng thời thu thu tay quấn ở bên eo.

Lập tức đem khoảng cách giữa hai người gần đến một cái chỉ có anh cùng cô mới có thân mật.

Xem nhẹ đối phương ở trước khi mình rời giường mới vừa ăn qua, Tống Sơ Hiểu vốn dĩ tưởng nói tiếp hỏi có cần nấu thêm chút gì cho anh hay không. Nhưng cô còn không có mở miệng, nam nhân đã đem toàn bộ chén đũa trên bàn cơm đẩy đến một bên, sau đó đem nữ nhân ngồi ở trên đùi ôm đến trên bàn cơm.

“A!” Đột nhiên bị bế lên, Tống Sơ Hiểu hô nhỏ một tiếng, theo bản năng ôm lấy anh.

Nhưng không nghĩ tới, hành vi cơ hồ là tiếp cận bản năng này lại gợi lên nam nhân đã sớm bốc cháy lên tùy ý, cũng làm anh thuận thế chen vào giữa hai chân cô cùng cô ngực dán ngực thân mật triền ôm.

Lúc nữ nhân còn đang vì cả người nhoáng lên hỗn loạn, bàn tay to của Bùi Ước Hằng đã hướng về phía trước ẩn vào sau tóc cô đè nhẹ một chút, sau đó cúi đầu đem nụ hôn ẩn nhẫn đã lâu dừng ở trên cái miệng nhỏ đang hô nhỏ.

“Ngô.....” Đôi môi nửa mở bỗng dưng mà bị nam nhân hôn lên, Tống Sơ Hiểu khẽ run một chút.

Lại theo thói quen mà không có đẩy ra, chỉ ôm chặt lấy nam nhân rắn chắc lưng cùng dùng lòng bàn tay cảm thụ nhiệt độ cơ thể trong bất tri bất giác đã lên cao của đối phương.

Sau khi môi bị anh như khıêυ khí©h mà mυ"ŧ nhẹ một ngụm, Tống Sơ Hiểu ngẩng đầu thừa nhận hôn môi liền đã hiểu ý của anh, chậm rãi mở ra cửa răng đang bị đại lưỡi như có như không mà khẽ liếʍ, vô cùng ngoan ngoãn mà làm anh đi vào.

Bùi Ước Hằng bắt được cơ hội thay đổi góc độ lại liếʍ lên răng nanh nhòn nhọn của cô một chút, mới mãn tâm mãn ý mà đem chính mình đại lưỡi tiến vào cái miệng nhỏ tìm kiếm, câu liếʍ cái lưỡi bên trong ra tới cùng anh triền miên.

Anh ôn nhu không vội vàng mà cuốn cái lưỡi cô, giống như đang khiêu vũ mà ở trong cái miệng nhỏ dạo qua một vòng lại một vòng.

Ngẫu nhiên ở thích hợp thời điểm săn sóc mà buông ra một chút, làm Tống Sơ Hiểu hô hấp sắp hỗn loạn đến sắp thở không nổi hút một hơi, lại dán lên môi đỏ bị hôn đến ướt mềm, quấn lên cô lại nhảy múa một vòng.

Bộ dáng nhu tình như nước triền hôn này cực kỳ giống Bùi Ước Hằng bình thường dụ cô triền miên.

Cũng bởi vậy, Tống Sơ Hiểu bị hôn không tự chủ được mà ướt chân tâm, không tự giác mà vặn vẹo eo hướng để ở giữa hai chân gắng gượng cọ cọ.

Làm lẫn nhau đều cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ, thành công đổi lấy một tiếng hừ nhẹ trầm thấp gợi cảm đến muốn mạng ở trong cổ họng nam nhân.

Cũng thành công rước lấy thịt nhận tản ra hơi nóng để ở tiểu huyệt kia ở đũng quần phấn khởi ngầm búng búng, kêu gào muốn được giải phóng ra tới, trở lại hoa huyệt duy nhất có thể làm nó say chết.